Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 2042: Ngươi là niệm chủng



Mắt thấy Sở Nam sắp đem 'hư' và ‘Thực' hoàn toàn chân chính tương dung, một hơi đánh gục Cửu U Phủ Chủ, nuốt và cửu luân u nguyệt, luyện hóa cửu u thiên mạc, trừ bỏ căn nguyên khiến Ngọc Lam và Cửu U Thánh Nữ xác nhập thành Song Thù.

Dù Cửu U Phủ Chủ có lá bài gì thì Sở Nam cũng có nắm chắc đánh gục gã!

Nhưng lúc này Cửu U Phủ Chủ dừng lại bước chân chạy trốn, xoay người gọi tên Sở Nam, còn nói câu 'chúng ta lại gặp mặt rồi', hơn nữa gã cười tủm tỉm, so với lúc trước giống như hai người khác nhau.

Sở Nam tự nhận tên của mình không phải cái gì kinh thiên đại bí mật, nhưng mà đến Cửu U Thế Giới, Cửu U Phủ Chủ không hề biết hắn tên gọi là gì. Vậy mà giờ đây Cửu U Phủ Chủ kêu ra tên Sở Nam. Lại lùi một bước nói, cho dù Cửu U Phủ Chủ biết tên Sở Nam nhưng mới gọi kêu ra cho người cảm giác gã quen biết hắn từ rất lâu về trước rồi.

Sở Nam đè nén lòng rung động, bình tĩnh nói, cũng ngầm tăng nhanh hư thực tương dung:

- Ngươi không phải là Cửu U Phủ Chủ!

Cửu U Phủ Chủ nói lời khiến người nghe mà lú lẩn:

- Ta là Cửu U Phủ Chủ nhưng Cửu U Phủ Chủ không thể là ta.

Cửu U Phủ Chủ nhìn chằm chằm Sở Nam, cười nói tiếp:

- Ngươi thật sự khiến ta rất giật mình. Vài chục vạn năm ngươi là người đầu tiên khiến ta giật mình như vậy. Mới đây ngươi chỉ là lĩnh ngộ quy tắc vậy mà giờ ngộ luôn trật tự. Chỉ gần mười năm mà thôi, rất nhiều võ giả trong mười năm đều không đạt được cảnh giới như thế!

Sở Nam đầu óc nhanh chóng xoay chuyển, suy nghĩ mười năm trước sau khi chính mình lĩnh ngộ quy tắc rồi thì gặp phải ai, làm chuyện gì. Thứ nhất nghĩ đến là có ước hẹn Cấm Vụ, thiên nhiên mười năm. ý nghĩ vừa trồi lên đã bị Sở Nam phủ định. Cấm Vụ không có khả năng đến đây, nếu gã có thể làm được thì sẽ không đứng trước mặt Sở Nam, càng đừng nói là biến thành Cửu U Phủ Chủ.

Lại ngẫm nghĩ tiếp, chính là lúc tỏa hải không bình bí cảnh.

Nghĩ tới đây người Sở Nam run lên, suy nghĩ như đang xuyên qua không gian, xuyên đến thân 'niệm chủng', lại liên tưởng hắn nghi ngừ chỗ này có quan hệ đến Huyết Ma địa lục, trong mắt lóe tia sáng nhiếp người.

Sở Nam nhìn chằm chằm Cửu U Phủ Chủ, lạnh lùng nói:

- Ngươi là niệm chủng!

Cửu U Phủ Chủ cười lạnh nói:

- Ngươi đúng là thông minh!

Rồi Cửu U Phủ Chủ nói tiếp:

- Tuy nhiên ngươi chỉ đoán đúng một phần. Niệm chủng, chỉ là một phần của ta mà thôi.

Nghe lời này Sở Nam hiểu ra hơn phân nửa, biết phía trước trong người Cửu U Phủ Chủ bỗng phát ra sát cơ đậm đặc là vì sao, biết câu ‘Ta là Cửu U Phủ Chủ nhưng Cửu U Phủ Chủ không thể là ta' ý nghĩa thật sự là cái gì. Trong tỏa hải không bình bí cảnh có niệm chủng, trong thân thể Cửu U Phủ Chủ cũng ẩn giấu niệm chủng, đủ nói lên niệm chủng không phải duy nhất, cụ thể có bao nhiêu thì Sở Nam không biết. Nhưng Sở Nam biết nó có không ít, càng biết sẽ gặp phải tình cảnh nguy hiểm cỡ nào!

