Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ

Chương 399



Bốn huynh đệ đối diện với nhau.  

Trong lúc im lặng, bốn người lập tức nhịn không được mà bật cười, tiếng cười sang sảng quanh quẩn trên đài chiến đấu rồi lan ra tới phía chân trời.  

“Phanh!”  

Đúng lúc này, tiếng vang nặng trịch khi đài chiến đấu sáp nhập cắt ngang tiếng cười của bọn Lâm Lăng.  

Ánh mắt bốn người cùng nhìn qua, chỉ thấy người nọ mặc đồng phục học viện Võ Lăng, tuổi xấp xỉ với bọn họ, trên mặt bày ra một tia lạnh lùng cao ngạo.  

Nhưng khi nhìn thấy bốn người trên đài chiến đấu tầng thượng đều là người dự thi của học viện Thiên Diễn, sự cao ngạo trên mặt hắn ta lập tức không còn sót lại chút gì.  

“Hả..” Thanh niên ấy lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, không tin nổi mà nhìn chằm chằm vào đám người Lâm Lăng, đột nhiên có cảm giác bị cô lập.  

Trong cuộc thi Bách Viện lần này, học viện Thiên Diễn có tận bốn người thăng cấp đến độ cao này, hắn ta cảm thấy thật khiếp sợ.  

“Chúc mừng năm vị đã xông thẳng đến nơi đây.” Đúng lúc này, một giọng nói lạnh nhạt vang lên.  

Đám người Lâm Lăng lập tức ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trên không đài chiến đấu, người đàn ông tóc bạc phụ trách công bố quy tắc cuộc thi Bách Viện đang đứng lơ lửng, nhìn xuống năm người bọn họ.  

“Hình thức so đấu kế tiếp là dựa theo quy tắc đã được lập sẵn, không phải là phân phối ngẫu nhiên.” Người đàn ông tóc bạc nhàn nhạt nói: “Năm người còn lại hỗn chiến, người còn đứng được cuối cùng là quán quân của cuộc thi Bách Viện lần này.”  

Cái gì?!  

Vừa nghe lời này, người có phản ứng kích động nhất không ai khác ngoài thanh niên lạnh lùng cao ngạo của học viện Võ Lăng, hắn ta lập tức kinh sợ thốt lên.

“Hỗn chiến..” Thanh niên lạnh lùng cao ngạo kia sợ ngây người.  

Hiển nhiên hắn ta cực kỳ bài xích với hình thức cạnh trạnh này, nếu là các thế lực học viện khác nhau, hắn ta tự tin mình sẽ triển khai một trận chiến đấu xuất sắc vô song.  

Nhưng điều chết người chính là, bốn tên trước mắt đều xuất thân từ học viện Thiên Diễn. Nhìn dáng vẻ thì có vẻ quan hệ không tệ lắm, muốn châm ngòi ly gián cũng không phải dễ dàng.  

Mà lúc này, nghe người đàn ông tóc bạc nói ra hình thức hỗn chiến, vẻ mặt của bốn huynh đệ bọn Lâm Lăng lập tức trở nên xuất sắc.  

Nhận thấy ánh mắt quỷ dị của đám người Lâm Lăng, thanh niên lạnh lùng cao ngạo thầm rùng mình, lông tơ cả người đều suýt dựng lên!  

Đây mà là hỗn chiến cái gì!  

Đây rõ ràng là bốn đấu với một, là đánh hội đồng!  

“Chuyện này.. Chuyện này không công bằng!” Rốt cuộc thanh niên đó cũng nhịn không được mà ngẩng đầu nhìn người đàn ông tóc bạc đang đứng trên không trung, lên tiếng phản đối.  

“Lúc cuộc thi Bách Viện chưa bắt đầu thì quy tắc này sớm đã được lập ra.” Người đàn ông tóc bạc lạnh nhạt nói: “Người dự thi đến được nơi này đều dựa vào bản lĩnh, cũng không có gì gọi là không công bằng.”  

Nói đến đây, hắn ta hơi hiện tạm dừng, sau đó mang theo một tia thương hại mà nhìn thanh niên kia, thản nhiên nói: “Chỉ có thể nói, vận may của ngươi không được tốt.”  

Nghe vậy, sắc mặt thanh niên kia lập tức khó coi tới cực điểm.  

Từ nhỏ đến lớn, hắn ta có thiên phú dị bẩm ở phương diện võ tu, cho dù là ở đâu cũng thuộc dạng xuất sắc, có lần rèn luyện nào không phải nhận hết sự may mắn?  

Nhưng hiện tại, lời nói của người đàn ông tóc bạc đã hoàn toàn kích thích điều mà hắn ta lấy làm tự hào nhất. Nhưng đối mặt với cường giả võ đạo như người đàn ông tóc bạc thì dù trong lòng thanh niên lạnh lùng kia cảm thấy khó chịu đến mấy cũng không dám nổi giận, chỉ có thể bực tức cam chịu.