Cô bé có thể điều động sức mạnh lõi của không gian kia cũng nhờ vào... Ưu thế của mình. Có lợi thế sân nhà để chi phối nó, đạt thành hiệu quả cầm tù Nguyên Dục Tuyết.
Không ngờ còn tiện thể giam luôn cả tên Giới Chu Diễn khó giải quyết, đúng là niềm vui ngoài ý muốn.
Nhưng cái giá phải trả cũng hết sức rõ rệt, khiến Tiểu La khó có thể chịu đựng.
Sức mạnh của Tiểu La không chống đỡ được việc liên tục đưa hai linh hồn có sức mạnh hơn xa mình, cưỡng ép nhốt vào không gian, thế nên dù đạt được mục đích, hậu quả cũng rất lớn --- Tiểu La tiêu hao quá nhiều sức mạnh, khả năng bị cắt giảm, trạng thái cũng vô cùng tồi tệ. Sắc mặt trắng bệch như giấy, trông không khác gì một quỷ hồn đã chết phiêu bạt trên không trung. Nếu cô bé dùng khuôn mặt này đi lừa người, có khi ngay từ giây đầu đã bị vạch trần.
Mà Tiểu La đã trọng thương do cưỡng ép tiêu hao quá độ, còn phải đối chất với những người trước mặt.
Cô thật sự không có tâm trạng.
Những người này đã từng, có thể nói là đồng đội của cô bé, nhưng hiển nhiên giờ họ là kẻ địch có lập trường đối nghịch.
Nhất là khi Tiểu La ra tay trước, giam Nguyên Dục Tuyết lại, không khí giữa họ trở nên hết sức căng thẳng, đầy mùi thuốc súng, chạm vào là nổ.
Chị Đỏ ban đầu còn ẩn giấu do dự khó tin, lúc này thái độ đã trở nên cứng rắn bén nhọn.
Sắc mặt A Kiếm càng thêm khó coi. Kiếm gỗ đào của y chỉ thẳng về phía Tiểu La, một lá bùa Lôi Kích bắn tới, chém đứt sàn nhà bằng gỗ dưới chân cô bé, khiến cả căn gác chấn động.
A Kiếm còn muốn tiến lên, Tiểu La lại chỉ lạnh lùng nhìn họ. Mặc dù cô bé bị thương, sức mạnh không được như trước, nhưng đây là sân nhà của em, muốn giải quyết những người này không phải việc gì khó.
Có điều cô bé do dự trong một thoáng, cuối cùng vẫn không làm vậy. Chỉ giơ tay lên, một luồng bóng đen lập tức quấn lấy chủ nhà, cũng bọc quanh Tiểu La.
Chớp mắt sau, họ đã biến mất khỏi căn gác.
Chỉ để lại từng cặp mắt ngỡ ngàng.
Đương nhiên không thể từ bỏ như vậy.
A Kiếm hơi lảo đảo, cây kiếm hung hăng cắm vào sàn nhà, kiếm khí sắc bén hoặc chính sức mạnh của kiếm gỗ đào phá nát ván sàn. Ngay cả cánh tay đang cầm kiếm của y cũng vì quá dùng sức mà để lại một vệt đỏ rực.
A Kiếm nhắm mắt, cố gắng giữ tỉnh táo, nhưng hàng mi vẫn bất an rung rung, tiết lộ nội tâm khó có thể bình tĩn.
"Đi tìm cô ta."
Tiểu La ra tay trước đã đẩy tình huống tới bước không chết không ngừng.
Sau đó là màn đuổi bắt của hai bên.
Thật ra ban đầu A Kiếm cũng không tin là Tiểu La sẽ ra tay với Nguyên Dục Tuyết, nhưng việc Nguyên Dục Tuyết mất tích đã phá hủy cây cầu gỗ duy nhất miễn cưỡng duy trì cân bằng giữa họ.
Suy cho cùng Tiểu La vẫn tiêu hao quá nhiều sức mạnh, trở nên suy yếu, bọn họ lại chỉ có thể hành động trong biệt thự, nếu không cô cũng không bị đám A Kiếm tìm được. Hai bên đối đầu, bầu không khí càng thêm ngột ngạt.
