Vu Thần Kỷ

Chương 1298: Người hoà giải



Đại Phổ Độ Ấn, lấy vô thượng thành kính cùng nhiệt tình của bản thân đối với tông môn rót vào trong thủ ấn, mạnh mẽ ảnh hưởng tín niệm người nhận phải, đem họ độ hóa thành môn hạ nhà mình. Muốn đạt tới hiệu quả này, nhất định phải yêu cầu người thi thuật đem toàn bộ tinh khí thần, toàn bộ nhiệt tình của mình đưa vào trong đó.

Cơ Hạo lấy Huyết Trì Quỷ Khốc phá Thiên Long Ngâm Xướng của ‘Long’ tôn giả, bốn đại tôn giả long hổ sư tượng không dám khinh thường Cơ Hạo, bốn người liên thủ thi triển Đại Phổ Độ Ấn, phân biệt đem một nửa nguyên thần lịch luyện của mình rót vào trong đó!

Cơ Hạo lấy thức thứ năm Vạn Vật Luân Hồi hư ảnh vừa mới tìm hiểu ra, triệt để dung hợp bốn chiêu Khai Thiên, Ích Địa, Vạn Vật Sinh, Vạn Vật Diệt, lấy quyền thế cương mãnh vô cùng lại xảo diệu tuyệt luân, một quyền phá hủy Đại Phổ Độ Ấn.

Cái đỉnh tròn năm màu thà giết lầm không bỏ sót. Sau khi Đại Phổ Độ Ấn bị phá hủy, toàn bộ lực lượng đều bị nó cắn nuốt. Nó nuốt không phải pháp lực bình thường, mà là nguyên thần đạo đài bổn nguyên lực long hổ sư tượng bốn đại tôn giả hao phí ức vạn năm thời gian, vất vả tu luyện, tìm hiểu thiên đạo, nghị lực cùng tâm huyết rất lớn lấy liệt hỏa trồng hoa sen, thật không dễ gì rèn luyện ra.

Bốn đại tôn giả chân nhũn ra, đó là bọn họ chợt tổn thất một nửa nguyên thần bổn nguyên, tương đương trực tiếp cắt mất một nửa đạo hạnh của bọn họ!

“Yêu nghiệt!” Đôi mắt Long tôn giả đỏ bừng nhìn chằm chằm Cơ Hạo.

“Đáng chết!” Hổ tôn giả ngửa mặt lên trời thét dài, trong mắt mơ hồ lóe ra ngấn lệ.

Sư tôn giả và Tượng tôn giả không hé răng, bọn họ chỉ nắm chặt thanh mộc trượng ở tay trái, gân xanh trên mu bàn tay giật giật, thân thể kịch liệt run rẩy. Ánh mắt bọn họ nhìn về phía Cơ Hạo quả thực như vô số thanh đao nhỏ, hận không thể đem hắn cắm thành một cái sàng.

Đột nhiên tổn thất một nửa nguyên thần bổn nguyên lực, pháp lực hùng hậu vô biên trong cơ thể bốn đại tôn giả kịch liệt dao động, đạo hạnh cảnh giới của bọn họ đã không thể tự nhiên khống chế pháp lực khổng lồ. Từng tia sương mù ánh sáng vàng rực rỡ mắt thường có thể thấy được không ngừng từ trong lỗ chân lông của bọn họ phun ra, mang theo hương thơm kỳ dị thuần hậu, dần dần tan vào không khí.

“Ngươi, tội đáng chết vạn lần!” Long hổ sư tượng bốn đại tôn giả chống thanh mộc trượng, toàn thân không ngừng phun ra sương mù ánh sáng màu vàng nồng đậm, chậm chạp từ trên mặt đất đứng lên. Bọn họ tức giận nhìn Cơ Hạo, trăm miệng một lời nói: “Chúng ta sai rồi, thế gian này luôn có kẻ không thể dạy dỗ, dù là chúng ta đã mở rộng cánh cửa, ngươi cũng vô duyên với bổn môn!”

