Vu sư

Chương 117



Lúc này bầu trời đang rơi tuyết, hình như tuyết rơi rất lâu, đến nỗi cả núi rừng đều bao phủ trong tuyết trắng ngần, mà càng đến gần hướng khe núi thì tuyết đọng lại càng dày.

Chỗ khe núi có một ngôi biệt thự, chiếm diện tích rất rộng, giống như một làng du lịch mô hình nhỏ, như thoát tục mà đứng sững trong một khoảng màu tuyết, nếu không phải quỷ khí ngút trời tản ra từ trong, thì đứng từ xa nhìn giống như thành lũy trong truyện thiếu nhi.

Một tiếng “ầm” vang lên, hồn thể của quỷ công tử bị một quỷ khí to lớn đánh vào đụng trên đất, lúc này sắc mặt anh ta nhợt nhạt, hồn thể gần như trong suốt, cả hồn giống như sẽ hồn phi phách tán bất cứ lúc nào.

“Một đám vô dụng, năm vạn phu trưởng lại không ngăn cản được một ác quỷ có đạo hạnh sáu trăm năm.” Một bé gái mặc quần áo cổ, lớn chừng sáu bảy tuổi, trong đôi mắt hiện lên ánh sáng vàng, một đòn đánh bay quỷ công tử.

“Thuộc hạ vô dụng.” Năm vạn phu trưởng vây đánh biệt thự, lúc này chỉ có hai người còn có thể nhúc nhích, mà trạng thái của họ cũng không tốt hơn quỷ công tử bao nhiêu.

“Cô chủ, hồn thể của ba vạn phu trưởng không ổn định, hay để bọn họ trở về ấn quỷ nghỉ ngơi.” Vệ sĩ luôn đi theo bên cạnh bé gái nhắc nhở.

“Làm việc có hại, còn phải dùng sức mạnh của tôi để bảo dưỡng họ? Bọn họ xứng sao?” Bé gái lạnh lùng liếc về phía trong sân, ba hồn thể đã yếu ớt sắp không còn hình người, bọn họ đều bị quỷ công tử đánh bị thương.

Hai vạn phu trưởng quỳ xuống tạ tội trên mặt vừa hãi vừa sợ, nhưng lại không dám giải thích.

“Cô chủ, tướng quân sẽ nổi giận.” Vệ sĩ nhìn ba đồng bào đang hấp hối, không đành lòng nói.

“Anh lấy bố ra uy hiếp tôi?” Bé gái căm tức nhìn vệ sĩ.

“Thuộc hạ không dám.” Vệ sĩ vội vàng uốn gối quỳ xuống, trong mắt lại không hề có vẻ sợ.

Bé gái nào lại không nhìn ra, vệ sĩ này thật sự nhận định rằng mình kiêng dè bố mà không dám thật sự giết những vạn phu trưởng này, cho nên mới cố ý bảo vậy. Nói không dám cái gì, chỉ là thoái thác ngoài miệng mà thôi. Nghĩ tới người này lại dám uy hiếp mình, một cảm xúc hung tàn tăng mạnh lên từ đáy lòng, hai con ngươi của bé gái lóe ánh vàng, đạp mạnh một chân về phía ngực vệ sĩ. Vệ sĩ rên một tiếng, ba hồn bảy vía hỗn loạn một trận, suýt nữa thì sắp tan rã.

Nhưng khi bình thường lại, vệ sĩ vội vàng bò dậy từ dưới đất, tiếp tục cung kính quỳ.

Bé gái đạp một cú đó, dường như ác khí trong lòng ra ngoài không ít, tâm trạng khá hơn chút, lúc này mới giơ tay gọi ra một thứ giống binh phù lớn chừng bàn tay, ngoài đỏ trong đen, sau đó ngoắc tay về phía ba hồn thể gần như sắp tan biến, thu ba hồn thể vào.

