Vu Thần Kỷ

Chương 1204: Tham lam điên cuồng



Cơ Hạo lẳng lặng ngồi trong đại điện thảo luận chính sự.

Thời gian đã trôi qua ba ngày ba đêm, trong mấy ngày nay, Đế Thuấn thỉnh thoảng đi ra khỏi đại điện, ở ngoài điện tiếp kiến thần tử nhân tộc, ban phát từng cái mệnh lệnh. Nhìn ra được, Ảnh tôn rất có năng lực, công việc Bồ Phản được hắn xử lý gọn gàng ngăn nắp, mệnh lệnh ban phát cũng không bị đám đông thần tử nhân tộc nghi ngờ.

Từng điểm từng giọt tiên thiên nguyên linh lực không ngừng rót vào trong tiên thiên bổn nguyên lạc ấn của Cơ Hạo.

Cảm giác ngọt lành sướng đẹp vô cùng từ sâu trong linh hồn ập tới, tư vị tuyệt vời lúc từng ở Nam Hoang chém giết Thiên Ma nhấm nháp được tràn đầy toàn thân. Cơ Hạo yên lặng khoanh chân ngồi trên mặt đất, cảm thụ một điểm linh quang càng thêm sáng ngời kia trong linh hồn.

Sắc tôn, Dục tôn bị cái đỉnh tròn luyện hóa, tiên thiên bổn nguyên lạc ấn của Cơ Hạo được toàn bộ tinh hoa của bọn họ tẩm bổ, trở nên vô cùng khổng lồ. Từ trên số lượng và phẩm chất mà nói, Cơ Hạo giờ phút này tiên thiên thiên chất đã ngang với A Bảo, Quy Linh các hồng hoang đại năng này, thậm chí còn mơ hồ hơn bọn họ một bậc.

Nay Cơ Hạo phun ra nuốt vào một ngụm thiên địa nguyên khí, pháp lực thu được cũng sẽ tương đương với thu hoạch của luyện khí sĩ bình thường mấy chục năm. Ở trên thiên chất tu luyện, hắn không bao giờ thua bất luận kẻ nào nữa.

Một sự vui sướng rất lớn từ tâm sinh ra, Cơ Hạo phóng ra các luồng thần thức, cực kỳ cẩn thận vuốt ve điểm minh quang lấp lánh, nằm giữa có và không đó trong linh hồn.

Tiên thiên bổn nguyên lạc ấn, không phải người đại thần thông không thể đúc thành. Được vật ấy, cho dù nguyên thần bị hủy, đạo đài bị giết, ba hồn bảy vía đều bị đánh cho tan thành mây khói, tiên thiên bổn nguyên lạc ấn bất diệt, đều có thể trốn vào luân hồi bắt đầu một lần nữa. Đây chính là nhân thân bí bảo, được bảo này, coi như thật sự có được hạt giống trường sinh.

Hít thở một lần thật sâu, từng luồng tinh huyết trong thân thể cường tráng hóa thành hỗn độn khí tức lao thẳng về đại nhật nguyên thần, nhanh chóng nhập vào trong tiên thiên bổn nguyên lạc ấn. Một điểm ánh sáng đó lóe lên một cái, độ sáng lại gia tăng một chút.

Sau đó một luồng hào quang nhỏ bé từ trong tiên thiên bổn nguyên lạc ấn phun ra, chia làm ba luồng phân biệt rót vào trong thái âm, thái dương, hủy diệt ba đạo đài. Cơ Hạo chỉ cảm thấy toàn thân bay bay muốn say, mỗi lỗ chân lông đều đang cấp tốc rút lấy thiên địa nguyên khí xung quanh, hóa thành các luồng khí mơ hồ không ngừng nhét vào thần hồn không gian.

Thân hình ba đại đạo đài trở nên càng thêm ngưng thực, khí tức trở nên càng cường đại hơn, gương mặt cũng trở nên càng thêm rõ ràng. Chỉ là một lần tinh khí thần trao đổi, pháp lực Cơ Hạo đã chợt gia tăng năm phần.

