Huyết Chân Dương, trước mắt là cao thủ thứ hai của Huyết Ma tộc, cường giả đạt đến Huyết Ma Thần, tu vi thâm hậu như vậy, theo lý mà nói thì sẽ không bị thứ gì khiến cho sợ hãi như vậy mới đúng.
Thế nhưng, thứ mà Huyết Chân Dương nhìn thấy cũng không phải là thứ bình thường, mà chính là đầu của bốn vạn Huyết Ma tộc nhân.
Huyết Chân Dương đúng là lửa giận ngút trời, trong lòng thề phải giết đến đại lục Thiên Vũ, đống huyết đầu cao như núi này đến bốn vạn cái, ngay lập tức xuất hiện trước tầm mắt Huyết Chân Dương.
Nếu như đổi lại một thời điểm khác, đổi một tràng cảnh khác, Huyết Chân Dương tuyệt đối sẽ không thốt lên kinh hoảng như vậy.
Đáng tiếc, trên đời lại không có nhiều nếu như như vậy, đại lục Thiên Vũ không có, mà tại không gian thông đạo của Huyết Chân Dương cũng không.
Huyết Chân Dương tâm tư xoay chuyển, không có hủy đi bốn vạn cái huyết đầu, mà hư không chộp lấy, nhưng vừa rồi mất mặt, khiến cho một kẻ cao cao tại thượng như hắn, lửa giận bùng lên vô tận, tất nhiên chuyển lên người của kẻ xâm phạm đã ném tới bốn vạn cái huyết đầu này.
Bốn người Sở Nam chậm rãi bước đến, đồng từ Huyết Chân Dương mở lớn đến tận cùng, gằn giọng:
- Chỉ bằng vào bốn người…
Chữ “các ngươi” tiếp theo còn chưa kịp thốt ra thì Huyết Chân Dương đã nhìn thấy trong bốn người có một kẻ là đồng loại của hắn, hơn nữa đồng loại của hắn vẫn còn đầy đủ trọn vẹn.
Vì vậy, chữ “người” lập tức bị hắn nuốt trở về, ngược lại quát:
- Huyết Lệ, ngươi như thế nào lại đi cùng bọn chúng? Thiếu tộc trưởng đâu?
- Ta có thể khiến hắn trở thành tộc trưởng Huyết Ma tộc, cho nên, hắn phải làm nô lệ của ta!
Sở Nam nhàn nhạt nói, với hắn mà nói, đây chỉ là một câu không có ý nghĩa gì, nhưng đối với Huyết Chân Dương và đám Huyết Ma tộc mà nói, đây không thể nghi ngờ chính là tia sét giữa bầu trời quang…
- Tộc trưởng? Nô lệ?
Huyết Chân Dương cũng không ngu ngốc, sau khi lẩm bẩm một hồi, liền suy nghĩ kỹ đạo lý trong đó, thế nhưng, sau khi suy nghĩ cẩn thận, Huyết Chân Dương lại càng phẫn nộ, hướng về phía Huyết Lệ mà hét lớn:
- Huyết Lệ, ngươi là Huyết Ma tộc nhân cao quý, không ngờ lại cam tâm đi làm huyết nô cho một kẻ đê tiện! Ngươi..
Đám Huyết Ma tộc khác cũng nhao nhao khiển trách.
Theo lý thuyết, Huyết Lệ có lẽ phải có chút xấu hổ mới đúng, thế nhưng, sau khi giết nhiều tộc nhân của mình như vậy, Huyết Lệ mới phát hiện mình ngay cả một tia áy náy cũng không có, hắn chỉ vào bốn vạn cái đầu đang trôi nổi giữa không trung, lạnh lùng nói:
- Không làm vậy, ta sẽ giống như bọn chúng.
- Ngươi…
Huyết Chân Dương vừa thốt ra một chữ thì đã bị Sở Nam cắt đứt, Sở Nam lạnh lùng hỏi:
- Cao quý?
- Người của tộc ta, có thượng thiên ban cho thiên phú dị năng, các ngươi có không? Các ngươi không có, cho nên, Huyết Ma tộc là cao quý vô cùng, còn các ngươi thì chỉ có thể là nô lệ của Huyết Ma tộc! Đời đời kiếp kiếp đều chỉ là nô lệ.
- Thiên phú dị năng? Vậy ngươi thử xem!
Huyết Chân Dương thấy Sở Nam không sợ, trong lòng không khỏi hoảng hốt, bởi vì hắn chợt nghĩ đến bốn vạn cái đầu trong hư không, nếu như thiên phú dị năng của Huyết Giáp có tác dụng thì đầu của bọn hắn và bốn vạn Huyết Ma tộc nhân cũng sẽ không ở đây, không có toàn quân bị diệt, mà ba người Huyết Lệ lại càng sẽ không xuất hiện ở đây.
- Bổn Thần không tin!