Lúc đó Sở Nam đã nói muốn hoa môn đi, giẫm đạp Cửu U Phủ Chủ dưới chân, nhưng không ngờ tái ngộ dưới tình huống này.

Sở Nam đè nén lòng dậy sóng, cũng cười, cười thật là vui vẻ.

Cửu U Phủ Chủ nói một câu trúng ngay hồng tâm:

- Dùng cười đến kéo dài thời gian, bắt chặt dung hợp hư thực thành đạo, kế hoãn binh tiểu chiêu này vô dụng với ta thôi.

Tuy nhiên, nụ cười của Sở Nam không giảm chút nào, ngược lại càng thêm xán lạn. Điều này khiến Cửu U Phủ Chủ không ngờ.

Cửu U Phủ Chủ cười, khẳng định nói:

- Nụ cười cuối cùng trước khi chết chứ gì!

Sở Nam cười nói:

- Câu này ta trả lại cho ngươi.

Cửu U Phủ Chủ cười khẩy nói:

- Ngươi cũng vênh váo quá đấy, lại không có đủ thực lực đến chống đỡ sự huênh hoang này, chẳng qua đi tìm chết mà thôi.

Sở Nam hỏi:

- Lần này thực của ta mạnh bằng ngươi không?

Cửu U Phủ Chủ lòng trầm xuống, mặt không có nửa điểm biến hóa, nói:

- Nếu không phải ngươi vừa vặn thân giấu hiên viên chi cốt, có hiên viên hủy thế chi nhãn, ngươi tưởng ngươi còn có thể sống được ao?

Sở Nam hỏi lại:

- Vậy ngươi dựa vào khẳng định rằng hiện tại ta không bằng lúc đó, có thứ khắc được ngươi đâu?

Lời này khiến nụ cười đông cứng trên mặt Cửu U Phủ Chủ.

Sở Nam nói tiếp:

- Ta có thể diệt sát một niệm chủng thì tất nhiên giết được niệm chủng thứ hai. Mặc dù ngươi hiện tại không phải chân chính ngươi, nhưng cũng đủ cho ta trút giận rồi. Còn nhớ lời thề của ta không? Ngày khác nhẫn định phải đem chân chính ngươi giẫm đạp dưới chân của ta!

Sở Nam biểu hiện quá kiêu ngạo.

Cửu U Phủ Chủ thở dài một hơi nói:

- Ngươi biết vì sao ta cho ngươi thời gian không? Tại sao ta mặc kệ ngươi đem hư thực tương dung chứ?

Sở Nam hời hợt hỏi:

- Ta còn cần biết sao?

- Đương nhiên là cần. Bây giờ mọi thứ của ngươi như là thực lực, kỳ ngộ, vân vân đều là của ngươi, nhưng cuối cùng nó sẽ thuộc về ta.

Cửu U Phủ Chủ cực kỳ tự tin nói:

- Ngày hôm đó ta nói như thế nào trừng phạt nhà ngươi, hôm nay cách đã lâu ta sẽ cho ngươi đầu óc tỉnh táo, để ngươi thấy thân nhân, người yêu, huynh đệ của mình, từng ngươi một chết trước mắt ngươi.

Sở Nam thu lại nụ cười, lời này kích động hắn rất nhiều, lửa giận tuôn trào ngược lại biến thành lực lượng. Cửu U Phủ Chủ thấy vậy mắt chợt lóe tia thực hiện được, dường như gã cố ý khiến Sở Nam giận dữ để đạt đến mục đích gì đó.

Bên kia Tư Đồ Dật Tiêu cảm giác kỳ lạ, không chỉ là đối thoại giữa Sở Nam và Cửu U Phủ Chủ, còn có Song Thù giao đấu với gã. Trước đó mặc dù Song Thù cũng bị khống chế nhưng thỉnh thoảng còn có thể giãy dụa vài cái, còn có thể bị Tư Đồ Dật Tiêu dùng ngôn ngữ khiêu khích. Nhưng hiện tại Song Thù hoàn toàn biến đổi, lạnh lùng đến đáng sợ, không có một chút tình cảm khác lạ nào dao động. Mặc kệ Tư Đồ Dật Tiêu nói cái gì không thể đánh thức bản năng của hai nàng.

