Tử sắc lôi đình vừa ra, đánh về phía đỉnh đầu Hỏa Vô Song. Ba người thấy vậy sửng sốt, Hoa Phương từng nghe Thủy Chi Hàn nói Sở Nam sở hữu lôi đình, nhưng khi chứng kiến tận mắt, trong lòng vẫn không khỏi chấn động.
Triệu Hữu chúng kiến tử sắc lôi đình, lập tức há hốc mồm, giống như chứng kiến một sự việc vô cùng đáng sợ. Hỏa Vô Song cũng sững sờ, lôi đình còn bá đạo hơn cả hỏa! Nhưng hắn không sợ, đạo tử sắc lôi đình này tối đa chỉ khiến hắn bị thương, tuyệt đối không nguy hại tới tính mạng. Hỏa Vô Song tung mọt quyền đánh về phía tử sắc lôi đình.
Một tiếng nổ vang lên, lôi đình tiêu tán, trên nắm đấm Hỏa Vô Song xuất hiện hơn mười vết rách sâu tận xương. Đầu hắn bị sét đánh, tóc dựng đứng lên, Hỏa Vô Song quát:
- Lôi đình cũng không thể cứu được ngươi, chỉ nhiều nhất kéo dài được chút thời gian mà thôi. Hiện giờ, quỳ xuống cho bản thiếu gia!
Bá khí tăng lên, uy năng tăng của Bá Tuyệt Thiên Hạ tăng mạnh hơn nữa, đánh về phía Sở Nam. Lúc này Triệu Hữu mới hô lên:
- Tử sắc lôi đình, khí tức vương giả. Rốt cục ngươi là ai, sao lại có tử sắc lôi đình, khí tức vương giả?
- Vương giả?
Sở Nam nghĩ vậy, nhưng không quản nhiều, chỉ ngưng tụ Thủy Hỏa pháp tắc, Âm Dương ngư xoay trong, giao nghịch chi thế và bá khí cho Thủy Hỏa quy tắc.
- Bá khí! Quả nhiên ngươi có bá khí!
Chứng kiến tử sắc lôi đình, Hỏa Vô Song cũng chỉ hơi sững sờ. Nhưng lần này hắn không khỏi chấn kinh, Bá Tuyệt Thiên Hạ đánh ra cũng trì trệ trong hư không thứ nguyên. Mà chung quanh nắm đấm của Hỏa Vô Song cũng không có một tia năng lượng lưu động, trở thành một khu vực chân không.
Trong thời gian ba hơi thở, Hỏa Vô Song tiêu hóa xong tin tức này, nói:
- Người có thể kích phát bá khí, quả nhiên không phải hạng tầm thường có thể so sánh, khó trách ngươi không muốn đi theo bản thiếu gia. Xem ra hôm nay bản thiếu gia phải chém chết ngươi, tin rằng làm như vậy phẩm chất bá khí của bản thiếu gia nhất định sẽ tăng lên một tầng, nói không chừng còn có thể mượn lần này để lĩnh ngộ bản chất thiên địa, bước chân vào cánh cửa pháp tắc thứ ba!
Nói xong, Hỏa Vô Song không lập tức xuất quyền, mà chỉ ngưng tụ năng lượng, khí thế, pháp tắc chi ý, đồng thời cười nói:
- Tiểu tử, ngươi biết bản thiếu gia cười gì không?
Sở Nam không trả lời, lôi đình cùng bá khí không tranh thủ được không ít thời gian. Thế nhưng hắn phát hiện nghịch chi thế và bá khí chi thế không thể cùng giao phó, cả hai không hợp nhau, bài xích lẫn nhau.
Hỏa Vô Song cười sặc sụa.
Bên kia Hỏa Vô Song phát hiện ra thêm một con bài của Sở Nam, có phần mừng rỡ, có phần kinh hãi.
Triệu Hữu đã bắt đầu cảm thấy nôn nóng muốn phát điên lên.
- Ngoại từ bá khí thì không nói, vương giả lôi đình dường như là có quan hệ với Lôi tộc. Thân thể mạnh mẽ, lực lượng thực thể hóa lại giống như thể tu. Phương thức vận chuyển thủy hỏa vòng xoáy hẳn là Âm Dương ngư. Hắn lại không sợ Vạn hồn thôn phệ, rốt cục tiểu tử này có thân phận gì, thực sự là người của đại lục Thiên Vũ sao? Còn cả bố cục năm đó của đại nhân? Nếu như không phải, vậy còn dễ nói. Nhưng nếu như thật sự là bố cục, ta chém giết hắn, nhất định sẽ xuất hiện một đống nhân quả, phiền toái vô cùng…
Hỏa Vô Song nở nụ cười, năng lượng ngưng tụ đã sắp xong, lên tiếng:
- Tiểu tử, ngươi vẫn là thôi đi. Bản thiếu gia đột nhiên có thiện tâm, nói cho ngươi biết một chân lý. Một loại pháp tắc, chỉ có thể lĩnh ngộ một loại thế, một loại ý, một loại đạo. Hơn nữa, thế, ý, đạo phải là một thể. Ngươi không thể bước vào cánh cửa đầu tiên là bá khí chi thế, của thứ hai biến thành sát khí chi ý, điều này khẳng định không được. Mà càng không có khả dung hợp hai loại thế bất đồng trên một loại pháp tắc. Ngươi làm như vậy chẳng khác nào tự tìm cái chết, hai loại pháp tắc sẽ coi thân thể ngươi như chiến trường, chém giết kịch liệt, cho tới khi pháp tắc hủy diệt mới thôi!
