Từ lúc thức tỉnh lại ở trong Huyết Mãng thì Sở Nam đã cảm thấy trong thân thể có một cỗ cảm giác khô nóng, chỉ có điều bị những chuyện xảy ra, hoặc kinh hãi hoặc đại hỉ, hay thất vọng cực độ và bỏ chạy liên tục để thoát chết khiến cho hắn cũng không kịp bình tĩnh suy nghĩ xem rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.
Đúng lúc thất thải độc vụ vào trong cơ thể thì cảm giác khô nóng liền bùng cháy lên, tán loạn trong thân thể Sở Nam.
Chỉ có điều ngọn lửa này lại khiến Sở Nam cảm thấy rất kỳ lạ, không hề có chút đau đớn nào, mà ngược lại khiến hắn vô cùng hốt hoảng, hốt hoảng chưa từng có….
Hỏa Minh thấy sắc mặt Sở Nam đại biến thì trên mặt liền hiện lên nụ cười, hắn gằn giọng nói:
- Ta đã nói rồi, bằng vào tuổi của hắn, ngay cả cảnh giới Võ Sư cũng không đến, làm sao có thể chống cự được nhiều kịch độc của chúng ta như vậy!
Thần sắc của Phong Dương cũng có chút kỳ quái nói:
- Thứ cuối cùng mà ta ném ra ngoài chính là Thất Thải Kì Dâm Hợp Hoan Tán!
- Thất Thải Kỳ Dâm Hợp Hoan Tán?
Hỏa Minh nghe vậy thì nhất thời cũng sững sốt, hứng thú cười nói:
- Ha ha ha… trúng phải Thất Thải Kỳ Dâm Hợp Hoan Tán thì nội trong ba canh giờ nếu không thể âm dương điều hòa, cùng nam nữ hoan ái thì da thịt sẽ nứt ra, thất khiếu chảy máu mà chết.
Sở Nam cảm giác mình sắp không thể khống chế nổi ngọn lửa nhiệt trong cơ thể nữa rồi, nghe thấy lời của Hỏa Minh thì trái lại giống như phản xạ có điều kiện, Sở Nam quay đầu nhìn Nam Cung Linh Vân, vẻ mặt vốn đang tươi cười của Nam Cung Linh Vân cũng trong nháy mắt trở nên trắng bệch….
Nam Cung Linh Vân muốn bỏ chạy, bỏ chạy khỏi nơi này, nhưng bước chân lại không nhấc nổi, Vô Ảnh Thiên Ma Tán đã hoàn toàn khuếch tán khắp cơ thể.
- Xà tính vốn dâm….
Trong đầu Sở Nam đột nhiên xuất hiện bốn chữ này, hắn rốt cuộc cũng hiểu rõ cảm giác khô nóng trong cơ thể mình là do nguyên nhân gì, nhất định là do hắn ở trong bụng Huyết Mãng đem máu huyết mà nhục thể của Huyết Mãng nuốt vào nên mới như vậy, với trực giác của mình, hắn biết rằng không đến ba canh giờ thì bản thân khẳng định sẽ thất khiếu xuất huyết mà chết, Nam Cung Linh Vân cũng sẽ không trốn thoát khỏi bàn tay của bọn chúng.
Hỏa Minh trái lại không ngừng cuồng tiếu, chậm rãi nói:
- Độc hỏa thiêu không chết, độc đao đâm không chết được ngươi, vậy lão phu sẽ kéo dài ba canh giờ, để ngươi không thể điều hòa được Âm Dương, sau đó độc phát mà chết!
Nghe thấy lời nói như vậy, Sở Nam không hề do dự nữa, hắn phải tại trước khi thất khiếu xuất huyết giết chết hai người này. Nếu dùng nắm quyền thì Sở Nam không có lòng tin tuyệt đối, dù sao thì hai người bọn họ cũng là cường giả Võ Tướng, thế nhưng, Sở Nam vẫn còn một vũ khí bí mật, đó là…. Long nha.
Vì vậy liền đem long nha đã được ngụy trang thành đổ bỏ đi ra, Sở Nam nắm nó trong tay, dùng hết khí lực toàn thân phóng về phía Hỏa Minh.
Vừa nhảy một cái, Sở Nam rõ ràng cảm thấy so với lúc trước còn cao hơn, tốc dộ cũng nhanh hơn, lực lượng cũng mạnh hơn, không khỏi thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ là do tôi luyện trong độc hỏa lúc trước?
Mà Hỏa Minh chứng kiến thấy Sở Nam móc ra một thứ vũ hí bỏ đi thì lại càng cười điên cuồng hơn.
- Tiểu tử, ngươi muốn dùng cái gậy bằng đất đó để giết ta sao? Ha ha ha….
Trong lúc Hỏa Minh cười như điên dại thì Sở Nam đã đến trước mặt hắn, Hỏa Minh thấy vậy, lập tức đem lực chú ý tập trung trên nắm quyền của Sở Nam, vừa rồi bị Sở Nam đánh trúng một quyền, bây giờ hắn vẫn cảm thấy đau nhức.
Chỉ tiếc là bởi vì trọng thương, nguyên lực của Hỏa Minh rõ ràng không đủ, tốc độ né tránh so với lúc trước chậm hơn nhiều lần, Sở Nam từ trên không trung rơi xuống, cũng không dùng quyền nện đến mà trái lại cầm long nha đâm thẳng tới.
Hỏa Minh vẫn phòng bị nắm quyền của Sở Nam, không thèm để long nha vào mắt.
Long nha đâm trúng ngực Hỏa Minh, lớp bùn đất bên ngoài lập tức nứt ra. Hỏa Minh nhìn thấy tình huống như vậy thì khóe miệng tràn đầy vẻ khinh miệt, trên người hắn có một lớp nhuyễn giáp, há có thể sợ thứ bỏ đi này đâm thủng sao?