Làm xong tất cả, bé gái mới đưa ánh mắt nhìn quỷ công tử đã đứng lên ở góc tường.

Quỷ công tử hơi khó khăn đứng đó, áo xanh trên người vẫn chỉnh tề, hoa tuyết lưu loát không thể chạm vào cơ thể của anh ta, từng bông xuyên qua cơ thể anh ta rơi xuống đất, vẫn mang đến cho anh ta cơn ớn lạnh vào thẳng linh hồn.

Bé gái trước mặt, là một tướng quỷ.

Anh ta cũng từng đạt độ cao đó trong thời gian ngắn, sau đó bởi vì xé linh hồn, sức mạnh tổn thất một phần, từ đó giảm xuống. Nhưng cũng chính vì anh ta từng đến độ cao đó, nên anh ta mới có thể biết, tăng lên một cấp, to lớn biết bao với độ tăng trưởng của sức mạnh. Huống chi, trước khi cô bé đến, một mình anh ta đánh năm vạn phu trưởng, đã hơi mệt mỏi hết sức.

“Anh thật là làm động tĩnh rất lớn, tuyết bay đầy trời thế này, còn lớn hơn lúc tôi gây động tĩnh ở khu vui chơi.” Bé gái lạnh lùng nhìn chằm chằm quỷ công tử.

Quỷ công tử không nói, chỉ phòng bị nhìn cô bé.

“Nhưng mà tu vi của anh không tệ, mạnh hơn năm tên vô tích sự đó nhiều.” Bé gái cười đi về phía trước một bước: “Tôi cho anh một cơ hội, thế nào? Làm vệ sĩ của tôi, thì tôi sẽ không giết anh. Tu vi của anh đã đến gần tướng quỷ, chỉ cần một thời cơ là có thể tăng cấp, nếu như anh thể hiện tốt, tôi có thể lấy ấn quỷ ra, giúp anh cảm ngộ, thế nào?”

Các vạn phu trưởng bị mắng là vô tích sự không có ai dám phản bác, bởi vì bé gái nói đúng, so sánh với quỷ công tử trước mắt, quả thật thực lực của họ kém rất nhiều. Trước khi đến biệt thự cướp búp bê vu cổ, bọn họ đã sớm điều tra, cũng biết biệt thự có một ác quỷ tu vi gần tướng quỷ thế này. Nhưng cái gọi là “gần”, không phải chỉ sức chiến đấu không kém tướng quỷ, mà là chỉ có khả năng đột phá tướng quỷ. Nhưng mà đột phá và không đột phá, thì thực lực khác nhau một trời một vực.

Những vạn phu trưởng như họ, có ai tu vi không gần có thể lên cấp tướng quỷ, nhưng giống như bé gái nói, lên cấp tướng quỷ phải có thời cơ, không có thời cơ đó thì có lẽ Mãi mãi đều không thể lên chức quỷ tướng.

Cho nên mặc dù bọn họ biết quỷ công tử có thực lực lớn mạnh, nhưng cũng chỉ xem như sự tồn tại của anh ta không khác mình mà thôi, mà tối qua họ phái tổng cộng năm vạn phu trưởng tới, ba người trong đó đều đi vì búp bê vu cổ. Trong truyền thuyết, pháp khí của vu sư, búp bê vu cổ có năng lực chiếm đoạt tất cả linh hồn, vì họ kiêng dè búp bê vu cổ, nên mới dốc hết sức lên đường. Nhưng mà khiến bọn họ không ngờ là, quá trình bắt búp bê vu cổ vô cùng thuận lợi, ngược lại thì quỷ này tử công rất khó đối phó.

Đêm qua bọn họ dùng mũi tên phong hồn để phong ấn búp bê, sau đó đuổi linh miêu tính ngậm búp bê bị phong ấn chạy trốn, lại để lại hai vạn phu trưởng giữ chân quỷ công tử, cuối cùng lại vẫn bị anh ta đuổi đến đây. Thậm chí bị anh ta chọc thủng kết giới, suýt trộm lại búp bê.

