Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1466: Đi theo



- Võ giả chân chính?

Sở Nam khựng người, rồi ngay lập tức hiểu ý Sở Nam. Nghĩ một chút thì đáp:

- Ở đây hai mươi tư giờ đều có chém giết, chuyên để cho bọn Huyết Ma tộc nhân giải trí. Suốt từ sáng đến tối đều không được nghỉ ngơi, ngoài những huynh đệ đã chết thì có lẽ còn dưới một vạn người.

Lâm Động gật đầu:

- Đi nào, cứu các huynh đệ ra trước!

- Vâng, đại nhân!

Từ “đại nhân” được Sát Huyết Ma gọi rất chân thành, rồi hắn bước qua những thi thể đầy máu tươi kia đi vào sâu bên trong. Nam tử huyết văn và đám thiên tài kia vẫn chưa chết, nhưng khi nhìn những cái đầu lâu của Huyết Ma tộc nhân thì đều sững sờ, miệng đắng ngắt.

Sở Nam vốn dĩ đi qua chúng, nhưng đột nnhiên quay lại, chúng cùng thét lên rồi chạy đi!

- Đứng lại!

Chỉ hai chữ, tất cả đều ngoan ngoãn đứng yên, đến run rẩy cũng không dám, chỉ sợ không cẩn thận chọc giận Sở Nam thì đầu sẽ cùng xếp vào đám đầu lâu của Huyết Ma tộc nhân kia.

Sở Nam cười:

- Cho các ngươi biết một bí mật, nếu uống đủ nhiều máu tươi của Huyết Ma tộc nhân thì các ngươi sẽ có cơ hội…

Nói đến đây, Sở Nam ngừng một chút, đợi cho bọn chúng tiêu hóa được những chữ trước đó rồi nói tiếp:

- Các ngươi sẽ có cơ hội có được thiên phú dị năng của Huyết Ma tộc, có thể hút máu mà có được công pháp, thực lực của người khác!

Lời nói đầy hấp dẫn đó truyền đến tai những người kia, Sở Nam nhìn thấy rõ ràng mắt bọn họ đều trố ra. Để kích thích thêm, Sở Nam lại nói:

- Ta chính là ví dụ, ta uống rất nhiều máu của Huyết Ma tộc, nếu không thì sao ta lại lợi hại như vậy chứ?

Nói rồi Sở Nam quay người đi, để lại cho đám người đó sự tưởng tượng vô hạn. Đồng thời lần này Sở Nam nói thêm từ “đủ nhiều”, “máu tươi”, như vậy khi lan truyền thì có thể giải thích cho việc họ uống máu Huyết Ma tộc nhân nhưng không có thiên phú dị năng, đó là vì chưa đủ nhiều, chưa đủ tươi!

Khi Sở Nam và Sát Huyết Ma giết được một nửa, phía sau có tiếng hô, quay lại nhìn thì thấy đám người kia như phát điên, cắn lên những thân thể không đầu của Huyết Ma tộc nhân, uống máu vẫn còn nóng hổi.

- Đây…

Sát Huyết Ma nhìn Sở Nam, như muốn hỏi gì đó. Sở Nam không quay lại, hắn biết cảnh tượng phía sau thế nào, chỉ nói:

- Đi thôi, phải cứu các huynh đệ.

Sát Huyết Ma lại tiến về phía trước, Sở Nam cố gắng không để mình nhìn Y Điệp Tiên Tử, nhưng đúng lúc này một huyết nô đột nhiên nói:

- Đây không phải nữ nhân của thiếu tộc trưởng Huyết Ma tộc sao? Nếu chúng ta bắt được thì chưa biết chừng sẽ có lợi ích lớn lắm…

Nghe thế, Sở Nam dù rất muốn bỏ đi nhưng rồi lại quát:

- Cút!

Theo đó còn có một quầng lửa thiêu chết những huyết nô định bắt Y Điệp Tiên Tử!

Những người khác đồng tử đều co lại, nam tử huyết văn kia nhìn Sở Nam, nhớ lại những lời đồn, lập tức vùi đầu vào hút máu, cũng không nhìn Y Điệp Tiên Tử lấy một lần.

Ánh mắt Y Điệp Tiên Tử không kìm được lóe lên niềm vui mừng, cất bước tiến tới chỗ Sở Nam, nói:

- Theo!

