*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Các ngươi còn đang đợi cái gì!” Sau đó hắn nhìn về phía bọn Xích Vưu, lần đầu hạ lệnh với thân phận điện chủ Cuồng Thần Điện.
Nghe vậy, Xích Vưu hơi giật mình, sau đó nhanh chóng phản ứng lại, hiển nhiên hắn ta cũng không nghĩ tới tác phong của Lâm Lăng lại sấm rền gió cuốn như thế.
“Xem như ngươi lợi hại!” Cuồng Dương cả kinh trong lòng, rốt cuộc cũng ý thức được lần này mình gặp phải một nhân vật tàn nhẫn.
Hắn lập tức lướt lên trên, muốn chạy trốn khỏi đây.
“Bày trận!”
Thoáng sau đó, Xích Vưu cũng không chút trì hoãn mà nhanh chóng tung ra một ngọc giản phù văn.
Ong ——!
Khi ngọc giản được kích hoạt, ánh sáng phù văn b ắn ra, trong chớp mắt đã hình thành một trận pháp huyền dị khổng lồ, trực tiếp bao phủ khu vực của Cuồng Dương vào trong đó.
Còn đám thủ hạ của hắn ta đều bị mười hai Huyết Vệ cưỡng chế chặn lại.
“Đáng giận!”
Cuồng Dương kinh giận, năng lượng toàn thân bùng nổ, trong tay dần hiện ra một thanh trọng kiếm, hung hăng bổ vào đại trận kia.
Chỉ nghe một tiếng ‘Phanh’ vang lớn, ánh kiếm mạnh mẽ lao ra, trực tiếp chém trận pháp cản trở hắn ta chạy thoát nhạt đi đôi phần.
Vèo vèo vèo...!!!
Nhưng đúng lúc này, các cao thủ xung quanh Cuồng Thần Điện cũng sôi nổi lao đến vào thời khắc này. Năng lượng hùng hồn dâng trào, đột nhiên hóa thành từng cột sáng rồi rót vào trận pháp, lập tức ngưng tụ ra quầng sáng trận pháp lộng lẫy.
Hình ảnh này giống như một lồng giam triệt để vây khốn Cuồng Dương. Với cách phối hợp ăn ý như thế, có thể nhìn ra được Cuồng Thần Điện đã sớm có chuẩn bị.
Vì thoát khỏi khốn cảnh, từ trước tới nay Xích Vưu luôn âm thầm nghiên cứu cách đối phó bốn Cuồng Vương như thế nào. Hiển nhiên vây sát trận này là một trong những thủ đoạn mà hắn ta mưu đồ bí mật đã lâu!
Giờ phút này, dưới hiệu lệnh của Lâm Lăng, nó cũng đã đến lúc phát huy công dụng.
“Thứ đáng chết, các ngươi dám gài bẫy ta! Nếu để ta chạy thoát thì nhất định sẽ san bằng Cuồng Thần Điện của các ngươi thành bình địa!!” Khuôn mặt trẻ tuổi của Cuồng Dương vặn vẹo dữ tợn, hoàn toàn lộ ra một mặt âm u trong lòng.
“Chết đến nơi rồi còn mạnh miệng!” Xích Vưu hừ lạnh một tiếng, nổi giận quát: “Đừng cho là ta không biết, nhiều năm qua là ngươi luôn âm thầm xúi giục ba Cuồng Vương còn lại, liên thủ bòn rút tất cả tài nguyên của Cuồng Thần Điện!”
Khi nói chuyện, đôi tay hắn ta nhanh chóng biến ảo ấn quyết phù văn, điều động năng lượng của trận pháp do đông đảo cao thủ Cuồng Thần Điện ngưng tụ ra, trực tiếp hình thành hư ảnh một ngọn núi năng lượng khổng lồ trên đầu của Cuồng Dương.