Tư Đồ Dật Tiêu biết rõ chuyện này liên quan rất lớn đến Cửu U Phủ Chủ. Tư Đồ Dật Tiêu nghĩ đến rất niều, một bên đánh với Song Thù một bên nghĩ cách tiêu trừ trạng thái cho các nàng, rồi còn tu luyện ‘Vô càn khôn’ nữa.

Cách nghĩ vậy thật tình là vì Tư Đồ Dật Tiêu bị buộc bất đắc dĩ.

Tư Đồ Dật Tiêu mặc dù không giống Sở Nam chuyên môn tu luyện kiểu 'nhất tâm nhị dụng' nhưng gã có mộng cảnh. Khi chủ động nhập mộng, Tư Đồ Dật Tiêu sẽ xảy ra biến đổi rất lớn. Đặc biệt là Tư Đồ Dật Tiêu có cảm giác nếu như trong hiện thực mình có thể cùng bản thân ở mộng cảnh trùng hợp thì thi triển ra uy lực sẽ càng lớn hơn nữa.

"Phải cùng mộng cảnh hoàn toàn dung hợp!"

Tư Đồ Dật Tiêu đặt quyết tâm. Công kích hung mãnh của Song Thù đã đến nơi, nàng nhẹ phất tay, dường như lực lượng toàn Cửu U Thế Giới đều đè ép lên Tư Đồ Dật Tiêu. Tư Đồ Dật Tiêu vội lấy ra hồ lô đấm ra một cú đấm.

Cửu U Phủ Chủ liếc mắt qua, nói:

- Đây chính là huynh đệ của ngươi, tên là Tư Đồ Dật Tiêu?

Mắt Sở Nam lóe tia sáng lạnh.

Cửu U Phủ Chủ tiếp theo cười nói:

- Không cần nhìn ta như vậy, ta đã nói tự nhiên là sẽ thực hiện. Hồ lô trong tay hắn chính là thứ ngươi dùng để đối phó ta đúng không? Ngươi có biết lai lịch của hồ lô này không? Lai lịch của nó không tầm thường, nếu không thì sao lúc đó ta động tâm chứ?

Nói đến đây Cửu U Phủ Chủ cảm thấy thích gợi lên hứng thú của Sở Nam nhưng không vạch trần sự thật mà là chuyển đề tài.

Cửu U Phủ Chủ nói:

- Thôi, trước nói đến Song Thù đi, ngươi có biết tại sao hai người cái không thể gặp mặt sao? Song Thù hợp, thiên địa lệnh. Một vi thiên, một vi địa, ngươi nói nếu thiên và địa gặp nhau thì sẽ như là thế nào?

Mắt Sở Nam tràn đầy nghi hoặc:

- Vi thiên? Vi địa?

Sở Nam hỏi:

- Mặc kệ họ là thiên và địa như thế nào thì cũng là một trong vạn vật. Mà vạn vật có âm dương, đại khái, thiên vi dương, địa vi âm, dù vạn vật phụ âm mà ôm dương, lại có chia ra chủ yếu và thứ yếu. Ngọc Lam và Cửu U Thánh Nữ đều là con gái, là âm thì làm sao thiên và địa được? Làm sao tương dung?

Cửu U Phủ Chủ nói:

- Đầu chân mày có nghi vấn, xem ra ngươi từ bản 'Âm dương đạo' ngộ được không ít thứ. Đúng vậy, thiên và địa nhất âm nhất dương, Song Thù tương hợp, lại không phải chân chính tương hợp, bọn họ thiếu dương. Mà huynh đệ của ngươi chính là dương tốt nhất!

Dù cho Sở Nam phỏng đoán được mục đích sup nói ra điều này nhưng hắn không thể kiềm chế sát khí.

Sở Nam không lập tức bùng phát ngay mầ hỏi ngược lại:

- Ngươi có biết Tư Đồ Dật Tiêu là đệ tử của ai không?