- Ừm.

Trong giọng nói yếu ớt đó che giấu một niềm vui, tự nàng cũng không biết tại sao lại vui như thế khi thấy hắn, nhưng nàng đã chạy theo Sở Nam rồi.

Lúc này Sở Nam không chú ý tới những người bọn nam tử huyết văn, cũng không chú ý Y Điệp Tiên Tử, trong đầu hắn toàn là hy vọng mà sự thành công của “Phù Thuật”, “Bạo Phù Văn” đem lại. Sở Nam biết rõ, tiếp theo sẽ phải đối mặt với những gì, sẽ là một trânh chiến thật sự đầy máu tanh. Hắn không sợ thiên phú dị năng của Huyết Ma tộc nhưng những người khác thì không thể như vậy, ngay Cửu Võ cũng bị ảnh hưởng chứ đừng nói bọn họ.

Vì thế, Sở Nam phải gắng hết sức để lấp đầy khoảng cách giữa võ giả và Huyết Ma tộc nhân nếu không cục thế sẽ vô cùng nguy hiểm. Hắn không có nhiều Ngọc Chi San Hô Trùng. Hắn muốn truyền một phần Phù Thuật cho họ ứng địch, nhưng đâu có thời gian. Hơn nữa tùy ý vẽ phù văn như vậy dường như cũng không có khả năng, đành để sau này vậy.

- Bạo Phù Văn, Sát Phù Văn, Yểm Phù Văn, Tàng Phù Văn…

Trong đầu Sở Nam nhanh như chớp tìm phù văn thích hợp có thể thi triển lên người võ giả. Một lát sau hắn đã đến ba nghìn mét phía dưới. Sát Huyết Ma nói:

- Đại nhân, đến rồi.

Sở Nam nhìn thì thấy nơi những võ giả này sống vô cùng thảm hại, tối tăm, ẩm ướt, hôi thối…

Lập tức, ánh mắt hắn lóe hàn quang, một quầng lửa ấm áp lan tỏa, thân hình nhanh chóng lướt đi, từng cánh cửa luyện chế bằng thép nhanh chóng nát vụn.

Rồi Sở Nam tung ra “chí quyền” tầng nham thạch ba nghìn mét phía trên lập tức biến thành hư vô, ánh sáng mặt trời rọi xuống, chúng cường giả sừng sờ nhìn cảnh đó…

- Các huynh đệ, mọi người được tự do rồi!

Chúng cường giả sực tỉnh, Sở Nam kích phát Diệt Nguyên Minh Đằng bao trùm lấy toàn bộ hơn một văn võ giả, rồi truyền sinh mệnh lực vào cơ thể họ, thương thế nhanh chóng hồi phục…

Y Điệp Tiên Tử nhìn thấy Diệt Nguyên Minh Đằng, ánh mắt có phần nghi hoặc, dường như nghĩ tới điều gì đó.

Cuối cùng, có võ giả nhận ra Sở Nam, kêu lên kinh ngạc:

- Đó là Bắc Tề Lâm Vân, Đại Khánh Sở Nam?

- Không sai.

Giọng nói của Sở Nam truyền tới tai của từng võ giả.

- Nhưng hôm nay ta chỉ là sát thần, các ngươi có đồng ý cùng ta giết hết Huyết Ma tộc nhân, làm một sát thần không sợ trời, không sợ đất không?

- Đồng ý!

- Sứ mệnh không dám chối từ!



Chỉ một vài câu đã kích phát được huyết tính của chúng võ giả lên đến cực điểm, tất cả đều như hung thần ác sát, Sở Nam lại truyền nguyên lực vào cơ thể họ thông qua Diệt Nguyên Minh Đằng.

Rồi một vạn võ giả sát khí đằng đằng cùng theo sau Sở Nam.

Phù văn hiện lên trong đầu Sở Nam càng nhanh hơn.

Huyết nô đấu trường, Huyết Đế Tôn đã đem người tới, ở hàng đầu vẫn là những huyết nô kia. Cùng lúc đó Huyết Lai Phong đã cho thủ hạ càn quét bắt giết phụ nữ, trẻ em, người già yếu ở Huyết Lăng Thành…