Hệ thống nhận được lệnh, ngay lập tức một luồng dao động năng lượng phát ra vượt qua quy tắc của thế giới này. Khi nó bao phủ toàn bộ thế giới, Hỏa Phù Linh Thụ biến mất chỉ trong nháy mắt…
“Bing, chúc mừng ký chủ thành công chứa đựng một gốc cây Hỏa Phù Linh Thụ.”
“Để duy trì nguồn năng lượng sinh mệnh của linh thụ, mỗi ngày cần tiêu hao mười viên đá Linh Dương.”
“Nếu như phí dụng không đủ, linh thụ sẽ nhanh chóng khô héo, hoàn toàn mất đi sức mạnh sinh mệnh, xin ký chủ chuẩn bị đầy đủ đá Linh Dương.”
Sau khi thu Hỏa Phù Linh Thụ vào không gian trữ vật hệ thống, tiếng nói điện tử lạnh nhạt kia vang lên trong đầu Lâm Lăng.
“Ấm áp nhắc nhở, cây này có thể sinh trưởng linh quả, nếu ký chủ muốn mau chóng thu hoạch, có thể tiêu hao một trăm vạn đá Linh Dương để tiến hành k1ch thích ra quả.” Sau đó, hệ thống lại bổ sung một câu.
Lời này vừa nói ra thì như gãi đúng chỗ ngứa của Lâm Lăng. Tuy hiện tại hắn không gom nổi cả một trăm vạn phí ấp trứng thú, nhưng chỉ cần có công năng hệ thống này, sau khi rời khỏi chiến trường viễn cổ, lấy thân phận chấp sự Huyết Bào và lĩnh chủ của hắn thì điều động mấy trăm vạn phí dụng cũng dễ như trở bàn tay.
“Nhân loại, Hỏa Phù Linh Thụ đâu?” Nhìn thấy linh thụ bị nhổ tận gốc, rồi lại đột nhiên biến mất, đầu lĩnh Tử tộc hơi kinh ngạc, đột nhiên miệng phun ngôn ngữ nhân loại.
Hắn ta biết vật kỳ dị như Hỏa Phù Linh Thụ đã có ý thức linh tính, nhẫn không gian tầm thường hoàn toàn không thể thu vào.
Như vậy, nhân loại đeo mặt nạ này giấu Hỏa Phù Linh Thụ đi đâu rồi?
Lâm Lăng trầm mặc không nói, chuyển mắt về hướng Lôi Oánh Oánh: “Những dị tộc đó biết công kích linh hồn, rất nguy hiểm, chờ ta yểm trợ, ngươi chạy trước đi.”
Dị tộc?!
Nghe vậy, Lôi Oánh Oánh hơi biến sắc.
Sau đó nàng kinh ngạc nhìn về phía Lâm Lăng, càng khó hiểu sao người này lại tốt với mình như vậy?
Từ Hỏa Phù Linh Quả vừa rồi, thêm vào tình cảnh nguy hiểm hiện tại, người đàn ông thần bí này luôn trả giá không màn tất cả để giúp nàng, cảm giác này giống như ca ca vậy!
“Muốn chạy? Các ngươi không ai chạy được, khặc khặc khặc...” Đầu lĩnh Tử tộc âm trầm nở nụ cười và nói.
Tiếp theo, giọng nói của hắn ta đột nhiên tràn ngập sát ý: “Nếu hiện tại ngoan ngoãn giao Hỏa Phù Linh Thụ ra, có lẽ còn có thể cho các ngươi chết không không quá đau đớn.”
Hơn mười võ giả Tử tộc bên cạnh dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, sắc mặt trắng bệch bệnh hoạn kia hiện đầy vẻ tàn bạo.
Lâm Lăng vẫn không thèm để ý tới dám Tử tộc này. Hắn biết, cho dù kết quả như thế nào thì lũ dị tộc đó nhất định cũng không bỏ qua cho bọn họ.
Một khi đã vậy, cần gì phải nói nhiều lời vô nghĩa.
Chỉ thoáng chốc, linh lực hùng hồn của Thánh Vực bậc năm trong thân thể hắn được kích hoạt vận chuyển. Mấy trăm phân thân ma ảnh che trời lấp đất mà hiện ra, trong nháy mắt đã tràn ngập mảnh đất khu vực trung tâm này.
“Đi!” Một tiếng quát lạnh vang lên, Lâm Lăng và mấy trăm phân thân ma ảnh cùng lao về hướng đám võ giả Tử tộc kia.
Cuộc chiến dữ dội này đột nhiên bùng nổ!
Nhìn thấy Lâm Lăng đã làm tới mức này, Lôi Oánh Oánh cũng không chút chần chờ, thân thể duyên dáng lập tức lui nhanh đi.
Vèo!
Nhưng lúc này, một luồng dao động tinh thần vô hình nhộn nhạo lan ra từ trên người đầu lĩnh Tử tộc, trong nháy mắt đã hình thành công kích linh hồn xông thẳng về hướng Lôi Oánh Oánh đang trốn chạy.
Nhận thấy dao động năng lượng âm u lạnh lẽo kia, sắc mặt Lôi Oánh Oánh thay đổi, khí âm sát nồng đậm nhanh chóng tràn ngập, trong người ngưng rụ ra từng tầng phòng ngự màu đen.
Ong ——!
Nhưng ngay sau đó, một lốc xoáy trắng đen đột nhiên xuất hiện, chắn ngay đằng trước Lôi Oánh Oánh. Năng lượng khó lường bùng nổ, trực tiếp cắn nát công kích linh hồn kia.
Trong lốc xoáy trắng đen, một bóng người dạo bước trên không trung mà đi ra.
Đó là bản thể của Lâm Lăng, lúc này hai mắt hắn đã mở ra hình thức mắt Luân Hồi.