Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ

Chương 379



Lại thấy những quầng sáng ở ba khu vực đông, tây, bắc.  

Ba người Tần Vũ, Lôi Mông, Cổ Vân Nhạc, gần như cùng một lúc đánh bại đài chiến đấu tầng thứ tư của đối thủ, thăng cấp thành công.  

Kết quả, học viện Thiên Diễn đã chiếm bốn trên hai mươi vị trí trong danh sách ở cuộc thi Bách Viện.  

Con số này, nhiều hơn một vị trí so với học viện Võ Lăng vẫn luôn đứng đầu bảng! Điều này khiến cho các học viện ở trong quảng trường không khỏi bàng hoàng.   

Suy cho cùng, học viện Thiên Diễn cũng chỉ là một vương triều nhỏ. Tất cả những cuộc thi Bách Viện trước đây đều không thể lọt được vào top 20. Thế mà lần này, lại có bốn con ngựa đen xuất hiện, trực tiếp dập tắt ánh hào quang của học viện Võ Lăng.  

“Ứng huynh, lần này học viện Thiên Diễn của các ngươi đã xuất hiện nhân tài rồi, chúc mừng.”  

“Còn không phải sao, top 20 mà chiến được 4 vị trí. Nhìn tất cả học viện trong đại lục Thương Khung này xem, ai có thể làm được chứ?”  

“Bốn tên nhãi này, tiền đồ tươi sáng đó.”  

Bỗng nhiên, các vị lãnh đạo của học viện xung quanh đều tiến lên chúc mừng.  

“Đa tạ những lời tốt đẹp của các vị, đây đều là thành quả nỗ lực của mấy người trẻ tuổi bọn họ.”  

Mặt mày Ứng Nguyên Tử hồng hào, chắp tay ôm quyền haha cười khen.  

Sau đó đám đông tâng bốc bắt đầu giải tán, để đám người Ứng Nguyên Tử của học viện Thiên Diễn đi đến phía trước quảng trường, khu vực rất đẹp với màn hình chiếu sáng.  

Mà cái khu vực này, bây giờ đang bị thế lực của học viện Võ Lăng chiếm đóng ở đây.  

Cái tên lão giả đứng đầu, khoảng bảy mươi tuổi, đầu tóc bạc phơ, đỉnh đầu có một cái vương quan kim sắc, biểu cảm khá là dữ tợn.  

Người này chính là viện chủ đương thời của học viện Võ Lăng, Khương Độc.  

Ông ta đang khoanh tay đứng nhìn về phía Ứng Nguyên Tử cùng những người khác đã đi vào vực, khóe mắt hơi lạnh.  

Phản ứng nhỏ đó dường như cảm thấy học viện Thiên Diễn có ý muốn làm tu hú chiếm tổ.  

“Khương viện chủ, ngươi vẫn khỏe chứ.”  

Ứng Nguyên Tử đi đến gần, ôm quyền cúi xuống chào hỏi.  

Có điều, mặc dù khách khí như vậy nhưng đáp lại ông lại là một sự thờ ơ lạnh nhạt.  

Khương Độc vẫn đứng yên không để ý tới, vẫn ngẩng đầu nhìn màn hình chiếu sáng trên cao.  

Khinh thường. Tuyệt đối là đang khinh thường!  

Không khí giữa sân ngay lập tức trở nên ngưng lại.  

Những học viên bị Lâm Lăng đánh bại vô cùng vui sướng khi có người gặp họa.  

Tự nhiên nhóm viện sinh học viện Thiên Diễn cảm thấy vô cùng xấu hổ.   

Nhưng e ngại nơi đây là địa bàn của học viện Võ Lăng nên mặc dù tức giận nhưng cũng không dám nói gì.  

Đáp lại, Ứng Nguyên Tử cười nhạt thu tay lại, cũng ngẩng đầu nhìn trên không, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.