Thiên phú dị năng chính là chỗ dựa lớn nhất của Huyết Ma tộc, nếu như thiên phú dị năng không có tác dụng, vậy Huyết Chân Dương cũng không dám chắc tương lai của Huyết Ma tộc sẽ ra sao, đừng nói là trở thành chúa tể khung thương, bọn hắn rất có thể ngay cả nhà của mình cũng không bảo vệ nổi…
Huyết Chân Dương một chưởng nhằm về phía đầu Sở Nam vỗ đến, một chưởng này cực không đơn giản, là dung hợp huyết kỹ của Huyết Ma tộc và nhiều loại vũ kỹ cao thâm của đại lục Thiên Vũ, mặt khác, hắn còn đem Huyết Ma đại pháp thôi động đến cực trí.
Huyết Ma đại lục tu vi Huyết Ma Thần một khi thi triển ra, Huyết Lệ ngăn không được mà run rẩy, Cửu Võ cũng không khá hơn chút nào, vẻ mặt thoáng cái tái nhợt, Chiến Thần thì không đổi sắc bao nhiêu, chỉ là hô hấp có chút dồn dập.
Về phần Sở Nam, máu tươi trong cơ thể cũng nhanh chóng xoay tròn, nhưng còn xa mới đạt đến tình huống sôi trào, Sở Nam cảm thấy cỗ huyết năng này, nhãn thần thoáng co lại, Âm Dương Ngư xoay tròn, khống chế toàn bộ máu tươi trong mạch máu, tuần hoàn xoay tròn.
Cùng lúc đó, một thức Cầm Long kỹ chộp về phía huyết chưởng, còn chưa chộp đến thì Huyết Chân Dương đã cảm thấy máu tươi trong người truyền đến một cỗ đau nhức kịch liệt, sống không bằng chết, ánh mắt Huyết Chân Dương lập tức biến thành sợ hãi, hắn hiểu đau đớn này là vì cái gì, đó chính là đau đớn do sự cắn trả mang đến.
- Huyết Ma đại pháp của bổn Thần cũng bị cắn trả sao? Người này có lai lịch thế nào?
Huyết Chân Dương không tiếp tục suy nghĩ nữa, nghi vấn xuất hiện chỉ trong nháy mắt, hắn nghĩ đến hậu quả càng nghiêm trọng, trong lòng xuất hiện một ý niệm, bất luận phải trả cái giá đắt nào cũng phải đem kẻ trước mặt giết chết, Huyết Chân Dương nhìn thấy ba người trước mắt, hai người khác vẫn bị Huyết Ma đại pháp ảnh hưởng, lập tức hét lên:
- Huyết Can, nhanh, triệu tập toàn bộ tộc nhân, đồng loạt xuất thủ, đem hai người bọn chúng chế trụ! Đem tất cả những kẻ này giết sạch…
Thanh âm còn chưa dứt thì Sở Nam đã bắt lấy tay của hắn, lập tức, mười hai cái táng vung lên, lại hỏi:
- Cao quý sao?
Không đợi Huyết Chân Dương trả lời, Sở Nam liền đem tứ chi của Huyết Chân Dương xé rách, khiến Huyết Chân Dương há mồm hét lớn.
Sở Nam lấy tinh huyết của Huyết Chân Dương, tay trái tay phải đồng thời tiến hành vẽ Thuẫn Phù Văn, Chiến Thần xung phong xông lên, lấy ra thanh côn, quét ngang bốn phương.
Tinh Thần lực tăng vọt, lực khống chế tinh tiến, chỉ trong giây lát, Sở Nam đã đem hai cái “Thuẫn Phù Văn” vẽ xong, tiếp đó, Cửu Võ và Huyết Lệ cũng xông lên, Cửu Võ bây giờ đã không còn bị thiên phú dị năng của những Huyết Ma tộc kia ảnh hưởng.
Huyết Chân Dương ngây người nhìn tất cả, chứng kiến xung quanh người Cửu Võ và Huyết Lệ trôi nổi một cái huyết thuẫn, Huyết Chân Dương đã hoàn toàn quên đi đau đớn đứt tay đứt chân của bản thân, trong mắt hoảng sợ đến cực đỉnh.
Sở Nam đứng trước mặt Huyết Chân Dương, Huyết Chân Dương run rẩy hỏi:
- Ngươi muốn gì?
- Các ngươi làm thế nào, ta sẽ hoàn trả lại thế ấy!
Huyết nhãn của Huyết Chân Dương trợn trừng, bọn hắn làm thế nào? Bọn hắn hành hạ võ giả đến chết, nô dịch võ giả, khiến địa vị của võ giả ngay cả ma thú cũng không bằng, xem những võ giả này như con rối, tu luyện võ quyết vũ kỹ cao thâm, sau đó hút để bản thân sử dụng…
Ngày thường, Huyết Chân Dương cảm thấy tất cả những điều này đều hết sức bình thường, là điều hiển nhiên, nhưng khi đối tượng đó trở thành Huyết Ma tộc nhân, Huyết Chân Dương lập tức sợ hãi, còn có phẫn nộ vô hạn.
- Tuyệt không thể để những gì hắn nói trở thành sự thật, nhất định phải giết hắn…
Giờ khắc này, Huyết Chân Dương đã quên đi việc tranh quyền đoạt lợi, hắn muốn kích bạo huyết châu trong đan điền của mình, không biết tại sao, hắn dự cảm rằng cho dù mình tự bạo cũng không thể giết được Sở Nam, lập tức, Huyết Chân Dương nhìn về bốn phía.