Vu Thần Kỷ

Chương 1100: Cường lan



Hơi nước mờ mịt, ngay cả mưa to tầm tã ở đỉnh đầu gào thét rơi xuống, cũng không sao đem tường sương mù cao tới nghìn trượng này đập thấp đi nửa tấc, ngược lại càng khiến hơi nước trở nên dày nặng, dinh dính, quấn người như mạng nhện.

Sương mù trong mắt thường tầm mắt trở nên cực kỳ bất ổn, cho dù là Đại Vu cũng vô pháp nhìn ra một trăm trượng xa.

Trên tường thành của thành trại, lính gác quan sát đều đã biến thành xạ thủ tinh nhuệ cấp Vu Vương dưới trướng Nghệ Địa. Các bộ lạc Đông Di có bí pháp độc đáo từ nhỏ rèn luyện đôi mắt, Đông Di Vu Vương ở trong sương mù lớn như thế, miễn cưỡng còn có thể mông mông lung lung nhìn thấy cảnh tượng ngoài mười dặm.

Thành trại cây gỗ lớn cạnh dài hơn ngàn dặm chậm rãi lướt qua mặt nước, sóng lớn vỗ tường gỗ của thành trại, ở trong tiếng vang lớn bị đập vỡ nát.

Tường thành bằng gỗ cao tới trăm trượng hướng bên trái nhìn không thấy giới hạn, hướng bên phải cũng không thấy điểm cuối, vu trận phòng ngự trên tường thành đen sì lóng lánh hào quang nhàn nhạt, tính cả trên tháp canh cùng tháp tên trên tường thành treo cây đuốc mỡ thú, chiếu sáng không gian ba bốn dặm phía trước.

Cả thảy một vạn con Tinh Không Linh Quy cắn dây thừng thô to, sắp xếp trận địa hình vuông chỉnh tề bơi về phía trước, kéo thành trại khổng lồ thong thả tiễn lên. Trong thành trì loại nhỏ đúc từ kim loại trên lưng linh quy cũng đồn trú quân đội tinh nhuệ, cũng có tiễn thủ tinh nhuệ ở trên tháp quan sát cảnh giác nhìn bốn phía.

‘Yêu ~~~ yêu yêu yêu yêu ~~~ ‘

Trên bầu trời phía trước đột nhiên truyền đến tiếng kêu bén nhọn mà khó nghe của Huyết Tình Ngốc Thứu, một con Huyết Tình Ngốc Thứu dang cánh vượt qua mười trượng ở bầu trời trên trăm dặm phía trước cấp tốc xoay quanh, bay ra một cái hình góc cạnh bén nhọn.

Cái này đại biểu cho kẻ địch xuất hiện, Huyết Tình Ngốc Thứu ở trên trời vẽ ra góc cạnh bén nhọn, là tín hiệu báo động trước thông dụng của phi hành kỵ binh các bộ lạc Đông Di.

Trên lưng một loạt Tinh Không Cự Quy dẫn đầu, trong một tòa lại một tòa tháp quan sát, một đám vu tế Vu Điện giơ mộc trượng trong tay, niệm tụng chú ngữ trầm thấp. Quả cầu lửa to bằng đầu người từ trên mộc trượng phun ra, quả cầu lửa gào thét bay lên bầu trời, sau đó cách vài dặm bùng nổ mãnh liệt.

Quả cầu lửa nho nhỏ sau khi phát nổ, ánh lửa bao trùm không gian phạm vi hơn trăm trượng, mấy trăm quả cầu lửa như vậy kéo dài nổ tung, nhất thời một mảng bầu trời thật lớn bị đốt thành một khoảng đỏ bừng.

Phía trước đột nhiên có một đạo huyết quang bắn phá, Huyết Tình Ngốc Thứu chao lượn ở trời cao phát ra một tiếng kêu bén nhọn, thân thể khổng lồ cấp tốc nghiêng hướng một bên, cánh kịch liệt run lên cấp tốc lao xuống.

