Vợ chồng Lâm Tuyết Nhiên, Tử Mộng Nhân, Điệp Y Tiên Tử… đều hoản loạn. Tư Đồ Dật Tiêu muốn xông tới chém giết, sắc mặt Cửu Vũ cũng thay đổi, hắn nhìn chằm chằm vào nơi Sở Nam biến mất. Chiến thần nhìn về phía đại sư huynh đang chém giết cùng bốn con quái thú nhiều mắt, rút kiếm, định chém ra kiếm khí pháp tắc, nhưng Tứ Quý lại quát:
- Cửu Vũ, chiếu cố tốt mọi người, đây là trận chiến thuộc về ta! Sở Nam không có chuyện gì đâu!
Hiện giờ Tứ Quý đang chém giết vô cùng vất vả, bốn con quái thú không chỉ do Thủy pháp tắc của Thủy Chi Hàn ngưng tụ mà thành, bên trong còn có thứ mà hắn không biết. Hắn dùng mộc ngự Ngũ Hành, nhanh tới cực hạn. Không nói tới năng lượng, còn có cả thực vật như Thiên Đông Tùng, Hạ Dương Hoa… Thiên Đông Tùng không phải chi do Mộc pháp tắc ngưng tụ mà thành, còn có cả hạt giống mà hắn đã luyện hóa, bằng không hắn cũng không thể thi triển ra uy năng chí hàn của Thiên Đông Tùng được. Hạ Dương Hoa, Thu Lạc Diệp… cũng giống như vậy. Có hạt giống, lại sử dụng Mộc pháp tắc thúc dục mới có thể phát huy toàn bộ uy năng.
Để tăng lên chiến lực của bản thân, Tứ Quý đã luyện hóa cả ngàn loại thực vật, bất luận là hạt giống hoa cỏ hay cây cối. Trong trận chiến này, hơn ngàn loại hạt giống hắn đều đã sử dụng mấy lần, bốn con quái thú đều bị thương nhưng cách cái chết rất xa!
- Làm sao mới có thể hủy diệt được bọn chúng?
Tứ Quý tự hỏi chính mình, đột nhiên nhớ tới lực lượng Sở Nam sử dụng, trong lòng bắt đầu có kế hoạch.
Lại nói tới Sở Nam.
Sở Nam khi tại Nghịch Thiên sơn từng thí nghiệm qua. Hắn trùng kích tu vị tới nơi cảm ngộ không gian chi lực là có thể xé ra vết nứt không gian. Hôm nay, hắn thử nghiệm không ngờ lại có thể tiến vào trong.
Tuy rằng hắn từng dùng thần niệm thăm dò vết nứt không gian, thế nhưng khi hắn đánh ra một quyền, một cỗ hấp lực mạnh mẽ thôn phệ về phía hắn. Nếu Sở Nam dốc sức liều mạng chống cự cỗ hấp lực này cũng không phải là không có biện pháp.
Trong khoảnh khắc đó, trong lòng Sở Nam nổi lên rất nhiều ý nghĩ, điều quan trong nhất chính là Thủy Chi Hàn có khả năng thân thể dung nhập không gian, quá nửa là có khả năng công kích xuyên qua không gian. Bản thân hắn không sợ công kích của Thủy Chi Hàn, nhưng còn cha mẹ, còn Tử Mộng Nhân, còn những người khác?
Cho dù hiện giờ Mộng nhi đã đạt tới cảnh giới Vũ tôn, nhưng đối mặt với công kích của Thủy Chi Hàn cũng không thể phản kháng!
Cho nên Sở Nam nhất định phải khống chế Thủy Chi Hàn, không cho hắn cơ hội ra tay. Trừ điều đó ra, Sở Nam muốn xông vào vết nứt không gian, xem trong đó có gì. Có Thủy tinh quan, vòng xoáy không gian chân chính cũng không thể giết được hắn, huống chi là vết nứt không gian? Thậm chí hắn muốn mượn cơ hội này rèn luyện thân thể, hoặc là xem trong đó có thứ gì có khả năng đả thông kinh mạch của hắn hay không.
Càn Khôn cửu chuyển, hắn đã suy diễn ra chuyển thứ sáu là chuyển ý thức, chỉ còn chờ đả thông kinh mạch!
Chính vì vậy Sở Nam mới xông vào, sau đó mới biết đây có tên gọi là hư không thứ nguyên. Sở Nam nhìn Thiên mạc trên đầu giống như vô cùng xa, lại giống như có thể chạm tay tới, thì thầm:
- Pháp Phàn xé mở chính là Thiên mạc. Năng lượng trong hư không thứ nguyên so với năng lượng không gian chân chính kém xa nhiều lắm.
