Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1497: Cắn trả



- Thu hồi Huyết Ma đại pháp, vì sao?

Huyết Chân Thiên chứng kiến hành vi của Sở Nam, trong đầu bỗng nhiên xuất hiện một ý nghĩ, lại liên tưởng đến việc huyết năng của Sở Nam yếu đi, cho đến khi biến mất, đôi huyết nhãn của Huyết Chân Thiên giật mạnh, lẩm bẩm:

- Hắn cố ý, hắn có âm mưu gì?

Hai chữ “âm mưu” khiến cho Huyết Ma đại pháp của Huyết Chân Thiên thoáng cái ngưng trệ.

Mặc dù nghi hoặc, nhưng Huyết Chân Thiên lại không có chút đầu mối nào, trong đầu vòng vo trăm ngàn suy nghĩ, tuy nhiên vẫn không biết Sở Nam có âm mưu gì, hắn suy đoán:

- Chẳng lẽ năng lượng của hắn không đủ? Hoặc trên người hắn có chứa tinh huyết của Huyết Ma tộc, sau đó dùng phương pháp đặc thù, kích phát Huyết Ma đại pháp?

Tình huống nào cũng đều có thể xảy ra, nhất thời, Huyết Chân Thiên không khỏi do dự.

Chỉ có điều, Huyết Chân Thiên dù sao cũng là người quyết đoán, hiểu rằng nếu cứ tiếp tục như vậy thì sẽ rất bất lợi đối với bản thân, lập tức, trong lòng quyết định:

- Mặc kệ hắn có âm mưu gì, Huyết Ma đại pháp của bổn Thần đã thi triển, hắn làm sao có thể ngăn được? Chỉ có thể ngoan ngoãn để máu tươi bắn tung tóe, đến lúc đó, đem tinh huyết của hắn hấp thụ, vậy hắn có thủ đoạn gì, chẳng phải sẽ rõ hay sao?

Nghĩ vậy, Huyết Chân Thiên liền đem toàn bộ năng lượng thi triển Huyết Ma đại pháp, lập tức, Huyết Ma đại pháp bị thi triển đến cực hạn, có lẽ bởi vì hưng phấn, muốn giết Sở Nam cho nên Huyết Chân Thiên cảm thấy mình phát huy vượt xa ngày thường, tiềm năng cũng bạo phát, khiến Huyết Ma đại pháp thôi động đến mức lợi hại hơn cả trước kia.

- Loại cảm giác này thật tuyệt, có lão thiên phù hộ, Sở Nam chết chắc rồi!

Huyết Chân Thiên lẩm bẩm, nhìn huyết năng tựa như hải triều trong biển máu chầm chậm từ xa ập đến, năng lượng càng lúc càng mạnh, sau đó lớp sóng kinh thiên chồm lên, nuốt chửng lấy cái “bờ” là Sở Nam.

Sóng lớn vỗ bờ, Sở Nam bị huyết năng của Huyết Chân Thiên đánh trúng, nặng nề mà chân thực.

- Ồ…

Trên không trung, những Huyết Ma Thánh lớn tuổi tựa như đám trẻ nhận được một món đồ chơi vô cùng thú vị, cao hứng hò hét, nếu như không phải bọn hắn còn đang bố trận thì nhất định đã nhảy dựng lên chúc mừng rồi.

Bọn hắn cho rằng, kết cục của Sở Nam chính là huyết bạo bỏ mình.

Một khắc sau…

- Phụt…

- Phụt…

- Phụt…

….

Tinh huyết tràn ra không ngừng, Huyết Ma Thánh nghe rõ vô cùng, nụ cười của bọn chúng càng tươi hơn, nhưng đúng lúc này, nụ cười của bọn hắn đột nhiên ngưng đọng lại, bởi vì tinh huyết đó không phải của Sở Nam, kẻ mà bọn hắn hận thấu xương, ngược lại chính là tộc trưởng Huyết Chân Thiên mà bọn hắn đặt hi vọng lớn lao.

- Máu của tộc trưởng?

- Là ta hoa mắt sao?

- Đến cùng đã xảy ra chuyện gì?

….

Tầng tầng nghi vấn, trên cơ bản là miệng của toàn bộ Huyết Ma tộc nhân đều há hốc, trăm miệng một lời thốt lên:

- Cắn trả…

- Cắn trả!

Huyết Chân Thiên lẩm bẩm hai chữ này, trong mắt đầy vẻ không thể tin nổi, so với tộc nhân còn khó tin hơn, thầm nghĩ:

- Tình huống như thế nào mới xuất hiện cắn trả? Một, Huyết Ma đại pháp mà Sở Nam tu luyện so với bổn Thần còn cao hơn.

Thế nhưng, huyết năng mà vừa rồi hắn phóng xuất, mọi người cũng đều nhìn thấy rõ ràng, tuyệt đối không quá tu vi Huyết Ma Hoàng, so với hắn mà nói thì kém đến tận bốn bậc. Cho nên, khả năng này xem như loại bỏ! Như vậy, chỉ còn một khả năng, chính là huyết mạch của hắn so với huyết mạch của ta còn thuần khiết hơn, thiên phú dị năng so với ta còn đậm hơn…

Lúc này, Sở Nam cũng đang suy nghĩ, máu trong người hắn, hơn phân nửa là của hắn, thật sự mà nói thì số máu đó là từ Huyền Hỏa Huyết Mãng và Thánh Sát Kỳ Lân, ngoài ra còn có một phần là máu tươi của Vạn thú trong bí cảnh. Chỉ là, những tinh huyết này đều trải qua Âm Dương Ngư luyện hóa, bây giờ không đáng kể bao nhiêu, mà ngay cả chính Sở Nam cũng không rõ, nhưng sự thật là tinh huyết này lại có thể khiến cho Huyết Chân Thiên vốn là cường giả Huyết Ma Thần đỉnh phong cũng bị cắn trả.