Hỏa Minh cưỡng ép vận khởi một chút nguyên lực cuối cùng, muốn phản công lại Sở Nam.
Thế nhưng, ngay lúc Hỏa Minh đem toàn bộ nguyên lực tập trung tại nắm quyền thì hắn bỗng nhiên cảm thấy có thứ gì đó đâm rách nhuyễn giáp, đâm vào trong ngực hắn….
- Đi chết đi!
Sở Nam lúc này khuôn mặt đỏ rực khác thường, gầm lên một tiếng giận dữ, toàn lực đâm về phía trước, long nha trực tiếp xuyên qua ngực Hỏa Minh.
- Đây….
Vẻ mặt Hỏa Minh tràn ngập sự sợ hãi, cảm thấy sinh mạng của mạnh nhanh chóng tiêu tán, không thể tưởng tượng nổi, khẽ thì thào:
- Làm sao có thể? Hắn dùng cây gậy bùn đó đâm xuyên nhuyễn giáp của ta? Là vì sao….
Nghi vấn của Hỏa Minh vĩnh viễn không có đáp án, hắn đương nhiên sẽ không biết, thứ giết chết hắn không phải là một cái gậy bỏ đi, mà là long nha có thể cắt phá lân phiến của Huyết Mãng.
Hai con mắt dần tối trừng lên, Hỏa Minh cứ như vậy ngã cắm đầu xuống đất, chết không nhắm mắt.
Mà Sở Nam lại rút long nha ra, hướng về phía Phong Dương truy sát, hắn cảm thấy thân thể mình sắp nổ tung, dục vọng mãnh liệt muốn tìm chỗ để phát tiết, tư tưởng lúc này đã không còn nằm trong sự khống chế của hắn nữa….
Phong Dương mặc dù cảm thấy cây gậy nát này có có chút gì đó không ổn, nhưng cũng không quá mức coi trọng, nhưng nhìn thấy Sở Nam dùng cây gậy nát này đâm chết Hỏa Minh thì trong lòng vô cùng khiếp sợ, hắn vội vàng xuất ra một nắm Hồi Nguyên Đan từ trong nhẫn trữ vật, một ngụm nuốt vào, muốn nguyên lực nhanh chóng khôi phục để trốn thoát khỏi nơi này.
Thế nhưng Phong Dương vừa mới nuốt Hồi Nguyên Đan vào thì thân ảnh của Sở Nam đã bắn đến, tốc độ còn nhanh hơn cung tên, trên không trung lập tức để lại một đạo tàn ảnh. Ngay lúc Phong Dương muốn bỏ chạy thì long nha đã đâm vào sau lưng hắn.
Trong nháy mắt, long nha đã đâm xuyên cơ thể….
Tất cả toàn bộ suy nghĩ của Phong Dương trong nháy mắt đình chỉ lại, hắn và Hỏa Minh bố trí một kế hoạch vô cùng tinh vi cẩn thận, tuyệt đối không có chút sơ hở, không ngờ lại bị một tên tiểu tử đột nhiên xuất hiện phá hỏng.
Hơn nữa, hai cường giả Võ Tướng là hắn và Hỏa Minh không ngờ lại chết trong tay tên tiểu tử không có chút nguyên lực ba động này.
Hắn không cam lòng, nhưng cho dù hắn có không cam tâm đi nữa thì cũng chỉ có thể ngã xuống đất bỏ mạng.
Sở Nam ngang nhiên giết chết hai người, nội tâm căng thẳng như dây cung rốt cuộc cũng thoáng thả lỏng, mà lúc vừa thả lỏng thì dục hỏa ngập trời cũng tràn ngập thân thể hắn, đem toàn bộ lý tính và tư tưởng của hắn cắn nuốt sạch sẽ….
Nam Cung Linh Vân nhìn thấy biểu hiện của Sở Nam thì vô cùng khiếp sợ, lại nhìn thấy hai người Hỏa Minh và Phong Dương đã bị giết chết thì trong lòng cũng thở phào.
Thế nhưng, ngay sau đó, Nam Cung Linh Vân liền nhìn thấy ánh mắt đỏ rực tràn ngập dục vọng của Sở Nam, trong lòng bỗng nhiên cảm thấy lạnh buốt, giống như rơi vào địa ngục Cửu U.
Sở Nam từng bước đến gần Nam Cung Linh Vân….
Vẻ mặt vốn bình thản của Nam Cung Linh Vân sớm đã biến mất không còn chút gì, giọng nói trở nên kinh hoảng, mơ hồ còn có chút cầu xin:
- Đừng…. đừng… đừng có qua đây….
Nghe thấy thanh âm này, Sở Nam đã mất đi lý trí không ngờ lại dừng bước, cắp mắt của hắn đã trở nên đỏ rực, trong mắt tràn ngập thống khổ vô tận, gân xanh trên trán nổi lên, khóe mắt, lỗ mũi, khóe miệng đều có máu tươi chảy ra, cơ bắp toàn thân căng lên, lỗ chân lông vừa thô vừa to bắt đầu rỉ ra máu tươi, thoạt nhìn khủng bố đến cực điểm, phảng phất như muốn bành trướng lên, sắp nổ tung đến nơi vậy.
Nam Cung Linh Vân nhìn thấy vậy thì cũng có chút không đành lòng, thế nhưng nàng lại hi vọng, hi vọng kì tích có thể phát sinh….
- Grào…
Sở Nam ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, âm thanh phát ra như tiếng long ngâm.
Sau đó, giống như một con dã thú phóng nhanh về phía Nam Cung Linh Vân….