Vu Thần Kỷ

Chương 1238: Thổi quét không còn



“Man Man, Thiếu Ti, các muội đừng động thủ, để ta thử Thiên Địa Kim Kiều mới một chút!”

Nhìn đạo nhân cùng Thiên Ma tản ra chạy trốn, Cơ Hạo thấy cái mình thích là thèm cười to lên.

Hắn có thể rõ ràng cảm giác được, Vạn Giới Bài đã bị Thiên Địa Kim Kiều triệt dể dung hợp, hoặc là nói, Thiên Địa Kim Kiều đã triệt để cắn nuốt Vạn Giới Bài. Thiên Địa Kim Kiều ban đầu đã có năng lực xuyên qua hư không, chu du vạn giới, sau khi dung hợp Vạn Giới Bài, nó lại nhiều thêm vài phần thần diệu.

Ánh mắt tập trung một đạo nhân chật vật chạy trốn ngoài mười mấy dặm phía trước, Cơ Hạo nhắm mắt, Thái Cực Thần Phong rất tùy ý mang một đạo kiếm quang chênh chếch hướng phía bên phải thân thể đâm đi.

Một cánh cửa mây khói quanh quẩn đột nhiên mở ra ở phía trước bên phải của Cơ Hạo, Thái Cực Thần Phong đâm vào trong cánh cửa, một mảng lớn máu tươi đột ngộ từ trong cánh cửa phun ra. Đạo nhân nọ ngoài mười mấy dặm phía trước trước người đột nhiên mở ra một cánh cửa, Thái Cực Thần Phong từ trong cánh cửa đâm ra, vừa lúc xuyên thủng ngực hắn.

Không để đạo nhân kia làm ra bất cứ ứng biến nào, tay trái Cơ Hạo bắt một cái ấn quyết, một đạo Vũ Dư Thần Lôi rời tay bay ra.

Lôi quang vừa rời tay, phía trước lôi quang một cánh cửa lớn tầm một thước mở ra, thân thể đạo nhân bị một kiếm của Cơ Hạo làm bị thương nặng đột nhiên run lên, hắn hoảng sợ cúi đầu nhìn về phía chỗ bụng mình—— tuy không nhìn thấy, nhưng hắn có thể rõ ràng cảm giác được, trong khoang bụng của hắn đã mở ra một cánh cửa nho nhỏ.

Vũ Dư Thần Lôi bộc phát ngay trong ngực bụng đạo nhân này, một mảng lôi quang màu xanh tím phá cơ thể bay ra, thân thể đạo nhân bị nổ tung thành mảnh vụn, một nguyên thần đầm đìa máu bay lên trời, phát ra tiếng rít hoảng sợ muốn chết.

Cơ Hạo cười, hắn chỉ tay, trên không nguyên thần đạo nhân kia đột nhiên xuất hiện một cánh cửa, nguyên thần độn quang so với tốc độ phi hành của thân thể bình quân nhanh hơn ba tới năm lần, nguyên thần đạo nhân toàn lực chạy trốn không dừng được bước, lao đầu vào trong cánh cửa đó.

Trên Cửu Long Xa Liễn hào quang chợt lóe, một cánh cửa mở ra từ hư không, nguyên thần đạo nhân kia ‘Soạt’ một cái từ trong cánh cửa lao ra, vừa vặn xuất hiện ở trước mặt Cơ Hạo.

Đạo nhân giống như gặp quỷ hét lên một tiếng, bắt một cái ấn quyết muốn chạy trốn hết tốc độ, nhưng ở bên Man Man cười ‘Ha ha’, một cánh cửa lửa từ phía sau đạo nhân phun ra, một cái đầu sói lửa từ trong cánh cửa lửa phun ra, đem hắn ngoạm một nhát.

“Cơ Hạo đạo hữu, tha mạng, tha mạng!” Đạo nhân khàn cả giọng thét chói tai: “Đáng thương ta khổ tu ba ngàn năm!”

Cơ Hạo khẽ nhíu mày, nhìn đạo nhân này lạnh nhạt nói: “Ngươi chỉ tu luyện ba ngàn năm? Khó trách thực lực yếu như vậy.”

