Tròng mắt Sở Nam khẽ híp lại, suy đoán của hắn quả nhiên là sự thật:
- Chẳng phải các ngươi cũng có thể xuyên qua không gian sao? Tại sao trước kia lại không tới đại lục Thiên Vũ? Nói rõ ràng một chút.
- Xuyên qua không gian không phải là chuyện dễ dàng, bên trong nguy cơ trùng trùng, chẳng khác nào người bình thường dùng thuyền lênh đênh trên biển, có thể rời bến nhưng chưa chắc có thể bình yên trở về! Biển cả có thể dậy sóng, trên biển có đá ngầm, ma thú… Mà trong hư không vô tận cũng giống vậy, có rất nhiều nguy cơ. Tỷ như hư thú, nếu ai xuyên qua không gian mà gặp phải hư thú vậy rắc rối to rồi!
- Hư thú?
- Uhm. Nhưng ta cũng chỉ nghe nói qua, chưa từng thấy tận mắt, ta cũng không muốn thấy!
Hoa Phương khi nói tới hư thú, trong lòng cảm thấy sợ hãi, nói:
- Hơn nữa đại lục Thiên Vũ có chút kỳ quái, giống như bị phong tỏa vậy, nghe nói bên trong có ẩn chứa bí mật gì, cụ thể hơn thì không phải là thứ mà người như ta có thể tiếp xúc. Nếu như không phải Tỏa hải bí cảnh có điểm buông lỏng, với tu vị của chúng ta đúng là sượng mặt. Cho dù như vậy chúng ta cũng trả giá rất lớn!
- Tổng cộng có bao nhiêu người?
- Có không ít, lúc ta rời khỏi có chừng bốn năm mươi người. Bọn hắn đi về vùng biển bên này, cũng có người đi tới phía bên kia!
Sở Nam nhíu chặt mày. Hắn biết chuyến đi lần này sẽ không an bình, hắn không hiểu những cường giả vượt xa trình độ võ giả ở đại lục Thiên Vũ kia thông qua Tỏa hải bí cảnh tới đây sẽ khiến Cực tây chi địa, đại lục Thiên Vũ biến hóa như thế nào, những người đi theo hắn có vận mệnh như thế nào?
Cảm khái một chút, Sở Nam lại hỏi:
- Trước kia các ngươi ở đại lục nào?
- Đại lục Thập Phương.
- Ta cũng tới từ đại lục Thập Phương.
Cách mấy năm lại nghe thấy tên đại lục này, trong đầu Sở Nam hiện lên hình ảnh giao phong với Vạn Trận lão tổ. Năm đó Vạn Trận lão tổ nói cho hắn nghe về trận pháp, còn có bức bách hai kiện Tổ bảo, nhưng lại lập công lớn. Hắn hỏi:
- Các ngươi có biết Vạn trận lão tổ?
- Đã từng nghe qua, là một người rất nổi danh, bố trí trận pháp xuất thần nhập hóa, nghe nói cho dù là tro bụi ở trong tay hắn cũng có thể được bố trí thành trận pháp vô cùng lợi hại, đáng tiếc là hắn đã biến mất vài ngàn năm, không rõ lag vẫn lạc hay đóng cửa tiềm tu.
Hồn Phiên lão tổ trả lời, Sở Nam liền nói:
- Vạn Trận lão tổ cũng chưa chết!
- Làm sao ngươi biết?
- Mấy năm trước ta từng thấy hắn.
- Hả!
Cho dù trí tưởng tượng của Hồn Phiên lão tổ phong phú cũng không thể nghĩ ra Sở Nam và Vạn Trận lão tổ sao có thể gặp mặt nhau. Trong lòng Hoa Phương lại khẽ nhảy lên:
- Lại là một điều bí mật, rốt cục trên người hắn ẩn dấu bao nhiêu bí mật?!!
Sở Nam nghĩ tới Cổ bảo gọi là Kim Hồng kiếm, lại nghĩ tới quan hệ giữa Tổ bảo và Vũ tổ, hỏi:
- Đúng rồi, trên Vũ tổ là cảnh giới gì?
Hồn Phiên lão tổ tích cực trả lời:
- Chúng ta gọi nó là Cổ, phục Tổ phản Cổ!
- Cổ?
Hồn Phiên lão tổ thấy Sở Nam cảm thấy hứng thú, vội vàng nói:
- Đúng vậy, Cổ chia làm ba tầng. Nguyên Cổ, Thái Cổ, Tuyên Cổ!
Hồn Phiên lão tổ trong lời tràn đầy vẻ tự hào, năm xưa hắn hao phí rất nhiều sức lực mới hỏi thăm ra. Dừng một chút, Hồn Phiên lão tổ lại nói:
- Ta cũng chỉ biết như vậy, cụ thể bằng cách nào tiến vào Cổ chi cảnh thì ta cũng không rõ ràng. Nhưng nghe đồn thứ quan trọng nhất không phải là năng lượng mà là pháp tắc!
