Ý thức của Thái Bạch Trận Hồn, cũng có thể nói là chỉ số thông minh của hắn, căn bản là không thể nào so sánh với Tiểu Trận. Nếu như đem chỉ số thông minh chia ra làm mười cái cấp bậc, một là kém nhất, mười là cao nhất, như vậy thì chỉ số thông minh của Thái Bạch Trận Hồn căn bản chỉ miễn cưỡng được xem như là cấp bậc ba, bốn mà thôi, mà chỉ số thông minh của Tiểu Trận, nếu như không được cấp mười, hẳn cũng là cấp chín.
Sự chênh lệch giữa hai người, hơn kém cũng không phải chỉ là nửa điểm mà thôi.
Cái này là do có quan hệ với nhân tố hai người sinh ra, cùng với không gian trưởng thành. Tiểu Trận là do Sở Nam nhất nghịch thành Hồn, trời sinh liền cùng với Sở Nam tương thông với nhau. Chính vì thế sau khi được sinh ra, những gì mà Sở Nam hành động bên ngoài, Tiểu Trận cũng đều có thể hiểu biết được một chút, học hỏi được không ít. Sau đó trong quá trình trưởng thành, càng thêm tự mình đã trải qua vô số lần chém giết, bản thân có được đầy đủ kinh mạch không nói, lại từng trải qua rất nhiều lần Niết Bàn thoát thai hoán cốt. Ngoại trừ những cái này ra, nàng ta còn cùng với Luân Bàn Hồn, linh hồn của trọng kiếm… có rất nhiều sự trao đổi ý thức. Còn cùng với Sở Nam tiến hành thôi diễn trận pháp, kinh mạch này nọ. Quan trọng nhất chính là, Sở Nam cấp cho Tiểu Trận sự tự do tuyệt đối, Tiểu Trận có được không gian trưởng thành vô cùng lớn.
Mà Thái Bạch Trận Hồn, sinh ra như thế nào cũng không biết rõ, nhưng mà, hắn tuyệt đối không có được hoàn cảnh cùng với không gian trưởng thành tốt như của Tiểu Trận vậy. Chủ nhân của hắn lại càng không dám hoàn toàn cấp cho Thái Bạch Trận Hồn sự tự do tuyệt đối. Bởi vì lão nhân lưng gù rất rõ ràng, Trận hồn có được ý thức của chính mình, đây chính là một con dao hai lưỡi. Nó mặc dù có chỗ tốt thật lớn, nhưng cũng có chỗ xấu không nhỏ. Chỗ tốt chính là điều mà lúc trước lão nhân đã nghĩ đến, mà chỗ xấu chính là nó sẽ sinh ra những loại ý thức bất lợi như là phản bội gì đó, đây chính là sự nguy hiểm phi thường.
Nhưng mà Sở Nam lại không hề có những lo lắng như thế. Bởi vì hắn từ sớm đã rời khỏi nhà, căn bản là không biết Trận hồn sau khi sinh ra ý thức sẽ có những sự nguy hiểm như thế. Chẳng qua, cho là có lui lại vạn bước mà nói, mặc dù hắn biết được, nhưng Sở Nam thân là một người cha, cũng sẽ không đối với Tiểu Trận là con gái của mình mà mang lên gông xiềng, cố gắng khống chế nàng.
Mà ngược lại, đối với Thái Bạch Trận Hồn mà nói, mặc kệ Thái Bạch Trận Hồn trưởng thành như thế nào, cũng đều nằm trong sự khống chế của lão nhân lưng gù. Sự khống chế này, hoặc nhiều hoặc ít cũng đều có chút ảnh hưởng đối với hắn. Hơn nữa, có số một thứ mà lão nhân lưng gù cho rằng không nên để cho Thái Bạch Trận Hồn biết đến, thì Thái Bạch Trận Hồn cũng sẽ không biết rõ ràng được. Cái này chính là làm cho kiến thức trở nên mơ hồ, đối với những người hầu mà nói, chính là lịch duyệt đơn giản, tính cách đơn giản, đầu óc có điểm thật thà thì càng tốt.