“Cô thả Oa Oa, tôi đồng ý với cô.” Quỷ công tử trả lời.

Anh ta biết rõ, với thực lực của mình, vốn không phải đối thủ của tướng quỷ trước mặt. Huống chi, trước khi đuổi tới biệt thự, đầu tiên là anh ta cố đánh hai vạn phu trưởng ngăn cản anh ta, chờ đuổi đến biệt thự lại lấy một chống ba để đối phó ba vạn phu trưởng còn lại, bây giờ hồn lực của anh ta đã không còn lại mấy. Cho nên anh ta không từ chối bé gái trước, mà là đưa điều kiện trao đổi.

“Búp bê của vu sư? Làm sao, anh muốn đầu thai?” Bé gái hỏi.

“Có ý gì?” Quỷ công tử không hiểu, anh ta đã là ác quỷ rồi, hơn nữa còn là ác quỷ mang thực lực có thể so với tướng quỷ, sao có thể vẫn được đầu thai.

“Anh không biết?” Bé gái kinh ngạc nhướng mày: “Vậy tại sao anh liều mạng cứu nó?”

“Nó là em gái tôi.” Quỷ công tử nói.

“Em gái? Vu sư của phù thủy, nuôi ra một linh hồn mới tinh, nó không có quan hệ với tất cả mọi người trên đời, anh trai ở đâu ra.”

“Nó gọi tôi một tiếng “anh”, nó chính là em gái tôi.” Giọng nói của quỷ công tử không lớn, nhưng lời nói lại lộ sức mạnh.

Bé gái ngơ ngác, sau đó chợt cười to: “Ha ha ha, thật là buồn cười chết được, nó gọi một tiếng “anh” thì là em gái anh, sau đó anh sẽ phải bảo vệ nó, liều mạng cứu nó, thật là rất hiền lành, rất cảm động.”

Bé gái cười một lúc, rồi chợt thu lại nụ cười, quay sang lạnh lùng nói: “Quả nhiên quỷ đều do người biến thành, giả dối như nhau. Có điều lúc con người chưa chết, ăn nói khó phân thật giả, anh có lệ khí cả người, sao lại nói ra lời này?”

Quỷ công tử cau mày, không giải thích, cũng không phản bác. Lời hứa của chính anh ta, không cần người khác tin tưởng.

“Cô chủ.” Lúc này một người lo lắng chạy ra từ trong biệt thự, anh ta đang ôm búp bê bị mũi tên màu đỏ bắn trúng.

“Oa Oa.” Quỷ công tử vừa nhìn thấy búp bê, lo lắng muốn xông tới, ngay sau đó bóng người trước mắt chợt lóe, vệ sĩ vừa bị bé gái đạp bay chợt ngăn cản trước người anh ta.

Quỷ công tử sửng sốt, không thể không dừng tại chỗ, chỉ có thể đứng xa nhìn về phía Oa Oa.

Mặc dù người ôm Oa Oa là người sống, nhưng đã có quỷ khí cả người, rõ ràng là bị ác quỷ ám. Dù sao Oa Oa cũng là thực thể, mặc dù ác quỷ có tu vi mạnh mẽ có thể dựa vào sức mạnh của mình tiếp xúc ngắn ngủi với thực thể, nhưng hao mòn quá lớn, cho nên không phải bất đắc dĩ thì đa số ác quỷ vẫn sẽ lựa chọn ám lên người sống. Mà người đàn ông trước mắt này, sức sống trên người yếu ớt, rõ ràng bị ám trong thời gian dài, đã sắp đứt cơ hội sống.

“Ồn ào cái gì?” Bé gái liếc anh ta một cái, người đàn ông ôm búp bê sợ hãi “bịch” một cái quỳ trên mặt tuyết.

“Tiểu thư, búp bê vu cổ xuất hiện thay đổi, nó đang hút linh lực bên ngoài.” Người đàn ông nhanh chóng nói.

