Sau đó, Lâm Lăng bay lơ lửng lên không trung, quét mắt về phía mọi người xung quanh.
“Viêm Hoằng Nghị, cút ra đây!”
“Lão tạp chủng Ngô Phong, cút ra đây nhận lấy cái chết!!”
Tiếng quát lạnh tràn ngập sát ý ầm ầm nổ vang, được linh lực thêm vào, nó như hình thành một luồng sóng âm, đột nhiên truyền khắp toàn bộ khu vực nội điện.
“Viêm Hoằng Nghị là ai?”
“Hình như người kia có thù sâu như biển với hắn.”
Nghe thấy cái tên này, mọi người vây xem lập tức kinh ngạc, hoàn toàn không biết Viêm Hoằng Nghị là Ngô Hoằng – Con trai của trưởng lão hộ điện Ngô Phong mà họ đều biết.
“Miệng lưỡi ngông cuồng, lão phu cũng muốn xem, ai dám bảo lão phu ra nhận lấy cái chết!” Lúc này, một tiếng quát âm u vang lên ở phía chân trời bên ngoài quảng trường.
Sau đó mọi người nhìn thấy vô số bóng đen đột nhiên bay vút đến.
Người cầm đầu chính là trưởng lão hộ điện, Ngô Phong. Mà phía sau ông ta là Ngô Hoằng và mười mấy tên đệ tử thân truyền của Ngô Phong.
“Cuối cùng tiểu tử này cũng xuất hiện, nhân cơ hội này nhổ cỏ tận gốc một lần!”
Ánh mắt Viêm Hoằng Nghị lạnh lẽo của dán chặt vào Lâm Lăng đang lơ lửng trên lôi đài quảng trường.
Oanh ——!
Khi nhìn thấy Ngô Phong và Viêm Hoằng Nghị xuất hiện, hai mắt Lâm Lăng lập tức hiện đầy tơ máu. Giờ khắc này, sát khí trong lòng cũng không đè nén được mà bùng nổ.
Khi bay đến gần đó, trong lòng Ngô Phong lập tức trầm xuống, cảm nhận được khí tức phát ra từ trên người Lâm Lăng, ông ta lập tức nhìn ra tu vi của hắn đã đạt tới cảnh giới Thần Hải bậc bốn Thánh Vực.
Hiển nhiên ông ta cũng không ngờ chỉ mới một năm rưỡi ngắn ngủn mà Lâm Lăng đã trưởng thành tới trình độ này. Tốc độ trưởng thành kinh người của Lâm Lăng trên con đường võ đạo khiến Ngô Phong cảm nhận được sự uy hiếp.
“Tuyệt đối không thể giữ lại người này nữa!”
Ánh mắt Ngô Phong âm trầm, mang theo một chút nặng nề, nhìn chằm chằm vào bóng dáng tuổi trẻ cách đó không xa. Ông ta không thể tưởng tượng ra, nếu tiếp tục để Lâm Lăng trưởng thành thì chỉ sợ sẽ không thể cứu vãn nổi!
Viêm Hoằng Nghị bên cạnh cũng cảm nhận được khí tức tu vi của Lâm Lăng.
“Sao có thể!”
“Sao hắn lại trưởng thành nhanh như vậy!!”
Lúc này, trong lòng Viêm Hoằng Nghị tràn ngập ghen ghét và một tia hoảng loạn khó có thể che giấu.
Từ trước tới nay, hắn ta luôn tự nhận thực lực của mình không phân cao thấp với Lâm Lăng, nếu không có những sủng vật đáng sợ kia phụ trợ thì đánh bại hắn cũng không khó khăn gì mấy.
Nhưng lúc này, đối mặt với Lâm Lăng xuất quan sau thí luyện, sự tự tin của Viêm Hoằng Nghị hoàn toàn sụp đổ!
“Thằng ranh con, đây là lãnh địa của Hắc Ám Điện Tông, cho dù ngươi là chấp sự, cũng không thể tùy ý làm bậy tại đây!”
Ngô Phong lạnh lùng liếc nhìn quan tài trên lôi đài một cái, trầm giọng mà nói: “Rốt cuộc ngươi có ý đồ gì?!”