Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 212: Mời



- Bốp!

Cái tát bày kêu rất to.

Cái tát khiến Nam Cung Chân Minh vô cùng kinh hãi, lo sợ đầu mình cũng giống như Nhâm Xung, bị đánh tan nát.

Nếu Sở Nam dùng mười hai phần sức lực và không khống chế lực đạo, Nam Cung Chân Minh thực sự đã đi theo bước chân của Nhâm Xung.

Nhưng cho dù như vậy, nửa mặt bên trái của Nam Cung Chân Minh cũng đã hằn năm vết ngón tay, mặt sưng vù lên.

Còn sát chiêu của Nam Cung Chân Minh, kiện pháp bảo cỡ trung cấp pháp khí kia, khi đâm vào ngực Sở Nam lại bị Sở Nam nắm chặt lấy cổ tay, không thể tiến thêm được chút bào nữa.

- Ngươi thực sự nên cảm tạ, ngươi họ Nam Cung.

Tiếng hừ lạnh lẽo của Sở Nam vang lên bên tai Nam Cung Chân Minh.

- Nếu ngươi không phải mang họ Nam Cung, ngay từ trước ngươi đã biến thành một cỗ thi thể chứ không còn có thể ngông cuồng như vậy được nữa.

Nam Cung Chân Minh không khỏi run rẩy, nhưng vẫn cố gắng trấn tĩnh lại, hỏi:

- Vì sao? Vì sao ngươi lại có đề phòng? Ngươi không thể biết ta có sát chiêu như vậy được, ta đã sơ hở ở đâu?

- Ngươi quá trấn tĩnh, một gã thiếu gia chơi bời sao có thể trấn tĩnh như vậy được? Ngươi lẽ ra phải sợ hãi, vô cùng kinh sợ, sau đó bỏ chạy, chạy khỏi nơi bày, nhưng ngươi lại cố tình lưu lại. Đương nhiên, ngươi muốn chạy cũng không thể chạy được.

Sở Nam không chút che giấu.

- Có thay đổi như vậy, đương nhiên ta phải đề phòng một chút.

Nam Cung Chân Minh nghĩ lại một chút phản ứng vừa rồi của mình, không khỏi cười khổ, trong tình hình đó, tính mạng bị uy hiếp, lúc bào cũng có thể bị người ta lấy đi tính mạng, hắn bất giác liền quên đóng vai Ngũ thiếu gia ăn chơi ngang ngược.

- Ngươi và Nam Cung gia của chúng ta có quan hệ thế bào?

Nam Cung Chân Minh hỏi, trong lòng vẫn có chút hi vọng, ba đại Võ Quân đã chết, hơn nữa do hắn mà chết, nếu hắn không tìm được cách bù đắp, vậy sự chất vấn và trừng phạt từ gia đình hắn sẽ không có cách bào tránh khỏi.

Mà biện pháp bù đắp hiện tại chính là chiêu mộ người bày vào Nam Cung, khiến hắn làm việc cho Nam Cung gia.

Nghe thấy Nam Cung Chân Minh hỏi như vậy, Sở Nam không trả lời, hắn và Nam Cung gia tộc vốn không hề có quan hệ gì, có chẳng thì chỉ là nghiệt duyên.

- Lâm công tử......

Cách xưng hô của Nam Cung Chân Minh đã chuyển từ “tên họ Lâm” thành “Lâm công tử”, tuy chỉ là một câu xưng hô, nhưng đã thể hiện sự thay đổi trong suy nghĩ của Nam Cung Chân Minh, mà để có sự thay đổi đó là do thực lực của Sở Nam. Nếu hắn không có đủ thực lực, e rằng lúc bày đã bị đánh tàn phế, bị giày vò vô cùng đau đớn.

Nam Cung Chân Minh tiếp tục nói:

- Lâm công tử, những lời trước kia của ta, ngươi coi như ta chưa từng nghe.

- Nói thì là nói, đã nói sao có thể coi như chưa nói được.

Sở Nam lạnh lẽo nói:

- Giống như tên dùng chùy kia, ta một quyền đánh chết hắn, ta lại đi nói với hắn, coi như vừa rồi ta chưa đánh ngươi, ngươi nghĩ thử xem có tác dụng không?

Nam Cung Chân Minh mặt tái nhợt:

- Ngươi định làm thế bào? Lẽ bào muốn giết ta?

Tuy vừa rồi Sở Nam đã nói như vậy, nhưng thấy Sở Nam lại lấy ví dụ của Nhâm Xung, sự lo sợ trong lòng Nam Cung Chân Minh không thể giảm đi.

- Ngươi không phải họ Nam Cung thì chắc chắn sẽ phải chết, ngươi họ Nam Cung, tội chết có thể tha, tội sống khó tránh, chặt một cánh tay coi như trừng phạt.

- Không!

Nam Cung Chân Minh kêu lớn:

- Không, đừng chặt tay ta, ngươi nói xem ngươi cần gì ta đều có thể cho ngươi, gia gia ta là gia chủ Nam Cung gia tộc, chỉ cần yêu cầu là có thể đáp ứng.....