Một đạo huyết quang lướt qua cánh Huyết Tình Ngốc Thứu, huyết quang mang theo lực ăn mòn rất mạnh đem nửa cái cánh của Huyết Tình Ngốc Thứu phá vỡ hoàn toàn, thân thể cao lớn của Huyết Tình Ngốc Thứu xiêu xiêu vẹo vẹo cắm đầu chui vào mặt nước.

Mười Đông Di tiễn thủ mặc áo lông vũ ngửa mặt lên trời thét dài, chín người trong đó bay lên trời, hướng địa điểm phía trước huyết quang kích phát cấp tốc lao đi, một người còn lại ôm lấy Huyết Tình Ngốc Thứu cánh đã bị thương nặng, lớn tiếng mắng hướng phía thành trại bay nhanh.

Trên mặt nước mênh mông, cả thảy một trăm chiếc chiến hạm kim loại của dị tộc chậm quá lướt qua mặt nước, cự hạm kim loại dài đến nghìn trượng hơn một ngàn buồm bay múa, cánh buồm lớn màu máu bị cuồng phong dựng căng lên, không ngừng phát ra tiếng vang lớn ‘Vù vù’.

Trên đầu mỗi một chiếc cự hạm đều dựng sừng sững một tòa thần tháp cao mười trượng, đỉnh chóp thần tháp một con mắt màu máu dựng thẳng chậm rãi xoay tròn, vừa rồi là một tòa thần tháp phun ra huyết quang, làm bị thương nặng con Huyết Tình Ngốc Thứu kia.

Đây là chiến hạm thuộc Huyết Nguyệt nhất mạch, khi chín tên Đông Di tiễn thủ phá không đột kích, trên mỗi chiếc cự hạm đều đứng đầy chiến sĩ dị tộc khoác giáp trụ màu máu. Khi bọn họ thấy đột phá sương mù dày đặc xung phong liều chết tới gần, chỉ có vẻn vẹn chín tên Đông Di tiễn thủ, các chiến sĩ dị tộc quần áo hoa lệ, giáp trụ tinh mỹ kia không khỏi đồng thời cười lên.

Một thanh niên Ngu tộc mặc hoa phục, cầm quyền trượng màu máu cất tiếng cười nói: “A, ta còn tưởng đây là một chuyến nhiệm vụ tuần tra dở tệ mà không thú vị, không ngờ lại có chuyện vui như vậy xảy ra! Chín chiến sĩ anh dũng! Dọa người cỡ nào chứ, bọn chúng thế mà có chín người!”

‘Hì hì, ha ha, cạc cạc’!

Vô số chiến sĩ dị tộc đều ôm bụng cười lên!

Bọn họ nơi này có cả thảy một trăm chiếc cự hạm, trên mỗi chiếc cự hạm có một trăm tên quý tộc Ngu tộc, có một ngàn dũng sĩ Già tộc, có ba ngàn chiến sĩ Ám tộc, càng có tinh quái nô lệ số lượng đông đảo mặc cho sai khiến.

Vẻn vẹn chín Đông Di tiễn thủ, thế mà lại hướng bọn họ trăm vạn đại quân phát động xung phong, đây thật sự là sống lâu ngại phiền rồi!

“Giết bọn chúng!” Thanh niên Ngu tộc vừa cất tiếng cười to khinh miệt phất phất tay: “Chặt sọ bọn chúng, ta muốn tự tay chế tác một món đồ uống rượu tinh mỹ... Như vậy ở thời điểm sinh nhật phụ thân đại nhân tôn kính, ta có thể kiêu ngạo...”

Một phen tự biên tự diễn còn chưa nói xong, chín tên Đông Di tiễn thủ, trong đó có một hạ giai Vu Đế vừa mới bước vào Vu Đế cảnh, vừa mới ngưng kết một viên bản mạng vu tinh, còn có tám gã tiễn thủ cấp Vu Vương đỉnh phong.