"Tại sao lại làm như thế, cậu ấy có lỗi gì với cô?"
Người phụ nữ duy nhất ở đây đỏ hốc mắt, nhưng không phải vì bi thương muốn rơi lệ, mà đựng đầy hung hãn. Chị Đỏ thấy Tiểu La không nói một lời, chỉ dùng cặp mắt đen tròn nhìn họ chằm chằm, ra tay trước.
Nếu thật sự phải đánh nhau, chị Đỏ ra tay vô cùng ác.
Phản ứng của Tiểu La bị chậm, trên người dần xuất hiện thêm vô số vết thương. Chủ nhà tuy trở thành "chó" của cô, lại không có tác dụng gì.
Có điều Tiểu La không chỉ có một mình. Khi xung đột đẩy lên tới đỉnh điểm, cô bé cũng hoàn toàn thể hiện ra khuôn mặt ác quỷ của mình, lập tức triệu hồi mấy con quỷ tấn công người chơi.
Tiểu La mặt lạnh tanh đứng sau nhìn người chơi liên tục lùi bước dưới sự tấn công của quỷ quái. A Kiếm đốt máu mình làm bùa, chị Đỏ thì vận dụng "thiên phú" của bản thân, lão Vương cũng lấy ra cả đạo cụ bảo bối, miễn cưỡng tạo ra một bức tường chưa bị chọc thủng.
Ánh mắt Tiểu La vẫn lạnh giá, cô bé đã hoàn toàn dậy lên ý muốn giết người, nên mới đứng đây nhìn họ chém giết.
Có điều nhìn những chiêu thức hoa mắt đó, trong mắt Tiểu La lại lướt qua sự do dự. Trong số những người này hình như thiếu một người, cô nhớ ---
Độ hiện diện của người kia rất thấp.
Đến lúc này cũng chưa từng xuất hiện, ngay cả người chơi cùng phe với cậu ta cũng không chú ý, cho là cậu ta vì sợ hãi mà trốn ở góc nào đó. Chỉ có Tiểu La để ý tới chút bất thường này nên hơi bận tâm.
Ở thời điểm này vẫn không thấy người, hiển nhiên phải chú ý.
Cô bé đứng dậy đi về phía trước, trong đầu lướt nhanh một vài chi tiết, đang chuẩn bị ra lệnh cho quỷ quái trong biệt thự thay mình tìm kiếm người kia, phía sau bỗng đâm tới một tia sát ý vô cùng rõ rệt.
- -- Tiểu La quay người định phản công, lại có cảm giác cơ thể như bị một sợi tơ lạnh buốt trói chặt, khó mà hành động. Muốn ra lệnh cho quỷ quái tấn công, lại nghe được giọng nói lạnh như băng truyền đến từ đằng sau, còn có thứ gì sắc bén chèn lên cổ, hình như là một sợi tơ được sử dụng như lưỡi dao.
"Đừng có quay đầu. Tôi đảm bảo cô mà có bất cứ động tác dư thừa nào, cái đầu này sẽ rơi xuống."
Giọng điệu kia hết sức bình tĩnh, thậm chí không hề có bất cứ uy hiếp nào, nhưng Tiểu La biết rõ, những gì cậu ta nói là sự thật.
Chỉ cần mình có một động tác dư thừa, đầu sẽ bị cậu ta cắt.
Tuy với Tiểu La mà nói, cơ thể này có bị phá hủy cô cũng sẽ không chết. Nhưng Tiểu La không muốn cơ thể này chết, thế là phải chịu đối phương uy hiếp.
"Bảo chúng dừng lại."
"Đừng có giở trò, tôi biết cô làm được."
Tiểu La hé miệng, im lặng niệm mấy chữ.
Cùng thời khắc đó, chiến đấu ngừng lại, tất cả quỷ quái tạm dừng động tác, chúng rút về lại trong bóng tối như lúc đến.
