Chỉ trong mấy giây ngắn ngủn đã ngưng tụ ra một bóng kiếm khổng lồ màu đen. Hơn nữa, dưới sự thêm vào của ánh lửa, chỉ thấy trên bóng kiếm có một long văn lửa quanh quẩn, truyền ra từng tiếng động trầm thấp.
Khí thế làm người ta sợ hãi kia hoàn toàn không thua kém gì thế công võ học của tộc Tinh Linh.
“Kiếm thức này thật sự có tư cách đón lấy một mũi tên của ta.”
Vân Minh tập trung nhìn lại, nhìn chằm chằm vào kiếm chiêu mà Lâm Lăng thi triển ra, khóe miệng hắn ta chậm rãi nhếch lên. Hắn ta không cần nhiều lời nữa, ánh mắt trở nên lạnh thấu xương, ngón tay đang giữ dây cung đột nhiên thả ra.
“Vèo ——!”
Vào khoảnh khắc mũi tên bảy màu bắ n ra, hình thể của nó nhanh chóng bành trướng, lại biến ảo thành mũi tên khổng lồ to hơn mười trượng. Sau đó nó mang theo khí thế kh ủng bố cực kỳ hùng hồn, hung hăng bắn về phía Lâm Lăng.
“Trảm!” Ánh mắt Lâm Lăng đanh lại, Phệ Long Kiếm trong tay chém thẳng xuống.
Ngay sau đó, cả người Lâm Lăng và kiếm dung hợp vào bóng kiếm màu đen kia, mang theo khí thế như gió như sấm sét mà xé rách hư không, ầm ầm chém tới mũi tên khổng lồ bảy màu đang phóng tới!
Dưới vô số ánh mắt khiếp sợ, hai thế công đáng sợ va chạm thật mạnh ở giữa không trung.