Bọn họ đồng thời kéo trường cung, trên dây cung đặt lên Lang Nha Đột do Cơ Hạo chế tạo!

Bọn họ đã lao tới chỗ cách chiến hạm dị tộc không đến mười dặm, Lang Nha Đột ở trong khoảng cách này vừa lúc có thể bộc phát ra uy lực cường đại nhất.

Nhìn thấy bọn họ giơ cung cài tên, hai chiến sĩ Già tộc hét lớn một tiếng, bọn họ giơ lên khiên tháp nặng nề, vắt ngang qua một bước chắn trước mặt thanh niên Ngu tộc vừa mới nói chuyện. Khiên tháp dày tới ba thước giống như hai ván cửa nhỏ, đem thanh niên Ngu tộc che rất kín kẽ.

Trên khiên tháp màu đồng xanh một vầng sáng dày cả thước sáng lên, hai chiến sĩ Già tộc kích phát phòng ngự kết giới trên khiên tháp.

“Phá!” Đông Di Vu Đế giơ cung thét dài một tiếng, một đạo vu lực rót vào trường cung, trên đầu tên Lang Nha Đột hiện lên một đạo tinh quang chói mắt, mũi tên xé rách không khí lao vút ra.

‘Thùng’ một tiếng vang lớn, hai chiến sĩ Già tộc cầm trọng thuẫn khàn giọng rống giận, kinh sợ giận dữ đan xen nhìn về phía lỗ thủng trong suốt to bằng nắm tay chỗ đường nối hai tấm khiên. Lang Nha Đột xuyên thấu khiên của bọn họ, hơn nữa viền chỗ tổn hại trơn bóng như gương, không có chút tỳ vết nào.

Giáp nửa người trên thân thanh niên Ngu tộc đứng ở sau tấm khiên tuôn ra một mảng ánh sáng nhạt, nhưng còn chưa chờ toàn bộ lực phòng ngự của giáp trụ này được kích hoạt, Lang Nha Đột đã bắn thẳng tắp thủng mi tâm hắn.

‘Bốp’ một cái, đầu thanh niên Ngu tộc phát nổ, thân thể cao cao gầy gò nặng nề ngã xuống trên sàn thuyền!

“Đế Thích Mô!” Mấy chục tên tướng lĩnh Ngu tộc bên cạnh thanh niên Ngu tộc cùng cất tiếng kinh hô, tròng mắt một đám đều thiếu chút nữa từ trong hốc mắt nhảy ra.

Đế Thích Mô không có tài cán gì, cũng không có năng lực gì, nhưng hắn xuất thân rất tốt —— hắn là đứa nhỏ đệ đệ ít tuổi nhất của Đế Thích Diêm La sinh cùng tình nhân, là cháu ruột Đế Thích Diêm La. Mà Đế Thích Diêm La, lại là chấp chính đại đế Huyết Nguyệt nhất mạch hiện nay!

Lần này tuần tra, vốn là mỹ sự để Đế Thích Mô tích góp công huân, nhưng hắn thế mà lại bị người ta một mũi tên nổ đầu, ngay cả linh hồn cũng bị gạt bỏ!

‘Giết’!

Tám Đông Di tiễn thủ cùng cất tiếng rống to, tám mũi Lang Nha Đột đồng thời lao đi, chợt nghe tiếng nổ không ngừng, tướng lĩnh Ngu tộc bên cạnh Đế Thích Môngã quỵ hai mươi mấy tên, trong đó nhiều người đều là bị một mũi tên xiên như mứt quả xuyên thủng thân thể.

“Giết sạch bọn chúng!”

Một nam tử Già tộc khí tức sâm nghiêm rống giận rút ra binh khí, hung hăng hướng chín Đông Di tiễn thủ chỉ chỉ.