- Chỉ có thể lĩnh ngộ một loại thế?
Sở Nam nhớ lấy. Hắn đúng là đang cảm thấy nghịch chi thế đang chém giết kịch liệt với bá khí chi thế ở Thủy Hỏa pháp tắc. Thế nhưng Sở Nam vẫn không buông tha, hắn chưa từng tin cái gọi là chân lý. Kinh mạch đứt gãy không thể luyện võ là chân gì, nhưng hắn vẫn phát triển như hiện giờ. Vũ thánh không thể xé mở không gian cũng là chân lý, nhưng kết quả thì như thế nào?!!
- Sao? Xem ra ngươi vẫn chưa từ bỏ ý định!
- Chân lý không phải tuyệt đối!
- Ngươi nói cái gì?
- Thủy hỏa, sinh tử, đều đối lập nhau, không hợp nhau nhưng vẫn có thể tồn tại cùng một thể. Nghịch chi thế và bá khí chi thế chưa phải hoàn toàn đối lập, tại sao không thể cùng tồn tại? Chẳng qua là chưa có biện pháp thích hợp mà thôi!
- Ngươi không định đổi chiêu thức sao? Dựa vào lực lượng và thân thể ngươi, vẫn có thể sống lâu thêm một chút!
Nói xong, Hỏa Vô Song từng bước từng bước đi về phía Sở Nam. Một bước, hai chân sinh hỏa, lại một bước, hai tay sinh hỏa…
Sở Nam không để ý tới, chỉ thầm nghĩ:
- Bất luận là nghịch chi thế hay là bá khí chi thế đều tuyệt đối không khuất phục, thà hủy diệt chứ không chịu nhục. Nghịch chi thế có thể khiến bá khí sâu đậm, trái lại, bá khí cũng có khả năng xúc tiến nghịch chi thế, hai cái đều hỗ trợ lẫn nhau mới đúng!
- Nếu như ngươi chấp mê bất ngộ, vậy bản thiếu gia khiến ngươi không thể ngộ!
Tóc Hỏa Vô Song cũng sinh hỏa, toàn thân bị một ngọn lửa vây quanh, chỉ có đôi mắt vẫn lộ ra vẻ cuồng vọng như trước!
Trong miệng Sở Nam lẩm bẩm không thôi:
- Huống hồ ta không chỉ đơn giản là lĩnh ngộ, là câu thong mà là giao phó, giao phó nghịch chi thế và bá khí chi thế cho Thủy Hỏa pháp tắc ta sáng tạo ra, có gì là không thể?
Hai tròng mắt Sở Nam đột nhiên xuất hiện một thủy một hỏa long lánh ở trong.
Hỏa Vô Song đã đi tới trước người Sở Nam, quát:
- Tiểu tử, lưu lại tên của ngươi!
Sở Nam trầm mặc.
Hỏa Vô Song không ép hỏi, chỉ nói:
- Đột nhiên bản thiếu gia cảm thấy ngươi thật đáng thương, nhưng ngươi sắp được giải thoát rồi. Chết trong tay bản thiếu ra chính là vinh quang lớn nhất đời ngươi!
- Bá Ý Thiên Khung!
Trong mắt Hỏa Vô Song bắn ra hai luồng hỏa. Hai luồng hỏa này sinh ra, Hỏa Vô Song hoàn toàn trở thành một người lửa, một cỗ bá khí mênh mông, kinh thiên động địa phóng ra khi Hỏa Vô Song hét ‘Bá Ý Thiên Khung’. Bỗng nhiên, thủy hỏa trong bắt Sở Nam đột nhiên xoay tròn giống Âm Dương ngư.
Toàn thân Sở Nam rùng mình, hiểu ra, nói:
- Vạn vật dựa vào âm mà kết hợp với dương. Nghịch chi thế và bá khí chi thế cũng có một vật, chẳng qua là đặc thù mà thôi. Nếu là vật, dùng Âm Dương ngư giao Thủy Hỏa pháp tắc, vậy chẳng phải là có thể chuyển hóa không hợp thành hỗ trợ lẫn nhau sao?
Lập tức Sở Nam quát:
- Nghịch chi thế, bá khí chi thế, Âm Dương ngư giao phó!
Quả nhiên thành công!
Thủy Hỏa pháp tắc xoay tròn ở Âm Dương ngư, phát sinh biến hóa về chất.
Cảm giác không hợp, chém giết kịch liệt biến mất, chỉ còn tương sinh tương tồn, hồn nhiên thiên thành!