Trên vùng thảo nguyên, hàng trăm thân ảnh đan xen nhau vô cùng hỗn tạp. Nguyên lực cuồng bạo cuồn cuộn như sóng triều, trận kịch chiến này khiến nguyên lực thiên địa cũng có dấu hiệu bạo động.
Đây dường như là một trận vây công, ở trung tâm là mấy chục cường giả của Tà Phong Động Thiên. Trước sự tấn công của thế lực các phương, bọn họ rõ ràng có phần thê thảm.
Vút!
Trên không trung, từ phía xa bỗng có ánh sáng lóe qua, sau đó một thân ảnh già nua hiện ra. Bàn tay vung lên, một luồng năng lượng mang Tử Khí màu đen lan rộng. Một số người xui xẻo chạm phải lập tức phát ra những tiếng kêu thảm thiết, một nửa thân người bắt đầu tê liệt.
- Cường giả Tử Huyền Cảnh?
Đòn công kích bất ngờ khiến sắc mặt của những người kia biến đổi, vội vàng quay ra nhìn, lập tức có những tiếng kêu kinh ngạc:
- Là Trưởng lão của Tà Phong Động Thiên, Ma Hạt lão quái!
- Lão ta cũng đến đây sao?
Thân ảnh già nua đó xuất hiện trong vô số ánh mắt đầy chấn động. Ma Hạt lão quái lúc này mái tóc đã xổ tung ra, nhìn khá thảm hại, nhưng trong mắt tràn ngập sự bạo nộ và sát khí.
- Trưởng lão Ma Hạt!
Cường giả của Tà Phong Động Thiên thấy thế đều mừng rỡ vội vàng bay lại quanh chỗ Ma Hạt lão quái.
- Bọn khốn kiếp các ngươi, dám có ý đồ với Tà Phong Động Thiên!
Ánh mắt Ma Hạt lão quái u tối nhìn cường giả các phương, sự ức chế và nộ hỏa lập tức bùng phát, hắc khí nồng nặc lan tỏa khắp không gian.
Những cường giả kia thấy Ma Hạt lão quái như vậy, trong lòng đều giật thót vội lùi ra sau. Dù sao bọn họ cũng không có cường giả Tử Huyền Cảnh, căn bản không thể kháng cự được với lão.
- Ha ha… Trưởng lão Ma Hạt đừng nổi giận, chỉ là hiểu lầm thôi!
Nhưng khi Ma Hạt lão quái chuẩn bị nổi điên thì từ phía xa bỗng có một vài thân ảnh bay tới. Châu Càn và Trần Ảnh lại xuất hiện, lần này bên cạnh mỗi người có thêm một lão giả. Hai lão giả này cùng có hắc khí bao quanh, rõ ràng cũng là cường giả Tử Huyền Cảnh.
Rõ ràng là trong thời gian vừa qua, viện binh của bọn chúng cũng đến kịp lúc rồi.
- Thì ra là Tần Trưởng lão của Càn Khôn Động Thiên và Lưu Trưởng lão của Ảo Ma Tông…
Ma Hạt lão quái nhìn hai lão giả kia rồi cười nhạt.
- Ma Hạt lão quái, với thân phận của ngươi lại ức hiếp những hậu bối thế kia thì không coi là bản lĩnh được đâu.
Lão giả tóc trắng được gọi là Tần Trưởng lão cười với Ma Hạt lão quái rồi nói.
Sắc mặt Ma Hạt lão quái tối sầm lại, cười nhạt:
- Việc này không đến lượt ngươi quản!
- Ha ha… nghe nói lần này Ngân tháp đã rơi vào tay Tà Phong Động Thiên. Ảo Ma Tông bọn ta cũng rất muốn can thiệp…
Lưu Trưởng lão Ảm Ma Tông cười lớn.
- Lưu Trưởng lão nói rất đúng. Trưởng lão Ma Hạt, ta thấy chi bằng các ngươi hãy rộng lượng một chút, chia sẽ Ngân tháp đi, được chứ?
Tần Trưởng lão cười, nói.
- Đừng có mơ!
Ánh mắt Ma Hạt lão quái lạnh bằng, nói.
- Nói vậy thì hôm nay chưa biết chừng ta và Tần Trưởng lão phải giao đấu với Ma Hạt lão quái ngươi rồi…
Lưu Trưởng lão nheo mắt cười, nói.
- Các ngươi tưởng lão phu sợ sao?
Đồng tử Ma Hạt lão quái co nhỏ, quát lên.
- Hai vị Trưởng lão, dù hôm nay hai người uy hiếp thế nào thì bọn ta cũng không đưa ra Ngân tháp được!
Tạ Diêm ở bên cạnh chau mày, nói.
- Thế là ý gì?
Tần Trưởng lão nhíu mày.
Tiêu Sơn lưỡng lự một chút, nói:
- Vừa nãy ta bị Lâm Động đoạt mất Ngân tháp rồi…
Vừa dứt lời thì tất cả mọi người xung quanh đều sững người, sau đó ánh mắt đều hiện lên vẻ chế giễu.
- Ma Hạt lão quái, ngươi coi bọn ta là đứa trẻ ba tuổi hay sao? Nghe nói Lâm Động chỉ là Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành, mà lại đoạt được đồ từ tay một Tử Huyền Cảnh? Ngươi nghĩ ngươi già hồ đồ rồi hay coi bọn ta là lũ ngu xuẩn?