Cái đỉnh tròn năm màu chậm rãi xoay tròn, tiên thiên nguyên linh lực trong cơ thể Sắc tôn, Dục tôn bị vắt sạch sẽ, chỉ còn lại có hai khỏa tiên thiên bổn nguyên lạc ấn của bọn họ ngoan cố ngăn cản cái đỉnh tròn năm màu xay nghiền.

Vô cùng vô tận thần quang năm màu bao lấy hai lạc ấn xoay nhanh một trận, theo tiếng kêu chói tai, thời gian ngắn ngủn một chén trà nhỏ, hai lạc ấn bị triệt để phân giải, lại là một luồng tiên thiên nguyên linh lực hùng hồn đến cực điểm rót vào bổn nguyên lạc ấn của Cơ Hạo, đem tiên thiên thiên chất của hắn tiếp tục hướng lên trên đẩy lên một mảng lớn.

Sau đó các luồng ký ức tin tức rõ ràng trào tới, vô số sự từng trải cổ quái trong sinh mệnh dài đằng đẵng của Sắc tôn, Dục tôn, hệ thống tri thức khổng lồ phức tạp của bọn họ sau khi bị lau đi tất cả dấu ấn cá nhân, giống như các con sông trong suốt thấy đáy, chậm rãi dung nhập đại nhật nguyên thần của Cơ Hạo.

Lấy cảnh giới nguyên thần Cơ Hạo hiện nay, năng lực ghi nhớ, năng lực phân tích, năng lực tư duy của hắn đều là gấp mười vạn lần, trăm vạn lần phàm nhân. Dù là như thế, sau khi ký ức khổng lồ của Sắc tôn, Dục tôn ùa vào đại nhật nguyên thần, Cơ Hạo vẫn cảm thấy váng đầu hoa mắt từng đợt.

Một ý niệm sinh ra, thần viêm năm màu trong cái đỉnh tròn năm màu hừng hực thiêu đốt lên, ký ức giết chóc pha tạp khổng lồ trong trí nhớ của Sắc tôn, Dục tôn bị đốt cháy hết, chỉ có tinh hoa trung tâm trong trí nhớ của bọn họ, ví dụ như nói bí pháp linh hồn bọn họ tu luyện, các loại vật quý hiếm trong Hồng Mông hỗn độn bọn họ từng kiến thức, công pháp chủ tu của vô số cường giả lúc còn sống sinh mệnh dài lâu bọn họ từng cắn nuốt…, các bộ phận tinh hoa đó mới bảo lưu lại, không ngừng bị Cơ Hạo hấp thu.

Sắc tôn, Dục tôn ở trong tồn tại cấp ‘tôn’ trong Vực Ngoại Thiên Ma không tính là người quá quan trọng, không thể đánh đồng với Ảnh tôn đại năng cấp Tôn tư cách lâu năm như vậy, chỉ là trong trăm vạn năm gần đây cắn nuốt vô số cường giả mới có thể tiến hóa thăng cấp.

Nhưng bọn họ đã sống quá quá lâu rồi, bọn họ từng tham dự ăn mòn đối với mấy trăm thế giới lớn nhỏ, bọn họ từng thành công phá hủy mấy chục thế giới lớn nhỏ, cắn nuốt rất nhiều cường giả của các thế giới đó.

Thái âm, thái dương, hủy diệt, ở trong các cường giả bọn họ từng cắn nuốt, cũng có người tìm hiểu đại đạo pháp tắc gần gũi với Cơ Hạo, thậm chí có một số người đạo hạnh pháp lực so với Cơ Hạo càng cường đại hơn, lại bởi không có chí bảo hộ thể, dẫn tới bọn họ bị Sắc tôn, Dục tôn cắn nuốt.

Đại đạo cảm ngộ của những người này chậm rãi dung nhập ba đạo đài của Cơ Hạo, ba bóng người trong đại nhật nguyên thần nhanh chóng trưởng thành, trên làn da bọn họ dần dần có các tia đạo văn nhỏ bé hiện lên, mỗi một đường đạo văn đều phức tạp hoa mỹ, tràn đầy đạo vận nồng đậm.