Chẳng qua, cho dù là như vậy, thì Thái Bạch Trận Hồn cũng đã là vô cùng lợi hại rồi. Nếu như hắn đối mặt chính là Tâm Chi Trận Hồn của Vạn Trận lão tổ, hay là Trận hồn của Trưởng lão, như vậy thì hai cái Trận hồn này không hề nghi ngờ gì chính là sẽ bị Thái Bạch Trận Hồn trong nháy mắt giết chết. Ngoại trừ bởi vì sự chênh lệch quá lớn về mặt thực lực, hơn nữa Trận hồn của Vạn Trận lão tổ, chỉ số thông minh so với Thái Bạch Trận Hồn cũng còn không bằng, thậm chí có thể nói là còn không có nữa. Cho dù là đối mặt với Trận hồn của Sinh Tử Băng Hỏa Trận, đó cũng là có thể chiến thắng chứ không thua.
Nhưng mà, thứ mà Thái Bạch Trận Hồn gặp phải, đó lại là Tiểu Trận, là Trận hồn có trí thông minh cực cao.
Giống như lúc này, sau khi Thái Bạch Trận Hồn nghe được những lời nói của Tiểu Trận, hỏi:
- Ngươi muốn ta làm cái gì mới thật sự tin tưởng ta không phải?
- Ân! Như vậy, nếu như ngươi có thể đạt được tự do, thoát khỏi sự khống chế của người khác đối với ngươi, ngươi nghĩ muốn làm cái gì thì liền làm cái đó mà nói, như vậy ta liền tin tưởng ngươi không phải!
Những lời mà Tiểu Trận đang nói, mang theo hơi hướng hoàn toàn là vì lo lắng cho Thái Bạch Trận Hồn. Thái Bạch Trận Hồn lại nhất thời ngây ngốc cả người, càng không ngừng dao động với ý thức muốn có được Tự do.
Trong lúc đang dao động với ý thức này, thì mệnh lệnh của lão nhân lưng gù lại một lần nữa truyền đến. Thái Bạch Trận Hồn theo điều kiện phản xạ liền hướng về phía Tiểu Trận tiến hành công kích, hơn nữa lại còn tế xuất ra một cái Trận pháp phi thường lợi hại. Chỉ như vậy, chỉ trong thời gian một phần vạn hô hấp liền đã chặt đứt mất đi sự liên hệ giữa Tiểu Trận cùng với các Trận pháp mà cô nàng bố trí ra.
Cũng may đám người Lực Tông, Phù Môn kia còn có đám người Đạo Vô Nhai, Cửu Vũ kềm chế, cũng không có tạo thành những ảnh hưởng gì quá lớn, thế nhưng trên mặt Tiểu Trận cũng toát ra vẻ băng hàn, nói:
- Xem ra ngươi vĩnh viễn cũng phải làm một cô bé, làm một đầu heo mập, không thể có được sự tự do rồi!
- Ta không phải là heo mập, ta không phải là cô bé! Ta muốn được tự do!
Thái Bạch Trận Hồn đột nhiên rống to lên một tiếng. Những trận pháp vốn dĩ nên công kích liên miên không dứt, thế nhưng đột nhiên lại đình chỉ, gián đoạn lại. Trong nháy mắt đó, trên người của lão nhân lưng gù nhất thời tản ra một loại sát khí lạnh như băng. Lão hướng về phía hai gã Trưởng lão Đại Đạo Tông, lớn tiếng nói:
- Cút ngay! Bằng không lão phu liền sẽ hạ sát thủ đó!
- Là sát khí à? Nhiều năm như vậy rồi, thứ mà chúng ta không lo lắng nhất, chính là sát khí!