Lưu Trưởng lão cười nhạt.
Gương mặt tái nhợt của Ma Hạt lão quái co giật, sau đó âm u nói:
- Bất luận ngươi có tin hay không, thứ đó đã không còn ở trong tay ta nữa. Nếu các ngươi muốn động thủ thì lão phu cũng chiều đến cùng!
Lưu Trưởng lão và Tần Trưởng lão nhìn bộ dạng của Ma Hạt lão quái cũng hơi ngây người, sau đó lông mày nhăn lại, lẽ nào Tạ Diêm lại nói thật? Nhưng sao có thể như thế được? Lâm Động sao có thể cướp được đồ từ một cường giả Tử Huyền Cảnh?
- Người của Tà Phong Động Thiên theo ta, có lẽ tên tiểu tử đó chưa chạy xa.
Ánh mắt Ma Hạt lão quái tối tăm nhìn bọn người Tần Trưởng lão, sau đó cũng không nói gì thêm, quay người bay ra ngoài. Cục tức này quả thật không nuốt trôi.
Vút vút!
Trên không trung, mọi người nhìn người của Tà Phong Động Thiên bay về phía xa, đều nhất thời nghẹn lời. Cuối cùng lại tạo cơ hội cho tên tiểu tử tên là Lâm Động?
- Tần Trưởng lão, nghe nói tên Lâm Động đó khiến Tà Cốt lão nhân của Tà Phong Động Thiên trọng thương, có lẽ trong tay hắn có thủ đoạn vô cùng lợi hại. Nếu nói hắn đoạt được Ngân tháp từ Ma Hạt lão quái cũng không phải hoàn toàn không có khả năng.
Châu Càn chau mày nói.
- Nếu là thật thì tên tiểu tử đó… thật lợi hại!
Tần Trưởng lão cười dài một tiếng:
- Chẳng trách Ma Hạt lão quái lại giận dữ như vậy… Nếu tin này mà truyền ra thì lão sẽ mất mặt lắm a!
- Vậy chúng ta phải làm thế nào?
Châu Càn vội nói.
- Dù tên tiểu tử đó có thủ đoạn gì thì cũng chỉ là Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành, dù có đánh lui được Ma Hạt lão quái thì cũng phải trả một cái giá đắt. Chưa biết chừng hắn lúc này hắn đã cạn kiệt sức lực rồi.
Ánh mắt Tần trường lão lấp lánh, nói.
- Dặn xuống dưới, tra xét tông tích của Lâm Động, chỉ cần bắt được hắn là Ngân tháp sẽ thuộc về Càn Khôn Động Thiên chúng ta rồi.
Châu Càn gật đầu rồi quay sang triệu tập Cương Đao Vệ của Càn Khôn Động Thiên, cuối cùng một tiếng hét trầm thấp vọng ra, sau đó thân hình biến thành vô số quang ảnh bay ra.
Ngay khi Càn Khôn Động Thiên động thân, các thế lực khác cũng có hành động. Đối với bọn chúng, Ngân tháp rơi vào tay của Lâm Động sẽ có ích hơn. Dù sao thì đối phó với một Lâm Động vẫn dễ hơn với cả Tà Phong Động Thiên…
o0o
Trên mặt biển bỗng nhiên có âm thanh xé gió, sau đó hai thân ảnh từ xa bay tới, tạo nên một luồng áp lực khiến mặt biển xuất hiện hai đường nước sâu hoắm.
- Có lẽ tin chúng ta cướp Ngân tháp đã được truyền đi rồi!
Một đạo lưu quang hơi ngừng lại để lộ ra một thân ảnh. Lâm Động nhìn về phía sau, chau mày nói. Trước đây không lâu hắn cũng cảm nhận được khí tức của những kẻ lục soát này vô cùng mạnh mẽ, rõ ràng không phải một Tà Phong Động Thiên có thể sánh được. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Mà cảnh tượng lúc này cũng chỉ có một đáp án, đó chính là tin bọn Lâm Động cướp mất Ngân tháp đã lan tỏa.
- Lâm Động ca ca, giờ làm sao đây?
Mộ Linh San ở bên cạnh nói.
- Chúng ta phải tạm tránh đi!
Lâm Động trầm ngâm nói, trạng thái của hắn lúc này vô cùng kém. Tuy vừa rồi khiến Ma Hạt lão quái bỏ chạy, nhưng hắn cũng tiêu hao hết sạch, nếu gặp truy binh thì khó lòng hình thành được chiêu thức có lực chiến đấu lớn.
Hơn nữa, Ngân tháp vào tay, hắn cũng phải dành thời gian nghiên cứu rốt cuộc thứ này có liên hệ gì với Lôi Đình Tổ Phù.
Mộ Linh San cũng không có ý kiến gì, bèn gật đầu.
Lâm Động vung tay, Phần Thiên Đỉnh lại bay ra, hồng quang bùng nổ hút hai người vào trong, sau đó Phần Thiên Đỉnh biến thành một đạo hồng quang rơi xuống mặt biển, biến mất.
Khi hai người Lâm Động biến mất thì cách đó không xa có bỗng có âm thanh xé gió, mười mấy thân ảnh bay tới, quét mắt nhìn mặt biển rồi chửi bới vài câu sau đó bỏ đi.