Theo đạo đài trưởng thành, đại nhật nguyên thần của Cơ Hạo bắt đầu hướng vào phía trong co rụt lại, nguyên thần chi lực của đại nhật nguyên thần không ngừng bị ba đạo đài hấp thu.

Lúc đại nhật nguyên thần hoàn toàn biến mất, chính là thời khắc ba đạo đài thật sự hoàn thành.

Ký ức khổng lồ của Sắc tôn, Dục tôn bị Cơ Hạo phân loại hấp thu, lấy tinh hoa của nó, mang đến lợi ích to lớn cho Cơ Hạo.

Vầng sáng năm màu trên làn da lặng lẽ tiêu tán. Ảnh tôn chắp tay sau lưng, lặng lẽ đi tới Cơ Hạo phía sau, trầm thấp hỏi: “Được rồi? Hai người các ngươi, rốt cuộc ai thành công, ai thất bại?”

Được toàn bộ ký ức của Sắc tôn và Dục tôn, Cơ Hạo đối với tộc đàn khủng bố Vực Ngoại Thiên Ma này đã có hiểu biết càng thêm khắc sâu.

Hắn chậm rãi đứng dậy, u quang năm màu trong đôi mắt chợt lóe, lạnh lùng nhìn Ảnh tôn, nói: “Đương nhiên là Dục tôn ta được... Trong thức hải tiểu tử này có một dị bảo bảo vệ linh hồn, Sắc tôn quá vội, không cẩn thận bị thương bổn nguyên lạc ấn, lưỡng bại câu thương với tiểu tử này.”

Sắc mặt Ảnh tôn chợt lạnh lùng, hắn lớn tiếng quát: “Đồng bạn lần này lẻn vào Bồ Phản, cộng cả ngươi ta, tổng cộng chỉ năm đại tôn. Ngươi thế mà cắn nuốt Sắc tôn? Đồ vô liêm sỉ!”

Miệng mắng thật sự hung hăng, trong mắt Ảnh tôn lại có ngọn lửa màu sắc rực rỡ mãnh liệt dị thường, dị thường tham lam, dị thường ghen tị nhìn Cơ Hạo: “Nói như vậy, ngươi chiếm được toàn bộ lực lượng của Sắc tôn? Đồ vô liêm sỉ, ta nhất định...”

“Toàn bộ thu hoạch ở Bồ Phản, ta đều cho ngươi!” Cơ Hạo chắp tay sau lưng, lạnh lùng nói: “Hơn nữa, ta giúp ngươi hoàn toàn giải quyết thủ lĩnh nhân tộc, giúp ngươi cắn nuốt linh hồn hắn. Nhưng ngươi không truy cứu chuyện ta cắn nuốt Sắc tôn nữa, cũng không đem chuyện này tiết lộ ra ngoài.”

“Giải quyết thủ lĩnh nhân tộc?” Ánh mắt Ảnh tôn tự do một phen.

Cơ Hạo cười lạnh một tiếng, yên lặng vận chuyển Thiên Ma Bí Công vừa mới từ trong trí nhớ của Sắc tôn, Dục tôn đạt được, một luồng linh hồn dao động kỳ dị phát ra, trong đại điện thảo luận chính sự nhất thời một mảng ánh sáng màu sắc mê ly, vô số cánh hoa màu vàng từ trên trời giáng xuống, càng có phi thiên ma nữ uyển chuyển ở trong cánh hoa vừa múa vừa hát.

Thân thể Ảnh tôn hơi nhoáng lên một cái, ánh mắt tán loạn một trận.

Cơ Hạo đột ngột thi triển ra Thiên Ma Bí Công, lại ngay cả Ảnh tôn cũng chịu ảnh hưởng, thiếu chút nữa không thủ được tâm thần.

“Ngươi... thế mà cường đại tới mức này!” Ảnh tôn rít gào một tiếng trầm thấp, vạn phần ghen tị, vạn phần tham lam nhìn Cơ Hạo.

Qua hồi lâu, hắn chậm rãi gật gật đầu: “Được, ngươi tới giúp ta! Nhưng, ngươi phải vận dụng toàn lực giúp ta, không được có bất cứ sự giữ lại nào!”