Cơ Hạo búng ngón tay một phát. Một chiêu Vạn Vật Luân Hồi huyền diệu dị thường, hắn vừa rồi sau khi đánh ra một chiêu đó, giống như ăn một hồ lô vô thượng tiên đan tuyệt diệu, vô luận nguyên thần đạo đài hay bản thể nhục thân, mỗi lỗ chân lông đều thoải mái đến mức trào ra khí mát mẻ.

Loại cảm giác này, giống như trước kia trong cơ thể Cơ Hạo luôn có một số quan khiếu chưa đả thông, luôn có một số chướng ngại vô hình va chạm, nhưng trong nháy mắt dốc hết toàn lực đánh ra một chiêu Vạn Vật Luân Hồi kia, toàn bộ quan khiếu đã thông suốt, toàn bộ chướng ngại đều đã biến mất.

Toàn bộ lực lượng của Cơ Hạo, thân thể, nguyên thần, pháp lực, tất cả, mọi thứ đều hòa hợp một thể, không còn bất cứ sự khác biệt nào nữa.

Sáu đại đạo đài càng sinh ra sự trao đổi thúc đẩy lẫn nhau thần kỳ nào đó, mỗi giờ mỗi khắc đều có gợn sóng đạo vận kỳ diệu từ trong đạo đài khuếch tán. Cơ Hạo không cần dốc lòng bế quan khổ tu, đạo đài của hắn đã đang tự thúc đẩy sinh ra đạo văn, như một cái tiểu thiên thế giới, tự thôi diễn đại đạo, đạo hạnh của hắn đang cực kỳ thong thả, lại vô cùng kiên định, không ngừng tăng lên mọi lúc.

Sau khi đánh ra một chiêu Vạn Vật Luân Hồi này, Cơ Hạo cảm thấy, hắn đã thật sự khác với trước kia.

Thiên đạo huyền bí của toàn bộ Bàn Cổ thế giới, giống như một cái hố đen phong bế, không có khe hở để thừa dịp.

Nhưng sau khi đánh ra Vạn Vật Luân Hồi, trên vách ngăn của cái hố đen này đã nứt ra một khe hở thật nhỏ, ‘Đạo’ chân chính của Bàn Cổ thế giới đang hoan hô nhảy nhót chủ động hướng Cơ Hạo tới gần.

Không phải Cơ Hạo đi ‘Vấn đạo’, mà là ‘Đạo’ chủ động đến ‘Theo đuổi Cơ Hạo’!

Loại cảm giác kỳ diệu này khiến Cơ Hạo ngà ngà muốn bay, khiến hắn không kìm lòng được mỉm cười. Chỉ tiếc hắn hiện tại đeo khuôn mặt giáp xác của ‘Hạ Nhật lão tôm tít’, hắn cười lên bộ dáng thật sự có chút dữ tợn, theo long hổ sư tượng thấy quả thực chính là đang cười nhạo bọn họ.

Cho nên bốn người đồng thời rống giận, bọn họ hung hăng dậm chân, đồng thời quát to một tiếng chú ngữ chân ngôn.

Bởi vì nguyên thần đạo đài tổn thất thảm trọng, đã không thể nắm giữ tự nhiên một bộ phận pháp lực đó, bị bọn họ dùng vô thượng chân pháp Mộc đạo nhân truyền thụ, mạnh mẽ chuyển hóa thành một luồng năng lượng kỳ dị dinh dính dày nặng. Năng lượng kỳ dị màu xanh như lục thủy tinh hòa tan long lanh trong suốt, mang theo nhiệt lực đáng sợ nhanh chóng lưu chuyển toàn thân bọn họ, dưới làn da bốn đại tôn giả mơ hồ có từng mảng hoa văn lá bồ đề hiện lên, khí tức thân thể bọn họ đang cấp tốc tăng vọt.

Lấy vô thượng pháp lực, chuyển hóa thành ‘Bồ Đề Chân Tủy’, rót vào bản thân, thành tựu ‘Bồ đề bất phôi chi thể’.

