Vu Thần Kỷ

Chương 1276: Truyền đạo ban thưởng bảo



Dạy không phân biệt, đây là phong cách thu đồ đệ của Vũ Dư đạo nhân.

Hứng thú đến, nhìn thuận mắt, cũng không quản căn cốt, lại càng không phân chủng tộc, chỉ cần tâm tính được, chưa bao giờ làm ác, Vũ Dư Đạo nhân sẽ vui vẻ đem họ thu vào môn hạ. Lại bởi vì Vũ Dư đạo nhân không thích náo nhiệt, hàng năm lui tới ở nơi hoang vu, cho nên môn hạ đồ đệ có nhiều dị chủng.

Lấy đạo hạnh, thần thông của Vũ Dư đạo nhân, trong hàng môn nhân đệ tử nhiều ngoại tộc, hắn cũng liền chuyên môn tìm hiểu ra một thiên 《 Vạn Kiếp Yêu Hồn Kinh 》, làm trụ cột nhập đạo của môn hạ đệ tử ngoại tộc.

Cơ Hạo ngầm vận nguyên thần chi công, một vàng, một bạc, một đen, một xám, một màu sắc rực rỡ, tổng cộng năm ánh sáng từ đỉnh đầu hắn lao ra, ở ba trượng trên không ngưng tụ thành một đám mây lành màu sắc rực rỡ lớn mấy chục mẫu, Hủy Diệt đạo đài, Hư Không đạo đài, ‘Diễn’ chi đạo đài khoanh chân ngồi ở trên mây lành, đồng thời mở miệng với thân thể Cơ Hạo, đem 《 Vạn Kiếp Yêu Hồn Kinh 》 chậm rãi nói ra.

Há mồm thổ nạp, lượng khổng lồ thiên địa nguyên khí bị Cơ Hạo cắn nuốt, ở trong năm đại đạo đài hơi xoay tròn, liền hóa thành pháp lực thuộc tính tinh thuần đối ứng năm đại đạo đài tích trữ ở trong cơ thể Cơ Hạo. Nguyên thần điều động các pháp lực tinh thuần đó, hóa thành các đóa hoa sen năm màu to bằng nắm tay, theo Cơ Hạo mở miệng giảng kinh không ngừng từ trong miệng hắn phun ra.

Từng đóa hoa sen mang theo âm thanh nhẹ nhàng của tự nhiên, thong thả từ không trung rơi xuống, chậm rãi dung nhập trong linh đài Hạ Mễ cùng con cháu tôm tít của hắn.

Thân thể Hạ Mễ hơi nóng lên, thân thể khẽ run lên, con mắt hắn ban đầu một khe hở nhỏ bé trừng to bằng nắm tay, kinh hỉ vạn phần nhìn Cơ Hạo, đôi tay theo bản năng duỗi thẳng, hướng Cơ Hạo ngũ thể đầu địa làm đại lễ bái lạy.

Nói thật, trong《 Vạn Kiếp Yêu Hồn Kinh 》rốt cuộc nói gì, không có Cơ Hạo giải thích, Hạ Mễ một chữ cũng nghe không hiểu. dù sao Hạ Mễ xuất thân là yêu tộc, hơn nữa là Hà tộc địa vị ti tiện nhất trong thủy yêu nhất hệ, hắn thậm chí cũng không biết được mấy chữ, muốn bảo hắn nghe hiểu《 Vạn Kiếp Yêu Hồn Kinh 》tinh diệu huyền ảo, thế này cũng quá làm khó người ta rồi.

Nhưng Cơ Hạo không tiếc hao phí pháp lực, đem cảm ngộ của mình đối với 《 Vạn Kiếp Yêu Hồn Kinh 》trực tiếp khắc ở sâu trong yêu hồn của Hạ Mễ cùng một đám tiểu yêu, trực tiếp làm cho bọn họ hiểu rõ 《 Vạn Kiếp Yêu Hồn Kinh 》 thần kỳ và uyên bác.

Hạ Mễ kích động đến mức toàn thân run run, giáp xác trên người va chạm lẫn nhau, phát ra tiếng vang rất nhỏ ‘Xẹt xẹt xẹt’.