Chỉ tay, một đạo lôi quang đánh ra, hung hăng đánh vào đỉnh đầu đạo nhân. Nguyên thần đạo nhân bị bổ bốc khói đen, con sói lửa nhe răng trợn mắt ngoạm chặt hắn, nhanh chóng đem hắn lôi tuột vào trong cánh cửa lửa.

Thiên Địa Kim Kiều lơ lửng ở trước người Cơ Hạo nhảy lên một cái. Cơ Hạo nổi ý niệm, bốn phương tám hướng cả mảng lớn mây đẹp khí lành quay cuồng mà đến, vô số đóa hoa sen nở rộ ở trên hư không, các loại hoa sen vàng, bạc, xanh, đỏ, sáng lạn nhiều màu nối liền, hóa thành một quả cầu cực lớn đường kính ngàn dặm, đem một khoảng hư không này bao bọc nhiều tầng.

Mười tám Ma tôn khàn giọng thét lên, bọn họ vận dụng các loại bí pháp, mang theo Vực Ngoại Thiên Ma lưu lại muốn xé rách hư không đào tẩu.

Nhưng Vô Lượng Liên Hoa Cảnh chính là đại trận mấy vạn môn hạ của Hoa đạo nhân, Mộc đạo nhân hao phí tâm huyết thật lớn bố trí mà thành, nay lại có Thiên Địa Kim Kiều chí bảo thần khí này trấn áp mắt trận, mặc cho bọn họ hao hết sức bú sữa mẹ, vẫn không thể dao động đại trận chút nào.

Mấy vạn đạo nhân giống như ruồi bọ không đầu chạy lung tung ở hư trong không, nhưng theo Thiên Địa Kim Kiều dẫn dắt đại trận dần dần biến hóa, một lực lượng giam cầm vô hình khổng lồ từ bốn phương tám hướng ép về phía các đạo nhân đó.

Dần dần, trừ mười mấy đại năng ở thời đại hồng hoang đã vang danh còn có thể tự nhiên xê dịch phi hành, toàn bộ đạo nhân khác đều như ruồi bọ trong hổ phách, tư thế khác nhau đọng lại ở giữa không trung.

Cơ Hạo vung tay, mấy cánh cửa bên người tiêu tán. Hắn tiến lên vài bước, đứng ở trước Cửu Long Xa Liễn lớn tiếng quát: “Ai đầu hàng được sống! Các ngươi tạo nghiệt đa đoan, gây họa con dân nhân tộc ta, tội chết có thể miễn, tội sống khó thoát, nếu thành tâm làm trâu làm ngựa cho nhân tộc ta, các ngươi còn có thể sống sót!”

Một tên đại năng đạo nhân đỉnh đầu có hàn quang âm u nhộn nhạo, trong hàn quang có một viên bảo châu như ẩn như hiện tức giận nhìn Cơ Hạo, hướng mấy vạn đồng môn lớn tiếng quát: “Các ngươi nhất định không thể nghe hắn nói láo, phải nhớ rõ...”

Cơ Hạo cầm Thái Cực Thần Phong, hung hăng đâm ra một kiếm.

Không có kiếm quang lăng không, không có kiếm khí bắn ra bốn phía, một cánh cửa mở ra ở trước người Cơ Hạo, cùng lúc đó một cánh cửa xuất hiện trước mặt đạo nhân kia. Thái Cực Thần Phong xuyên thấu qua cánh cửa hư không, một kiếm xuyên thủng mi tâm đ*o nhân.

Viên bảo châu hàn quang kia bay vút lên trời, cuốn theo nguyên thần đạo đài của đạo nhân lao về phía một đóa hoa sen màu vàng thong thả xoay tròn trong hư không.

Nếu Vô Lượng Liên Hoa Cảnh chưa xảy ra dị biến, dựa theo đạo nhân tính toán, đóa hoa sen màu vàng này chính là một chỗ cửa Sinh, húc vỡ hoa sen, hắn có thể chạy thoát.

