Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ

Chương 1097



Long Nha trả lời. “Tác dụng của hồ Long Huyết từ trước đến nay đều dùng cho các thằng nhóc mới sinh ở trong một nhánh của Long tộc, dùng để tắm thân thể tăng cường thể chất, từ đó thu hoạch được kỹ năng thiên phú vốn có của Long tộc.”  

“Hoặc là khiến cho những đứa trẻ rồng cơ thể trời sinh bị máu loãng để rèn luyện, tránh cho chết non.”  

Hơi suy tư một hồi, Long Nha cung kính nói. “Chủ nhân, hiện tại linh anh trong người ngài lúc ở thời kì trước đã hấp thu năng lượng linh thể của ta rồi.”  

“Nếu còn được xuống hồ Long Huyết ngâm một thời gian, hấp thu được tinh hoa long huyết ẩn chứa trong ao thì tất có thể thu lại được kỹ năng long hóa một lần nữa.”  

Nghe vậy trong lòng Lâm Lăng vui vẻ.  

Nếu như vậy hắn không cần phải trong khoảng thời gian ngắn vì cái giá tiền năm vạn trên trời kia mà đi kiếm tiền khắp nơi rồi!  

“Ngươi sao vậy?”  

Bên cạnh, Trần Tấn bọn họ nhìn thấy Lâm Lăng im lặng không nói, biểu hiện trên mặt lại có chút thích thú không khỏi cảm thấy kỳ quái.  

Lâm Lăng ngắt cuộc trò chuyện với Long Nha, nhìn về phía hai đồng bọn của mình.  

“Ta phát hiện ra một bảo địa ở khu vực này.”  

Hơi trầm ngâm một chút, Lâm Lăng cũng không giấu giếm làm gì, cười nhạt nói. “Có hứng thú đi cùng ta không?”  

“Bảo địa gì?”  

Vẻ mặt Trần Tấn hiếu kỳ nhìn Lâm Lăng dò hỏi.  

Hắn ta vô cùng rõ ràng cái bảo địa mà có thể khiến Lâm Lăng để mắt đến sẽ không phải là vật gì tầm thường!  

“Chắc là sào huyệt Long tộc trước đây ẩn giấu không ít bảo vật.”  

Lâm Lăng nói thẳng. “Cụ thể có cái gì ta cũng không biết giải thích thế nào, chúng ta cứ thám hiểm tới cùng đi.”  

Nơi Long tộc giấu bảo vật sao?!  

Nghe thấy nói thế, vẻ mặt của hai người Trần Tấn và Lạc Hằng nhất thời hơi hưng phấn vài phần.  

Hiên nhiên cũng có sự hăng hái cực lớn đối với nơi này.  

“Vừa rồi vì thu phục Long Thi kia, tu vi của ta có bị ảnh hưởng đôi chút.”  

Lâm Lăng nghiêm trọng nói. “Nơi đó có một hồ Long Huyết, phải nhường cho ta rèn luyện thân thể, khôi phục năng lực.”  

“Không thành vấn đề.”  

Nghe vậy hai người Trần Tấn bọn họ đều đồng thanh, không chút do dự gật đầu nói.  

Lâm Lăng có thể chia sẻ tin tức nơi ẩn nấp của rồng cho bọn họ đã rất là cảm kích rồi.  

Vù-------!  

Nói chuyện một lúc, ba bóng người đột nhiên bay lên.  

Dọc theo tuyến đường của Long Nha, Lâm Lăng đưa Trần Tấn bọn họ bay thẳng tới thung lũng phía xa xa.  

Nơi đó cơ hồ là trong khu vực này, đây là nơi sát khí nồng nặc nhất, tăm tối không ánh sáng.  

Sát khí nồng nặc này tràn ngập bốn phía, cho dù là ánh sáng mặt trời cũng không thể lọt vào được.