Trong vài phút ngắn ngủi, ở khu vực trung tâm đột nhiên nổi lên một vòi rồng cát.
Ánh mắt Lâm Lăng khẽ rùng mình, tay cầm chặt Trường Thương Tử Trúc, vẻ mặt có thêm vài phần đề phòng. Chăm chú nhìn sau đó thấy trong vòng rồng cát bụi này, đột nhiên xuất hiện một đám người thân hình to lớn. Những người kia không phải nhân loại, tất cả đều là cát người khổng lồ do cát bụi xung quanh ngưng tụ mà thành. Trên người chúng nó đầy cát sỏi, lộ ra một cỗ khí tức cường đại rất kỳ lạ.
"Vù!"
Đám người cát khổng lồ vừa xuất hiện thì một trong số đó đã giơ bàn tay to lớn lên, tức giận vỗ về phía Lâm Lăng.
Ánh mắt Lâm Lăng lạnh lẽo, cầm chặt trường thương quét nghiêng, trực tiếp cắt đi bàn tay cát của đối phương. Bàn tay cát rơi xuống đất, trong nháy mắt hóa thành một bãi cát chết. Nhưng mà rất nhanh, chỗ bàn tay gãy đó của người cát khổng lồ, bắt đầu thu hút vô vàng hạt cát khác tới, nhanh chóng sinh trưởng ra một bàn tay cát khác.
Không nghi ngờ gì nữa, những người cát khổng lồ này cũng có khả năng hồi sinh. Hơn nữa, tốc độ chữa trị vết thương còn nhanh hơn so với phù khôi ở cửa thứ nhất, lại không sợ bất kỳ đòn công vật lý nào.
Lâm Lăng kinh ngạc phát hiện, đâm một thương vào cơ thể bọn chúng, đầu thương trực tiếp bị dính chặt trong thân thể người cát khổng lồ, khó có thể rút ra.
Ầm!
Lúc này, lực lôi đình cuồng bạo trong trường thương của Lâm Lăng bộc phát ra, kích nổ nó thành một mảnh cát bụi.
Mắt thấy hơn mười người cát khổng lồ xung quanh đang tấn công tới, ngay lập tức thân hình Lâm Lăng vội vã lui lại, vũ khí trong tay lại đổi thành một cây cổ cầm. Bất ngờ Lâm Lăng ngồi xếp bằng, hai tay đặt lên trên dây đàn rồi ngồi tấu đàn.
Trong lúc đó, tiếng đàn du dương giống như nước chảy, từ chảy ra khỏi dây dàn. Từng đạo sóng âm vô hình mạnh mẽ bắ n ra không trung.
Ầm…ầm…ầm...!!!
Trong sóng âm ẩn chứa một lực cực mạnh, bất kì người cát khổng lồ nào bị đánh trúng đều vỡ vụn trong nháy mắt. Khi cỗ vòi rồng cát quét tới, làm cát bụi rơi xuống tán loạn, lại nhanh chóng tạo ra thêm người cát khổng lồ.
Ánh mắt Lâm Lăng lạnh lùng nhìn chằm chằm vào cơn lốc xoáy cát bụi cách đó không xa.
Trải qua trận chiến ở cửa thứ nhất, hắn biết chỉ có thể đánh bại năng lượng trung tâm, mới có thể vượt qua ải.
Theo những gì hắn quan sát được, cỗ vòi rồng cát này chính là nơi triệu hồi ra đám người cát khổng lồ kia!
Ting ting——!
Suy nghĩ đến đây, hai tay Lâm Lăng nắm chặt chín sợi dây của cây đàn.
Đột nhiên linh lực hùng hồn rót vào bên trong, trực tiếp thi triển ra một chiêu mạnh nhất của Cửu Huyền cầm phổ.
"Cửu Huyền Phượng Phi Dực!"
Một tiếng quát vang lên, chín sợi dây đàn nhất thời điên cuồng chấn động dưới ngón tay của Lâm Lăng.
Tiếng đàn nghiêm nghị giống như sóng thần cuồng nộ, khí thế hùng dũng.
Vào khoảnh khắc linh lực tràn ngập ra ngoài, ngưng hiện ra một đạo ảo ảnh hình phượng hoàng trông như thật.
Ở khoảng không trên đầu Lâm Lăng, hư ảnh phượng hoàng vỗ hai cánh, cả người nó được vô số những nốt nhạc chi chít bao quanh, truyền ra một khúc nhạc huyền diệu.
Sau đó đôi tay đang ấn lên dây đàn của hắn đột nhiên thả ra.