Sau đó, Lâm Lăng đặt tên ba dấu chấm đỏ đó theo tên của từng người. Lỡ như có chuyện gì xảy ra khiến cho bọn họ bị tách nhau ra thì còn có thể nhanh chóng tìm được đối phương.
“Giỏi thật, đều nói nhân loại rất thông minh đúng là không sai.”
Lạc Hằng thầm khen ngợi trong lòng.
“Chỉ là một chút khôn vặt thôi.”
Lâm Lăng khẽ cười, sau đó hắn phi xuống chôn một ngọc giản phù văn sâu trong lòng đất và xác định vị trí nơi này bằng biểu tượng tương ứng của nơi trú ẩn.
“Đã xong.”
Sau khi hoàn thành xong, Lâm Lăng mới bay về phía chân trời xa xa còn Trần Tấn và Lạc Hằng cũng theo sát phía sau Lâm Lăng.
Sắc trời ở Vạn Cổ Thiên Vực ngày ngắn đêm dài nên thời gian hoạt động của bọn họ không nhiều lắm. Cho nên vào ban ngày, bọn họ không thể lãng phí bất cứ giây nào!
Giữa không trung, đông đảo bóng dáng đang phi hành cực nhanh.
Trên mặt đất rộng lớn, các loại yêu thú không biết tên đang hoành hành, tiếng gào rống không ngừng vang vọng, đưa mắt nhìn xuống, nơi này giống như mảnh đất nguyên thủy thời kỳ thượng cổ.
Lần này bọn Lâm Lăng đi lại trên không trung, tuy tránh thoát được hung thú lục địa, nhưng mãnh thú loài chim trên bầu trời cũng không phải số ít.
Ban đêm, Thi Quái đi lại.
Ban ngày, các loại yêu thú trải rộng.
Trong hoàn cảnh hung hiểm như thế, chạy trốn còn không kịp nói chi đến chuyện tìm kiếm đến chiến trường xếp hạng ở khu vục trung tâm, nói dễ hơn làm.
Thời gian một tháng nhìn như rất dài, nhưng chỉ sợ đa số võ giả đều không thể làm được.
“Ngao ——!”
Lúc này một tiếng kêu chói tai vang lên, chỉ thấy một đám chim đột nhiên bay lên từ dãy núi nơi xa.
Đó là một đám yêu thú cấp bảy, Dực Điểu Long!
Miệng của nó đầy răng nhọn, hai móng sắc nhọn, làn da ngăm đen nhìn thô ráp mà dữ tợn. Hơn nữa, thân thể chúng cực kỳ khổng lồ, so ra thì thân thể nhân loại chỉ bằng cái móng vuốt của con Dực Điểu Long Nhất.
“Chạy mau!”
Thấy tình cảnh này, các võ tu dị tộc đi lại trong khu vực này lập tức sợ ngây người, cả đám lập tức lui nhanh với tốc độ cao nhất.
“Rống!”
Giữa không trung, vô số Dực Điểu Long dang hai cánh khổng lồ ra, phi hành tứ tán che trời lấp đất, con nào cũng đi săn võ giả dị tộc mà chúng nhìn trúng.
Tiếng kêu của đám Dực Điểu Long kia như ẩn chứa sóng âm kỳ lạ nào đó, làm kinh sợ tâm hồn.
Cảm giác này có chút tương tự với công kích linh hồn!
Khi sóng âm tấn công, ý thức linh hồn sẽ đột nhiên xuất hiện giây lát ngẩn ngơ ngắn ngủi, thậm chí võ giả có ý chí yếu kém sẽ sinh ra ảo giác.
Đợi đến khi phản ứng lại, Dực Điểu Long đã nhào đến, họ trực tiếp bị móng vuốt cứng như sắt thép xé cho máu thịt bầy hầy!
Lúc này, bọn Lâm Lăng cũng bị hơn mười con Dực Điểu Long theo dõi.