Được anh ta nhắc nhở như vậy, quỷ xung quanh mới chú ý tới, linh lực trong trời đất đang tụ tập về phía búp bê, linh lực đó tập hợp không nhanh, vô cùng chậm chạp, trong quỷ khí đầy trời cũng không rõ ràng. Nếu không phải cẩn thận nhìn, suýt nữa không cảm nhận được.

Bé gái cầm Oa Oa nhìn một cái, sau đó hung dữ nói: “Xem ra vu sư cắt liên lạc với búp bê vu cổ.”

“Cô chủ, một khi búp bê vu cổ cắt liên lạc với vu sư, sau một ngày sẽ hoàn toàn tách ra, hoàn thành linh hồn biến đổi cuối cùng.” Vệ sĩ lập tức nhắc nhở.

“Đây là vừa tỉnh lại đã cắt đứt tiếp nối giữa mình và vũ khí?” Bé gái hơi kinh ngạc nói: “Không phải đều nói vu sư nuôi linh hồn, sẽ coi linh hồn như con mình để nuôi sao? Sao vu sư này cũng không đi ra tìm, vứt bỏ con của mình?”

“Cô chủ, chỉ có một ngày, cô sẽ xử lý tàn hồn trong búp bê này thế nào?” Thị vệ hỏi tiếp.

“Phiền chết được!” Bé gái sốt ruột khi cấp dưới lại thúc giục, ném búp bê trên mặt đất.

Cơ thể của búp bê bị ném ra ngoài, lúc này linh hồn búp bê bị mũi tên phong hồn phong ấn, nhìn chỉ là một búp bê rách mà thôi, bị người ta nhẹ nhàng vứt trên đất giống như rác rưởi, giống như ai cũng có thể đạp hai chân lên.

Oa Oa!

Quỷ công tử vô cùng đau lòng.

“Tôi muốn giữ đồ chơi này chờ bố tỉnh sẽ tặng bố làm quà, vu sư đó lại dám làm hỏng kế hoạch của tôi.” Bé gái tức giận dậm chân, trút giận một lúc, cô bé chợt lớn tiếng hét về xung quanh: “Các người có ai muốn chiếm đoạt hồn mới này không?”

Tiếng chất vấn của cô bé vừa dứt, tất cả quỷ trong biệt thự, bao gồm người đàn ông mang dáng vẻ vệ sĩ đó, tất cả đều sửng sốt. Trong mắt của tất cả mọi người đều thoáng qua vẻ khao khát, nhưng tất cả mọi người đều không dám lên tiếng.

“Tôi biết, trong các người rất nhiều người đều muốn lần nữa đầu thai. Trong này là một linh hồn mới sắp thành hình, khoảnh khắc hồn mới thành hình, sức mạnh trời đất sẽ lọc sạch tạp chất trong cơ thể nó, khi đó cho dù là ai, chỉ muốn nuốt hồn mới này, thì có thể tẩy sạch lệ khí trên người để đầu thai lần nữa.” Bé gái cười khẩy nói: “Bắt đầu từ bây giờ, còn có 24 giờ, trong 24 giờ, nếu trong các người ai có thể lấy máu tim của vu sư đến cho tôi, tôi sẽ cho người đó hồn mới này.”

Cái gì?! Quỷ công tử không thể tin ngẩng đầu lên, lời tướng quỷ này nói có ý gì, cái gì gọi là chiếm đoạt hồn mới thì có thể đầu thai lần nữa?

“Rõ.” Trong phút chốc, giọng nói thay nhau vang lên trong biệt thự, gần như tất cả ác quỷ nghe thấy câu này đều lên tiếng rồi, bao gồm hai vạn phu trưởng đánh túi bụi với quỷ công tử vừa nãy, cùng với vệ sĩ đứng ở giữa bé gái và quỷ công tử.