Huyết Chân Thiên nhìn chằm chằm Sở Nam không buông, trong mắt của hắn chỉ còn lại Sở Nam, thầm nghĩ:

- Có thể khiến ta bị cắn trả, ngoại trừ hai vị lão tộc trưởng đang bế tử quan trong Huyết Ma động và ba vị trưởng lão ra, tuyệt đối không có người khác, nhưng Sở Nam lại khiến cho Huyết Ma đại pháp mà ta thi triển bị cắn trả, điều này nói rõ máu tươi trong cơ thể của hắn và máu tươi của Huyết Ma tộc là một thể, máu tươi của Huyết Ma tộc tuyệt đối không thể thông qua thay máu mà có được, hắn đến cùng có quan hệ như thế nào với Huyết Ma tộc?

Nếu như đổi lại là một Huyết Ma tộc nhân khác, cho dù là Huyết Chân Thiên bị cắn trả như vậy thì cũng sẽ bị huyết bạo đến chết, nhưng hắn lại có bí pháp có thể khống chế được sự cắn trả, chỉ là để được như vậy thì hắn cũng phải bỏ ra một cái giá lớn, ít nhất lúc này thực lực mà hắn phát huy ra, tối đa cũng chỉ bằng bốn thành vào thời kỳ đỉnh phong, cho đến bây giờ đều là giảm thấp thực lực của người khác, Huyết Chân Thiên thật không ngờ, sau khi hắn tấn cấp Huyết Ma Thần, lại còn có kẻ khiến thực lực của hắn bị suy yếu.

Thế nhưng, Huyết Chân Thiên vẫn không từ bỏ, trong lòng thầm quyết tâm, trực tiếp lấy ra một hạt châu, hạt châu này không phải là huyết châu như ở đại lục Thiên Vũ, mà là một hạt châu bạch sắc.

Ánh mắt Sở Nam lập tức nheo lại, chuyện khác lẽ thường, tất có gì đó đặc biệt.

Huyết Chân Thiên lấy ra hạt châu màu trắng, lập tức phun lên đó vài ngụm huyết, một cổ bạch sắc quang mang lập tức bao phủ khắp nơi, tựa như âm thanh khuếch tán, tiếp đó, Huyết Chân Thiên hét lớn:

- Tộc nhân của ta, hãy mở huyết nhãn của các ngươi ra, nhìn lên mảnh huyết thiên này, vận chuyển Huyết Ma đại pháp, để ta mượn uy năng.

Thanh âm theo bạch quang kia truyền ra ngoài, đám Huyết Ma tộc nghe được, tất cả đều mở huyết nhãn nhìn lên trời, vận chuyển Huyết Ma đại pháp mà bọn hắn tu luyện, lập tức, một cổ huyết năng bay lên không trung, dung nhập vào trong bạch quang, tựa như mây đen, từ khắp bốn phương tám hướng, hội tụ đến đỉnh đầu của Huyết Chân Thiên.

107 tên Huyết Ma Thánh cũng hạ xuống đất, đem Huyết Ma đại pháp vận chuyển đến cực hạn, cách đó không xa, còn có một nữ tử, đồng dạng phát ra huyết nhãn, thế nhưng lại bất đồng với sự đặc thù của Huyết Ma tộc, nữ tử này không cao lớn thô kệch, thoạt nhìn xấu xí như những Huyết Ma tộc khác, người nào người nấy như quỷ dạ xoa, nhưng nữ tử này phát ra huyết nhãn lại khiến người khác cảm thấy kinh thế hãi tục.

Nữ tử này chính là con gái của Huyết Chân Thiên, gọi là Huyết Mỹ Thiên.

Lúc này, Huyết Mỹ Thiên cũng đang ngẩng đầu nhìn lên trời, huyết năng trong người điên cuồng theo cơ thể tràn ra, lúc ánh mắt Sở Nam đảo qua người Huyết Mỹ Thiên, trong lòng thoáng giật mình, bởi vì hắn cảm giác được con mắt ẩn tàng thứ ba của mình chợt khẽ động.

Chút chấn động vừa rồi khiến Sở Nam cảm thấy muốn nuốt chửng dục vọng của Huyết Mỹ Thiên, Sở Nam thầm nghi hoặc:

- Trên người của nữ tử Huyết Ma tộc kia có gì? Sao lại khiến cho con mắt thứ ba của ta có ý niệm như vậy?

Chỉ ngắn ngủi trong chốc lát, hạt châu màu trắng liền biến thành màu đỏ, huyết năng từ trong đó tuôn ra càng lúc càng nhiều, huyết sắc càng đậm đặc, đúng lúc này, Huyết Chân Thiên hét lớn:

- Huyết Ma Quy Khư!