Đây là công pháp rèn luyện cơ thể tông môn Mộc đạo nhân truyền xuống, chỉ có môn nhân tâm phúc thật sự mới có thể được truyền thụ. Nhưng các môn nhân tâm phúc này của Mộc đạo nhân, mỗi người đều rất coi trọng đạo hạnh, pháp lực của mình, đây là căn bản chứng đạo của bọn họ, ai sẽ nguyện ý lãng phí pháp lực vất vả tu luyện, đi tu luyện một môn ngoại công rèn luyện cơ thể?

Lần này bị Cơ Hạo bẫy một vố, đạo hạnh bản thân tổn thất một nửa, có một nửa pháp lực mất đi khống chế, bốn đại tôn giả long hổ sư tượng nổi hung, cùng với để pháp lực này tiêu tán vô ích, dứt khoát dùng để rèn luyện ‘Bồ Đề Bất Hoại Chi Thể’.

Do đó, tuy pháp thuật thần thông của bọn họ sẽ suy yếu không ít, nhưng bồ đề chi thể có lực phòng ngự rất mạnh, sinh mệnh lực cực thịnh, sức chiến đấu thực tế của bọn họ sẽ không giảm xuống, ở lúc chém giết tranh đấu với người ta, có lẽ còn có thể chiếm không ít tiện nghi!

Ít nhất ít nhất, bồ đề chi thể thuộc tính mộc, chính là đỉnh cấp tiên thiên mộc tướng thánh thể, cho nên tất cả cương phong, lôi hỏa đều không thể tổn hại bọn họ mảy may, tương lai bọn họ không cần sợ hãi bất cứ phong lôi tai kiếp nào nữa.

Ngắn ngủn mấy nhịp thở, bốn đại tôn giả long hổ sư tượng căn cơ nội tình cực kỳ hùng hậu liền hoàn thành chuyển hóa Bồ Đề Bất Hoại Chi Thể, bọn họ cùng hét lớn một tiếng, vung thanh mộc trượng ở tay trái, mang theo tiếng xé gió đáng sợ hướng vào đầu Cơ Hạo nện xuống.

Cơ Hạo nhếch miệng cười dữ tợn, đối ứng tinh tú khắp trời, chân hắn đạp Tinh Thần Bộ Pháp, thân thể kéo theo các tàn ảnh, thoải mái trốn tránh bốn đại tôn giả chém bừa. Buồn cười là, bốn đại tôn giả thần thông pháp lực quả nhiên lợi hại, nhưng công phu quyền cước của bọn họ... Cơ Hạo chỉ có thể dùng ‘Cặn bã’ để hình dung, đây hoàn toàn là đánh bừa một phen, không có bất cứ kết cấu nào!

“Các ngươi... trừ... Đại Phổ Độ Ấn... còn có... tác dụng cái rắm?” Cơ Hạo lớn tiếng thét dài, nguông cuồng cười nhạo bốn đại tôn giả ra tay bừa bãi.

Bốn người đang luân hãm ở sau khi đạo hạnh tổn hao nhiều khí tức cũng tò mò, giờ phút này bọn họ trừ vận dụng lực lượng thân thể cường đại đánh bừa, ngay cả pháp thuật bình thường nhất cũng khó dùng ra. Nghe xong lời trào phúng của Cơ Hạo, bốn người trừ nghiến răng tiếp tục đập bừa, lại không có chút biện pháp nào.

Cơ Hạo dần dần siết chặt hai nắm tay, nhìn chuẩn chỗ yếu hại trí mạng của bốn người, muốn cho bọn họ một đòn thật ác!

Đã giết vô số đệ tử của Mộc đạo nhân, Hoa đạo nhân, giết thêm bốn tên thì có sao? Không biết vì sao, sau khi đánh ra Vạn Vật Luân Hồi một chiêu này, Cơ Hạo đối với sinh tử cũng nhìn càng thêm thấu triệt, càng thêm không để ý tính mạng của kẻ địch!

Đúng lúc này, một thanh âm dồn dập đột nhiên truyền đến: “Ai da, Hạ Nhật tiên sinh, còn có bốn vị tiên sinh, mọi người đều là bằng hữu, mau dừng tay, mau dừng tay nha!”

Theo tiếng thét chói tai, Bạch Vũ? Uy Tư Đinh mang theo đám đông hộ vệ lao tới.