- Không muốn gì khác, chỉ cần một cánh tay của ngươi.

Thanh âm của Sở Nam vẫn vô cùng lạnh lẽo, tuy hắn hiểu cánh tay bày mà chặt đi, thù hận giữa hắn và Nam Cung gia tộc sẽ sâu thêm một phần, nhưng với những hành động trước đó của hắn, nếu hắn không có thực lực, rơi vào trong tay Nam Cung gia tộc thì kết cục cũng sẽ vô cùng thê thảm. Hắn muốn rửa hận cho Tử Mộng Nhân, Tử Mộng Nhân vốn có danh hiệu tiểu ma nữ mà cho tới bây giờ vẫn chưa lên tiếng, đó là do bàng đã nhìn thấy trong chuyện bày có vấn đề, nếu không Tử Mộng Nhân nhất định sẽ dùng danh tiếng của Thần Khí Phái đàn áp Nam Cung gia tộc.

Sở Nam cũng biết làm như vậy hậu họa khôn lường, đánh rắn không chết sẽ bị rắn cắn lại, việc bày đã xảy ra quá nhiều, nhưng vì bàng, Sở Nam chuẩn bị chấp nhận mọi hậu họa có thể xảy ra.

- Đừng, là lỗi của ta, đều là lỗi của ta, ta cũng không cần ngươi đi theo ta, ta có thể mời ngươi quay về, làm hộ pháp của Nam Cung gia, ngươi cần gì Nam Cung gia tộc cũng sẽ tìm kiếm cho ngươi, ví dụ như nguyên thạch, ma hạch, Nam Cung gia có rất nhiều.

Trong khi Nam Cung Chân Minh vẫn đang cố sức cầu xin, Sở Nam nắm lấy cánh tay của hắn vẫn còn đang cầm hung khí, giật mạnh về phía sau, dùng lực...

Đột nhiên, tiếng “răng rắc” vang lên cùng tiếng kêu thảm thiết của Nam Cung Chân Minh.

Sau khi bẻ gãy, Sở Nam bỏ Nam Cung Chân Minh ra, nói:

- Với địa vị của Nam Cung gia tộc, nối cánh tay bày lại như cũ có lẽ không phải là việc khó, ta chỉ muốn cảnh cáo ngươi, sau bày hãy biết thân biết phận.

Ánh mắt Nam Cung Chân Minh tràn ngập sự oán hận, cánh tay bị gãy khiến Nam Cung Chân Minh toàn thân run rẩy, nhưng hắn không lên tiếng chửi mắng, hơn nữa còn thầm hít mạnh một hơi, vẻ oán hận trong mắt không ngờ hoàn toàn biến mất, mở miệng nói:

- Việc vừa qua xin hãy cho qua, Lâm tiên sinh, bây giờ ta trịnh trọng mời ngươi gia nhập Nam Cung gia tộc.

Vừa nói, Nam Cung Chân Minh còn cúi người xuống, dáng vẻ vô cùng cung kính.

Nghe thấy như vậy, Nhị Chưởng Quỹ vẫn còn chưa kịp hoàn hồn thì sắc mặt đã đại biến, nếu Lâm Vân gia nhập Nam Cung gia tộc thì Tứ Hải Thương Đội không chỉ không thể tồn tại ở Sơn Hải Thành mà sẽ còn không chốn dung thân, sự cường hãn của Sở Nam Nhị Chưởng Quỹ biết rất rõ, ở trong khi núi Tử Kinh, ba Võ Quân trước mắt....

Nhị Chưởng Quỹ không dám tiếp tục nghĩ, vội nói:

- Lâm công tử, những thứ Nam Cung gia tộc có thể cho ngươi, Tứ Hải Thương Đội cũng có thể cho ngươi, ngươi cần gì Tứ Hải Thương Đội sẽ làm cho ngươi, thậm chí còn có thể làm tốt hơn.

- Đông Phú Quý, ngươi có ý gì?

Nam Cung Chân Minh thanh âm lạnh lẽo, ánh mắt lóe ra hung quang tựa lưỡi kiếm sắc bén.

Nam Cung Chân Minh cũng kinh ngạc trước sự biến đổi của Nam Cung Chân Minh, đây đâu còn là dáng vẻ của Ngũ công tử chơi bời, rõ ràng là còn khôn ngoan hơn nhiều kẻ có khả năng kế ngôi gia chủ Nam Cung gia tộc nhất hiện nay, trưởng tử Nam Cung Húc Quang.

Tuy kinh ngạc nhưng Nhị Chưởng Quỹ cũng không hề có chút sợ hãi, nói:

- Lâm công tử, ta đại diện cho Tứ Hải Thương Đội mời ngươi gia nhập Tứ Hải Thương Đội, Tứ Hải Thương Đội có thể dành bốn phần mười cổ phần tặng cho Lâm công tử.