Lặng yên không một tiếng động.
Khi người kia lặng lẽ xuất hiện, đồng thời uy hiếp Tiểu La phải ngừng tay, những người chơi khác cũng sửng sốt, tưởng là Nguyên Dục Tuyết trở lại. Đồng thời đầy kì vọng nhìn sang, nhưng thấy khuôn mặt người đó thì thật sự ngỡ ngàng.
Chị Đỏ cứng miệng, hơi nhíu mày, do dự gọi tên cậu ta.
"... Tiểu Minh?"
...
Thân là "dân bản địa" của biệt thự, cũng là tồn tại đầu tiên sinh ra trong vùng không gian này, những khán giả trong phòng phát sóng hiển nhiên có quyền hạn lớn hơn những gì Nguyên Dục Tuyết tưởng tượng.
Vốn dĩ cậu chỉ cần chúng giúp mình truyền thông tin ra ngoài, nhưng chúng còn làm được nhiều hơn, có thể thông qua phòng phát sóng, trực tiếp cho Nguyên Dục Tuyết kết nối với internet.
Nguyên Dục Tuyết chỉ có một chiếc điện thoại bấm phím được phó bản phân phát cho người chơi.
Chức năng rất đơn giản, dùng để gửi và nhận tin nhắn.
So ra mà nói, quyền hạn khán giả trợ giúp cung cấp lớn hơn nhiều, chí ít Nguyên Dục Tuyết có thể truyền dữ liệu của mình lên mạng, tạo một thân phận giả hợp pháp cho bản thân cùng với một lý lịch hoàn chỉnh.
Cậu tra tìm một ít thủ tục liên quan tới chuyển nhượng nhà đất ở thế giới này, hiển nhiên là với bất cứ thủ tục nào, thứ cần thiết nhất luôn là tiền.
Nguyên Dục Tuyết không có tiền, khi đặt ra ý tưởng này cũng chưa từng nghĩ làm sao để kiếm tiền.
Nhưng cậu có thể học.
Nguyên Dục Tuyết là người máy chiến tranh, xâm nhập cơ sở dữ liệu không phải chức năng chủ yếu của cậu, có điều mạng lưới tường lửa ở thế giới này quá lạc hậu và yếu kém, quá dễ để hack. Nguyên Dục Tuyết có thể bỏ thêm một vài con số không có ý nghĩa với cậu vào sổ tài khoản ảo, đại diện cho khối tài sản kếch xù.
Nhưng cậu lại không làm vậy.
Nguyên Dục Tuyết dùng thân phận vừa tạo ra này, kiếm một khoản tiền lớn từ thị trường giao dịch ngầm, chí ít bề ngoài thì nguồn gốc tài sản là hợp pháp.
Có được số tiền lớn, Nguyên Dục Tuyết tham gia sàn đấu giá biệt thự 101 mà chủ nhà Từ đang treo, dùng chút thủ đoạn nhỏ không ảnh hưởng cục diện, đơn phương xác nhận khoản giao dịch.
Có điều, ở thế giới này, hợp đồng thủ tục chuyển nhượng phải có sự đồng thuận của hai bên, đồng thời cần có một bên thứ ba đại diện cho tổ chức có quyền tán thành, mới có thể đi tiếp tới bước bán trao tay.
Yêu cầu về bên thứ ba còn tương đối hà khắc. Người có thể làm chứng cho giao dịch cấp bậc này cũng không nhiều, có điều...
Nguyên Dục Tuyết suy tư nhìn Giới Chu Diễn.
Giới Chu Diễn: "?"
Tác giả có lời muốn nói:
Tiểu Giới, đến lúc dùng con rồi.
_______________________
Lúc cần thằng bé thì Tiểu Giới, lúc không cần nó thì Viêm Khớp Vai =))))))))))))))
Dính covid lần đầu tiên ạ, cả thế giới miễn dịch rồi mình mới dính covid mới chán. Nói chung vật vã 4-5 ngày thì tui cũng khỏe rồi nên bắt đầu đăng chương lại nè~