Quỷ vẫn sống ở thế gian, nhưng tại sao không thể gọi là mạng sống, bởi vì không cảm nhận được sự tồn tại của hư vô, vậy không gọi là còn sống. Trên đời có rất nhiều ác quỷ, nhưng cho dù là tự nguyện hóa thành ác quỷ hay bị ép thành ác quỷ, không có ai muốn mãi mãi làm ác quỷ. Bọn họ muốn cuộc sống chân thật, bọn họ cần cảm giác, cần tri giác, cần nếm được chua ngọt đắng cay, cảm giác đau đớn, để chứng minh mình còn sống.

Đảo mắt, ác quỷ trong biệt thự đã đi hơn nửa, còn một phần nhỏ ở lại, không phải là vì bọn họ không muốn, mà là biết thực lực của bản thân thấp, không cướp lại mấy người đi ra đừng trước.

Quỷ công tử cố gắng dẹp yên nỗi lo cuồn cuộn trong lòng, ánh mắt của anh ta dời khỏi người Oa Oa, chợt bước lên hai bước, lộ ra một vẻ mặt kích động: “Tôi được không?”

“Anh?” Bé gái nhướng mày nhìn anh ta.

“Tôi đi lấy máu tim của vu sư, tôi lấy tới, thì ngài đưa hồn mới cho tôi.” Quỷ công tử nói.

“Nó không phải em gái anh sao?” Bé gái châm chọc.

“Chuyện mọi người biết rõ trong lòng, ngài cần gì phải vạch trần chứ.” Quỷ công tử lộ một nụ cười: “Bây giờ nếu ngài chướng mắt hồn mới này, không bằng cũng cho tôi một cơ hội?”

“Cho anh một cơ hội? Bọn họ đều là cấp dưới của tôi, mỗi người đều thành tâm ra sức cho tôi trăm năm trở lên, cho nên tôi mới cho bọn họ cơ hội này. Anh lại là ai, tại sao tôi phải cho anh cơ hội?” Bé gái chất vấn.

“Bên cạnh vu sư có Mộng Yểm, bọn họ không phải đối thủ của Mộng Yểm, chỉ có tôi có thể lấy được máu tim của vu sư. Tôi quen biết bọn họ, bọn họ sẽ không đề phòng tôi.” Quỷ công tử nói.

“Lý do này cũng được, nhưng lỡ như anh mượn cơ hội ra ngoài báo tin thì sao?” Bé gái hỏi.

Ánh mắt của quỷ công tử rét lạnh.

“Bây giờ anh chỉ có một con đường có thể đi, ngoan ngoãn làm cấp dưới của tôi, nếu không tôi sẽ đánh tan anh.” Bé gái uy hiếp nói.

Quỷ công tử liếc mắt nhìn Oa Oa đã bị tuyết rơi chôn hơn nửa, chậm rãi khom người xuống, cung kính nói với bé gái: “Vâng, cô chủ.”

Bé gái đắc ý cười to, tung tăng đi vào trong biệt thự.

Sau lưng cô ta, người đàn ông vừa ôm Oa Oa đi ra ngoài, thấy bé gái rời đi thì lập tức đứng dậy nhặt Oa Oa trong tuyết, sau đó tùy ý nắm trong tay, đi theo bé gái.

Ánh mắt của quỷ công tử luôn dõi theo Oa Oa trong tay người đàn ông, sau đó nhìn chỗ Oa Oa nằm trên đất vừa nãy, trong một khoảng trắng xóa rất dễ thấy một quân cờ màu đen.

Là đêm qua lúc Oa Oa chúc tết quỷ công tử, anh ta tặng cho Oa Oa.

“Chúc anh trai, thân thể khỏe mạnh.”

“Oa Oa cũng thân thể khỏe mạnh.”

Quỷ công tử siết chặt nắm đấm, còn 24 giờ, nhất định Đại Hổ và Liễu Mị Nhi có thể dẫn vu sư tới.