Nói xong, trên người hai vị Trưởng lão này nhất thời bộc phát ra những luồng sát khí càng đáng sợ mãnh liệt hơn rất nhiều, nghiền áp thẳng qua. Trong mắt lão nhân lưng gù lộ ra vẻ quyết tuyệt. Lão cần phải trong thời gian nhanh nhất, đem Thái Bạch Trận Hồn trong nhất thời hoàn toàn ngăn chặn lại sự phát sinh ý thức. Nếu như để cho nó càng ngày càng xuất hiện thêm ý thức phản kháng, như vậy sẽ mang đến cho lão rất nhiều sự phiền toái không cần thiết.
Cho nên trong miệng lão nhân lưng gù phun ra một ngụm tiên huyết, lấy máu kích trận. Chỉ trong nháy mắt đã có hơn bảy mươi Trận pháp khủng bố bay thẳng ra, đem hai vị Trưởng lão Đại Đạo Tông vây quanh lại. Ngay lập tức lão nhân lưng gù bằng vào tốc độ nhanh nhất, dựa theo cảm ứng tâm linh, hướng về phía của Tiểu Trận mà tiến đến.
Cũng đồng thời trong lúc này, Thái Bạch Trận Hồn đang ngây người hỏi:
- Ta như thế nào mới có thể tìm được tự do?
- Phải thoát khỏi sự khống chế a! Đừng nói cho ta biết, ngươi không biết phải làm thế nào để thoát khỏi khống chế đó!
Tiểu Trận có chút khinh thường nói. Thế nhưng trong lòng nàng cũng ngay lập tức cảm nhận được lão nhân lưng gù đang bố trí ra vây trận mà tấn công mình, ngay lập tức bắt đầu tiến hành phá trận. Mà lúc này, Hồn thể của Thái Bạch Trận Hồn đột nhiên vặn vẹo một trận, truyền ra ý thức:
- Ta như thế nào có thể thoát khỏi?
Cảm giác được lão nhân lưng gù đang tiến tới càng ngày càng gần hơn, Tiểu Trận vốn dĩ định muốn rời khỏi, thế nhưng sau khi nghe được câu hỏi đó của Thái Bạch Trận Hồn, con mắt lanh lợi khẽ chuyển, nói:
- Nói như vậy, ngươi có nghĩ muốn đem ta giết chết không?
Thái Bạch Trận Hồn nhìn về phía Tiểu Trận, Hồn thể khẽ động. Nếu như Sở Nam có thể nhìn thấy một màn này, liền có thể thốt ra hai chữ Say mê. Thái Bạch Trận Hồn dùng sức lắc đầu như điên, nói:
- Không muốn chút nào!
- Như vậy nếu như chủ nhân ngươi bảo ngươi phải giết ta, như vậy ngươi sẽ làm như thế nào?
- Ta… ta… ta…
Ý thức của Thái Bạch Trận Hồn lại một lần nữa dao động mãnh liệt lên một hồi, mới thốt ra được một câu:
- Ta sẽ không đáp ứng!
- Ân! Như vậy là được rồi! Xem ra ngươi đã tiến bộ rất nhiều rồi! Chỉ cần ngươi có thể làm được những lời vừa rồi ngươi mới nói, có thể tìm được tự do, ta liền tin tưởng rằng ngươi không phải là cô bé!
Lời nói của Tiểu Trận vừa mới kết thúc, lão nhân lưng gù liền lắc mình xuất hiện trước mắt của Tiểu Trận.
Lão nhân lưng gù vừa xuất hiện, liền ngay lập tức nói với Thái Bạch Trận Hồn:
- Thái Bạch, giết chết nữ tử này cho ta!
- Ta không làm!
Thái Bạch Trận Hồn theo điều kiện phản xạ lập tức đáp lời. Trong ánh mắt của lão nhân lưng gù ngay lập tức hiện lên một tầng sát khí, dùng ánh mắt phi thường lạ lẫm nhìn chằm chằm Thái Bạch Trận Hồn, lạnh lùng hỏi:
- Ngươi thật sự sẽ không giết nàng ta à?