Hắn, còn có các tôm tít tiểu yêu phía sau cố nén vui mừng trong lòng, gắt gao quỳ sát ở trên mặt đất không dám nhúc nhích.

Trong lòng bọn họ có sự vui sướng cực lớn bỗng dưng trào ra, bọn họ tuy cảm thấy mình vẫn là mình ban đầu, nhưng bọn họ lại hiểu rất rõ, bọn họ đã không là mình vừa nãy nữa. Thân thể bọn họ, yêu hồn bọn họ, vận mệnh bọn họ, đều bởi vì trong miệng Cơ Hạo phun ra hoa sen thong thả dung nhập mà trở nên rất khác trước kia.

Ở dưới Cơ Hạo dẫn dắt, Hạ Mễ bắt đầu vận chuyển 《 Vạn Kiếp Yêu Hồn Kinh 》đầu tiên, từng tia đau đớn từ trong yêu hồn truyền đến, nhưng Hạ Mễ cố nén cơn đau, nghiến chặt răng kiên định vận hành.

Từng tia khí tức khác thường từ trong yêu hồn của Hạ Mễ tràn ra, yêu hồn của hắn trở nên càng thêm trơn bóng, càng thêm trong suốt, càng thêm long lanh. Như đất vàng biến thành hoàng kim, như sắt vụn biến thành thần binh, 《Vạn Kiếp Yêu Hồn Kinh》 lấy sự thống khổ rất lớn rèn luyện yêu hồn, muốn hóa mục nát thành thần kỳ, để yêu tộc tu luyện môn đạo pháp này từ trên căn bản siêu thoát chủng tộc ‘Yêu’ này.

Vũ Dư đạo nhân sáng tạo 《 Vạn Kiếp Yêu Hồn Kinh 》 tên viết ‘Vạn kiếp’, cố ý để các môn nhân xuất thân ngoại tộc kia ở lúc vừa mới bắt đầu tu luyện trải qua thống khổ tàn khốc, như vạn kiếp dính vào, dùng khôn cùng thống khổ thăng hoa yêu hồn của bọn họ, làm bọn họ được siêu thoát, từ ‘Yêu’ tiến hóa thành hình thái sinh mệnh vượt xa ‘Yêu tộc’, đặt căn cơ đại đạo hoàn mỹ.

Thân thể Hạ Mễ và các tôm tít tiểu yêu phía sau hắn kịch liệt run rẩy, hiện tại bọn họ không vì vui mừng mà đang run rẩy, càng là vì trong yêu hồn truyền đến khôn cùng thống khổ. Bọn họ như thân ở mười tám tầng địa ngục, vô lượng khổ hình đồng thời tác dụng lên thân.

Hạ Mễ khẽ nhếch môi, hít một hơi thật sâu, trầm giọng quát: “Các con, đây là sư tổ của các ngươi ban ân to lớn... chịu đựng qua đi, nhất định phải chịu đựng được... chỉ cần chịu đựng xong, chúng ta sẽ không là con tôm trong nước bùn cắn ăn cỏ nát bùn nhão nữa... chúng ta, cũng có cơ hội hóa rồng!”

Một đám tôm tít tiểu yêu mồm năm miệng mười lên tiếng, bọn họ cũng nghiến chặt răng, cố nén thống khổ trong yêu hồn, không ai hé răng.

Cơ Hạo không khỏi liên tục gật đầu. Không nói cái khác, chỉ riêng phần tâm tính này, Hạ Mễ đã đáng có một phần tiền đồ tốt đẹp, một phần tạo hóa cực lớn mới đúng.

Lần này đến Quỳ Môn, thật là nhặt được bảo bối rồi!

Thuỷ tộc có cách nói ‘Lính tôm tướng cua’, cái gọi là ‘Lính tôm tướng cua’, một là nói số lượng bọn họ khổng lồ, một là nói bọn họ thực lực thấp kém, hoàn toàn là tồn tại cấp độ vật hi sinh. Hằng cổ đến nay, trong ‘Lính tôm tướng cua’ chưa bao giờ xuất hiện bất cứ một đại năng nào có danh tiếng, có ảnh hưởng.