Tuy rằng không phải năng lượng không gian chân chính, nhưng những thứ năng lượng hỗn loạn trong hư không thứ nguyên cũng khiến Sở Nam kinh ngạc. Bên trong có khí tức lực lượng, khí tức Ngũ Hành, khí tức sinh tử, thậm chí là cả khí tức lôi đình. Nhưng đây chỉ là một phần nhỏ của hư không thứ nguyên, Sở Nam còn cảm nhận được một bộ phận rất lớn khác, nhưng lại không rõ ràng, không biết là loại năng lượng nào.
Trong nháy mắt, Sở Nam quên mất Thủy Chi Hàn đứng trước mặt hắn, tâm thần đều chìm đắm vào năng lượng trong hư không thứ nguyên. Thời gian ngắn ngủi nhưng lại giống như lâu vạn năm, Sở Nam cảm ngộ ra rất nhiều thứ, nhưng hắn lại mê hoặc, mê hoặc không rõ từ đâu.
Thủy Chi Hàn thấy Sở Nam dùng tu vị Vũ thánh xông vào hư không đã rất giật mình, lại thấy hắn tiến vào nhưng hoàn toàn không để ý tới khiến một người tới từ đại lục cấp cao, tự cho mình là tài trí hơn người như Thủy Chi Hàn giận dữ không thôi, quát:
- Tiểu tử, ngươi đã vào được đây vậy bổn công tử sẽ khiến ngươi vĩnh viễn ở lại nơi này, trở thành một bộ phận của hư không thứ nguyên.
- Ngươi nói bản thân mình hay sao?
Sở Nam vốn đang không thèm đếm xỉa tới đột nhiên nói ra một câu khiến Thủy Chi Hàn tức muốn hộc máu. Không phải Thủy Chi Hàn chưa từng rèn luyện tâm tính mà do hắn cho rằng Sở Nam chỉ là một con kiến, hắn chỉ cần dậm chân liền có thể giết chết. Thế nhưng con kiến này lại năm lần bảy lượt làm trái ý hắn, khiến hắn mất mặt.
Chính vì vậy, Thủy Chi Hàn cười lạnh nói:
- Ngươi muốn công kích, bổn công tử cho ngươi công kích. Chưa đạt tới cảnh giới Vũ tổ mà dám bước vào hư không thứ nguyên, bổn công tử muốn xem nhục thể của ngươi mạnh đến mức nào, có thể chống lại được năng lượng oanh kích của hư không thứ nguyên hay không?!!
Nói xong, trong tay Thủy Chi Hàn xuất hiện một thanh cung màu lam, một mũi tên cũng màu lam. Tên là cung pháp tắc, tên cũng là tên pháp tắc, một cỗ uy năng không lồ hơn cả Thủy kiếp phát ra. Nhưng cỗ uy năng này bị năng lượng trong hư không thứ nguyên vùi dập.
- Cuồng bạo chi tiễn!
Cung khai mở, dây cung minh, tiễn bắn!
Tiễn còn chưa tới trước mặt Sở Nam thì đã bị bạo liệt, một tiễn hóa vạn tiễn. Mục tiêu của vạn tiễn đều không nhằm trúng Sở Nam nhưng giống như tạo thành một trận pháp nào đó. Vạn tiễn rơi xuống quanh thân Sở Nam, nhưng chưa rơi xuống toàn bộ thì đã bị năng lượng trong hư không thứ nguyên hủy diệt.
Trong mắt Sở Nam bắn ra tinh quang, mũi tên lập tức bị bạo liệt, biến mất. Nhưng năng lượng có ở khắp nơi trong hư không thứ nguyên, đặc biệt là vị trí vạn tiễn, lấy Sở Nam làm trung tâm kia đột nhiên bạo phát!
Như trời sập, như động đất, như núi lửa bộc phát…
Sở Nam cảm nhận ngoài cuồng bạo chỉ có cuồng bạo, giống như khi đun nồi áp suất, mở vung ra hơi nước phun trào. Quần áo của Sở Nam lập tức bị xé nát, trên cơ thể cường tráng đầy vết thương.
Nhưng những vị trí kia không có chút máu nào, ngược lại những năng lượng kia bị bắn ngược lại. Chỉ có điều năng lượng bị bắn ngược lại khiến cho năng lượng cuồng bạo càng thêm hung tàn!
Thủy Hàn đứng ở không xa cũng lui lại về sau một chút. Nếu năng lượng hư không thứ nguyên đại bạo phát, hắn cũng không tốt đẹp gì. Nhưng hắn đã lui tới vị trí an toàn, không bị năng lượng cuồng bạo trong hư không thứ nguyên ảnh hưởng, lúc này mới cười nói:
- Tiểu tử, cảm giác như thế nào? Sao không kêu gào? Mau rống lên, mau khóc, mau cầu xin bổn công tử tha cho!
Đang lúc vui vẻ thì đột nhiên thanh âm Thủy Chi Hàn im bặt!