- Cổ chi cảnh có quan hệ với pháp tắc?
Trong lòng Sở Nam khẽ chấn động, bởi vì tới hiện tại con đường pháp tắc hắn bước lên đều do mình sáng tạo, không giống với mọi người. Cổ chi cảnh có quan hệ với pháp tắc, vậy con đường của hắn ở nơi nào? Kéo dài tới đâu?
Tốn hết một phen công phu, Sở Nam mới ổn định được tâm tình, tiếp tục hỏi:
- Thực lực của các ngươi tại đại lục Thập Phương coi như thế nào? Vũ tổ ở đại lục Thập Phương nhiều hay ít?
- Cái này đúng là khó nói, ta luôn luôn một thân một mình.
Hồn Phiên lão tổ tận lực thể hiện, nhưng điều này hắn không rõ. Hoa Phương tiếp lời:
- Đại lục Thập Phương dùng tông phái, gia tộc làm chủ, đều có lớn, có nhỏ. Nếu nhỏ một chút, tu vị của gia chủ, tông chủ cũng nhiều nhất chỉ là Vũ tổ, lớn hơn một chút thì có thể làm trưởng lão. Dùng thực lực của Hồn Phiên lão tổ, còn có công pháp đặc thù, tới làm trưởng lão một tông môn nhị lưu đứng đầu cũng không thành vấn đề, bởi vì không gian phát triển của Hồn Phiên lão tổ rất lớn. Ta là một khanh khách trưởng lão trên danh nghĩa của một gia tộc tương đối nhỏ, vì vậy khá tự do. Về phần thế lực đỉnh cấp khẳng định có ẩn dấu, nhưng võ giả Cổ chi cảnh có lẽ không có bao nhiêu. Những cường giả Cổ chi cảnh, ngoại trừ người thân cận nhất, căn bản sẽ không truyền phương pháp tấn thăng Cổ chi cảnh!
Hoa Phương nói xong liền nghiến răng nghiến lợi, giống như có hận ý rất lớn. Sở Nam nhìn thoáng qua, lại nói:
- Triệu Hữu tới từ thế lực nào? Có thân phận gì?
Hai người Hồn Phiên lão tổ đều lắc đầu.
Ánh mắt Sở Nam sắc bén! Lúc trước hắn nói Triệu Hữu có tính uy hiếp lớn nhất cũng không phải nói đùa. Thậm chí hắn cảm giác được nếu Triệu Hữu liều mạng vậy hắn cũng gặp đại nạn, cho dù trên người hắn xương cốt mạnh mẽ, có thủy tinh quan hộ thể. Chỉ có điều, dường như Triệu Hữu cố kỵ điều gì đó nên mới không cứng đối cứng.
Về phần Hỏa Vô Song cũng là người xảo trá. Lúc đầu, Sở Nam cũng cho rằng Hỏa Vô Song là dạng người dựa vào thế lực lớn sau lưng, bình thường hoành hành ngang ngược, vì vậy mới cuồng vọng như thế. Nhưng nghĩ tới hàng loạt cử chỉ sau khi đối cứng, Sở Nam biết mình đã sai rồi. Một kích kia tuyệt đối không thể khiến Hỏa Vô Song suy yếu tới mức ngã xuống. Nhưng Hỏa Vô Song ngã! Sở Nam tin tưởng nếu không phải mình thi triển thiên phú dị năng của Huyết Ma tộc mà liều chết với Hoa Phương và Triệu Hữu, vậy khẳng định Hỏa Vô Song cũng không rời khỏi.
- Cảnh giới Vũ tổ chia làm bốn tầng: Bán Tổ, Thượng Tổ, Chân Tổ, Thần Tổ. Thế còn phía trên Cổ chi cảnh?
Sở Nam cảm giác thực lực gia tăng, có nhiều thứ càng ngày càng gần, ví dụ như Triệu Hữu nhận ra Sinh tử bí quyết, Lôi đình vương giả…
- Tử sắc lôi đình là Lôi đình vương giả? Chả trách uy lực mạnh như vậy! Tử sắc là Vương, vậy còn Kim sắc lôi dinhd?
Sở Nam suy nghĩ một hổi, đè suy nghĩ xuống, lẩm bẩm:
- Nghĩ nhiều như vậy làm cái gì? Quản Vũ tổ, Cổ chi cảnh làm rắm gì! Việc quan trọng nhất hiện giờ là mở ra kinh mạch chuyển thứ sáu trong Càn khôn cửu chuyển, trùng kích cảnh giới Vũ thần!
Mở kinh mạch, Sở Nam không cần chờ sau khi độ Kim, Mộc, Thổ tam kiếp. Suy nghĩ khi thôn phệ vạn hồn khiến hắn tìm được biện pháp, cũng chính vì biện pháp này Sở Nam mới điên cuồng yêu cầu pháp bảo như vừa rồi.