Thiên phú Hà tộc quá thấp kém, phàm nhân cũng biết cá lớn nuốt cá bé cá bé ăn con tôm, mà con tôm cũng chỉ có thể ăn bùn nhão. Một tộc đàn ti tiện lấy bùn nhão làm thức ăn, cho dù bị yêu khí cảm nhiễm mở linh trí, cũng không có bất cứ tiền đồ phát triển nào.

Nhưng nhìn xem Hạ Mễ và các tôm tít tiểu yêu hắn tự tay điểm hóa, Cơ Hạo mơ hồ cảm thấy, có lẽ ở trong tay hắn có thể xuất hiện một kỳ tích.

Thời gian qua đi từng chút một, văn màu vàng đất trong thân núi phù Quỳ Môn càng lúc càng nhiều. Vô số phù văn to nhỏ giấu ở sâu trong thân núi, chậm rãi thổ nạp đại địa nguyên khí, dần dần tích tụ lên lực phá hoại khủng bố.

Cơ Hạo cũng đã đem 《 Vạn Kiếp Yêu Hồn Kinh 》 hướng Hạ Mễ cùng các con của hắn nói lặp lại tám mươi mốt lần. Ở trong quá trình này, các con của Hạ Mễ phần nhiều đều ngất đi mấy trăm lần, nhưng bọn họ lại đều kiên trì qua, mạnh mẽ hoàn thành 《 Vạn Kiếp Yêu Hồn Kinh 》 lần đầu tiên tu luyện hoàn chỉnh.

Từ trên mặt đất đứng dậy Hạ Mễ, còn có các đứa nhỏ phía sau hắn, ít nhất đều hoàn thành một lần《 Vạn Kiếp Yêu Hồn Kinh 》 tu luyện hoàn chỉnh, yêu hồn bọn họ đã bắt đầu xảy ra tiến hóa trên căn bản, một đám tôm tít yêu tinh bỗng dưng có thêm một tia khí tức phiêu dật xuất trần, nhìn kỹ, giáp xác trên người bọn họ đều đã có thêm một tầng vầng sáng trơn bóng.

“Làm tốt lắm! Thật sự rất khá!” Cơ Hạo nhìn Hạ Mễ và các tôm tít tiểu yêu phía sau hắn, tính cả bản thân Hạ Mễ, tổng cộng là chín mươi chín con tôm tít tinh đứng ở trước mặt Cơ Hạo.

“Đây là giáp trụ cùng binh khí dựa theo hình thể các ngươi, luyện chế cho các ngươi. Các ngươi am hiểu dùng nắm đấm, ta liền đều luyện chế cho các ngươi một đôi găng tay ‘Thái Âm Liệt Hồn’, chuyên môn thương tổn linh hồn kẻ địch, còn có hàn khí đả thương người, lợi hại nhất, các ngươi mau đeo vào thử xem!”

Cơ Hạo vung tay lên, một đống găng tay lóng lánh ánh bạc âm u cùng giáp trụ tạo hình kỳ dị liền phân biệt bay đến trước mặt Hạ Mễ cùng một đám con hắn.

Găng tay dùng Thái Âm chi khí rèn luyện âm hàn thấu xương, mấy tiểu tôm tít không ngăn được hàn khí chất chứa trong đó, đột nhiên hắt xì vài cái.

Hạ Mễ vội vàng mang theo một đám con quỳ dưới đất, ‘Thùng thùng thùng’ hướng Cơ Hạo liên tục dập đầu vang vài cái, lúc này mới vui vẻ mặc vào giáp trụ, đeo găng tay.

Vô luận giáp trụ cùng găng tay đều rạng rỡ ánh bạc, nối kín không kẽ hở với thân thể Hạ Mễ còn có đám tôm tít tiểu yêu, quả thực như trực tiếp từ trong cơ thể bọn họ sinh trưởng ra. Hạ Mễ siết chặt nắm tay nhẹ nhàng vung mấy quyền, chỉ nghe tiếng xé gió ‘Rẹt rẹt’, Cơ Hạo lần này ngay cả quỹ tích nắm tay của Hạ Mễ cũng không cách nào nhìn rõ.