Cơ Hạo lắc đầu, chỉ tay, đóa hoa sen màu vàng kia liền biến thành một cánh cửa màu vàng, hàn quang bảo châu che chở nguyên thần đạo nhân lao qua cánh cửa, lập tức đi tới trước mặt Cơ Hạo.

“Man Man, bọn muội đi bên ngoài tạm thời đợi ta một chút!” Trong mắt Cơ Hạo lóe ra u quang nguy hiểm, trong lòng hắn nổi lên sát ý cùng ác niệm rất mạnh —— Mộc đạo nhân muốn mượn tay Cơ Hạo, đem các đệ tử phi nhân loại ở môn hạ đưa vào luân hồi đầu thai làm người?

Muốn dùng loại thủ đoạn này, lại chia khí vận của nhân tộc một chút sao?

Cơ Hạo cười lạnh, Thiên Địa Kim Kiều rung lên, một mảng thanh quang bao lấy Cửu Long Xa Liễn, thanh quang lóe lên, trừ Cơ Hạo, tất cả người khác tính cả Cửu Long Xa Liễn đều bị đưa ra khỏi Vô Lượng Liên Hoa Cảnh.

“Các ngươi không biết số trời, cấu kết vực ngoại tà ma, họa loạn thiên hạ nhân tộc ta, lại một lòng gian ngoan không biết hối cải, vậy đi chết đi!”

Giơ cao cao Thái Cực Thần Phong, Cơ Hạo rót toàn bộ lực lượng vào trong kiếm, kiếm ý lạnh thấu xương quét ngang hư không, vô số luồng kiếm quang lao vút ra. Trước mỗi một luồng kiếm quang đồng thời xuất hiện một cánh cửa nho nhỏ, chợt nghe tiếng kêu rên không dứt, các Vực Ngoại Thiên Ma cũng thế, trước mặt đám đạo nhân cũng vậy, đều có một cánh cửa xuất hiện.

Một kiếm vượt không gian, Cơ Hạo đồng thời công kích mấy vạn kẻ địch.

Mấy vạn đạo nhân thân thể sụp đổ, nguyên thần lao ra ngoài cơ thể muốn bay đi, lại bị Vô Lượng Liên Hoa Cảnh gắt gao giam cầm, không thể động đậy chút nào.

Cơ Hạo liên tục vung kiếm, kiếm quang như mưa, mười tám Ma tôn khàn giọng rống giận, bọn họ không ngừng bị Thái Cực Thần Phong xuyên thủng thân thể, lực lượng Thái Âm Thái Dương ăn mòn toàn thân, dù là bọn hắn lửa ma ngập trời, cũng bị lực lượng Thái Âm Thái Dương mài mòn hơn phân nửa tinh khí.

Chung quanh không còn ai, Cơ Hạo vỗ tay một cái, phía sau nguyên thần đạo nhân, Vực Ngoại Thiên Ma đồng thời mở ra một cái vòng xoáy năm màu.

Cái đỉnh tròn năm màu ở trong cơ thể Cơ Hạo phát ra lực hút lớn vô cùng, các luồng hào quang màu sắc rực rỡ kéo nguyên thần mấy vạn đạo nhân cùng bản thể hơn vạn Vực Ngoại Thiên Ma, chậm rãi đem chúng kéo vào trong cái đỉnh tròn năm màu.

Lửa thần năm màu vòng quanh cái đỉnh tròn cấp tốc xoay tròn đốt cháy, không bao lâu liền có bổn nguyên lạc ấn của một đám đạo nhân bị luyện hóa hoàn toàn.

Cơ Hạo cầm Thái Cực Thần Phong ngửa mặt lên trời, hắn biết một lần này, hắn đắc tội Mộc đạo nhân và Hoa đạo nhân tới chết rồi.

Mấy vạn đệ tử bị hủy bổn nguyên lạc ấn, đại kế luân hồi chuyển thế của bọn họ tan thành mây khói, hai vị đó sợ là sắp nhịn không được tự mình động thủ rồi nhỉ?