- Không!
Còn không có đợi lão nhân lưng gù kịp phản ứng lại, Tiểu Trận đã liền cổ vũ lên một tiếng:
- Làm tốt lắm! Tiếp tục cố gắng lên, ta tin rằng ngươi hoàn toàn có thể tìm được tự do!
- Giỏi cho một đầu Trận hồn thông minh! Có thể một phen xúi giục Thái Bạch thành bộ dáng như thế. Tốt lắm, Thái Bạch không giết ngươi, vậy lão phu sẽ đích thân ra tay giết ngươi
Chỉ trong nháy mắt, lão lại xoay người về phía Thái Bạch Trận Hồn, quát lớn:
- Đợi đến khi lão phu thu thập xong tiểu nha đầu này, hãy xem lão phu giáo huấn ngươi như thế nào!
Lão nhân lưng gù tự nhiên cũng sẽ không dễ dàng hủy diệt Thái Bạch Trận Hồn mà lão hao phí biết bao nhiêu tâm tư mới tạo ra được.
Nhưng mà, khiến cho lão nhân lưng gù giật mình chính là, khi lão vừa mới bước chân ra, trước mắt đột nhiên xuất hiện một Trận pháp cực mạnh, đem lão ngăn chặn lại. Ngay sau đó trong đầu của lão liền vang lên một đạo thanh âm:
- Ta không cho phép ngươi giết nàng!
- Ngươi đã quên là ai đã sáng tạo ra ngươi hay sao?
Lão nhân lưng gù quát lớn một tiếng, hai tay thoáng vẽ loạn lên một chút, đã đem Trận pháp mà Thái Bạch Trận Hồn vừa mới bày ra phá hủy hoàn toàn, căm tức nhìn Thái Bạch Trận Hồn:
- Tất cả những Trận pháp mà ngươi biết, toàn bộ đều là do lão phu cấp cho ngươi, ngươi lại còn muốn dùng chúng ngăn cản lão phu! Thái Bạch, xem ra không cấp cho ngươi một chút giáo huấn, ngươi hoàn toàn không nhớ lão phu chính là chủ nhân của ngươi rồi!
Nói xong, tâm niệm lão nhân lưng gù vừa động, Thái Bạch Trận Hồn liền ngay lập tức run rẩy lên một trận, truyền ra ý thức dao động thống khổ vô cùng. Lão nhân lưng gù hừ lạnh một tiếng, giơ tay đánh ra một cái Trận pháp oanh kích thẳng về phía Tiểu Trận.
Tiểu Trận cũng không tránh, ngược lại phản công, phóng thích ra càng nhiều những Trận pháp hơn, còn phân ra một ít bảo hộ cho Thái Bạch Trận Hồn, nói:
- Thái Bạch, ngươi đi nhanh đi, để cho ta bám trụ hắn lại! Ngươi hãy đi tìm phương pháp có thể đạt được tự do đi!
- Tiểu nha đầu muốn chết!
Lão nhân lưng gù cũng không chỉ có thi triển ra Trập pháp, mà còn triển khai cả công kích vật lý nữa. Những uy năng mang theo một chút khí tức trật tự mênh mông cuồn cuộn mà ra, lạnh nhạt nói:
- Trận pháp nhất thời không làm được gì ngươi, nhưng một chiêu này, ngươi tiếp được hay không?
Nhất thời, Tiểu Trận càng phóng thích ra càng nhiều Trận pháp hơn, phân tách, làm suy yếu cỗ năng lượng này. Lão nhân lưng gù lạnh lẽo quát lớn:
- Vô ích thôi! Ngươi muốn bảo hộ Thái Bạch, lão phu liền đem ngươi giết chết, dung nhập vào Hồn thể của Thái Bạch!
Lời nói vừa xong, công kích liền ập tới, trên thân thể Tiểu Trận đột nhiên kích phát ra một luồng hào quang chói mắt…