Vu Thần Kỷ

Chương 1305: Long cung trọng bảo



“Giết hắn!” Đột nhiên, một gốc lão Thủy Liễu tinh điên cuồng nhảy lên, chỉ vào Cơ Hạo khàn giọng thét chói tai.

“Giết hắn!” Lại một tên Hổ Sa tinh nhảy dựng lên, hắn hưng phấn vung kiếm nanh sói hình thù kỳ lạ, nghiến răng nghiến lợi chỉ vào Cơ Hạo lớn tiếng gào rống. Phía sau hắn một mảng sương mù máu nở rộ ra, trong sương mù mơ hồ có thể thấy được một con cá mập hổ thật lớn hình thù kỳ lạ điên cuồng nhảy nhót rít gào.

“Giết hắn! Giết hắn!! Giết hắn!!!” Trong sân bãi hội đấu giá, ít nhất có một nửa yêu vương bắt đầu cất tiếng đánh trống reo hò, thủy yêu lớn nhỏ dưới trướng bọn họ lấy hàng vạn để tính ùn ùn giơ binh khí, trăm miệng một lời hướng tới Cơ Hạo lớn tiếng hô đánh hô giết.

Cự thạch điêu khắc thành, dùng mấy vạn viên ngọc trai biển sâu làm trận cơ, dựng lên một sân hội đấu giá không gian thật lớn bị mấy chục vạn yêu ma quỷ quái cùng cất tiếng gầm rú chấn động tới mức run rẩy. Nam tử giao nhân chủ trì bán đấu giá khẽ biến sắc, hắn nhíu mày, lấy ra một viên bảo châu màu xanh, nhanh chóng hướng tới trong bảo châu nói mấy câu.

Da mặt một đám Hắc Thủy Huyền Xà hơi ửng đỏ. Nhiều thủy yêu như vậy hướng phía Cơ Hạo hô đánh hô giết, bọn họ tự nhiên sẽ không nghĩ đến đây là một loại tâm lý bắn ngược của các thủy yêu đối với uy thế đáng sợ vừa nãy Cơ Hạo triển lãm ra.

Vừa rồi Cơ Hạo cường thế tru sát Long Kình Yêu Vương, ép một đám thủ hạ của Long Kình Yêu Vương phản loạn, dọa đám đông yêu vương không dám lên tiếng, điều này làm các yêu vương ngày thường kiêu ngạo ương ngạnh cảm thấy khuất nhục trước nay chưa từng có.

Hiện tại có Hắc Thủy Huyền Xà dẫn đầu làm khó Cơ Hạo, ‘lão tôm tít huyết mạch thấp hèn’ này thế mà lại ngu ngốc đến mức khiêu khích uy nghiêm của Hắc Thủy Huyền Xà nhất tộc, đây quả thực chính là cơ hội tốt nhất bỏ đá xuống giếng giết chết Cơ Hạo.

Đám Hắc Thủy Huyền Xà lắng nghe vô số yêu ma xung quanh cùng cất tiếng hò hét, tên nào cũng đắc ý mang theo nụ cười mỉm ngửa mặt nhìn bầu trời, lỗ mũi cũng thiếu chút nữa hất lên trên trời. Theo bọn họ thấy, Đây là Hắc Thủy Huyền Xà nhất tộc uy danh lan xa, phàm là dám đối nghịch với bọn họ, đều sẽ bị nghìn người nhằm vào, mà bọn họ tự nhiên sẽ nhận được toàn bộ mọi người ủng hộ!

Ba tên Hắc Thủy Huyền Xà địa vị cao nhất cùng cất tiếng cười to, tiếng cười cuồn cuộn như sét đánh, nháy mắt đem tiếng ồn của mấy chục vạn yêu ma quỷ quái áp chế. Một Hắc Thủy Huyền Xà vóc người khổng lồ nhất chính giữa ngạo nghễ nói: “Không sai, nếu có ai dám khiêu khích Hắc Thủy Huyền Xà nhất tộc chúng ta, vậy thì giết hắn đi!”

Đám Hắc Thủy Huyền Xà đồng thời hít thật sâu, bọn họ ùn ùn nói khích: “Không sai, giết hắn, giết sạch toàn bộ tôm tộc ở Quỳ Môn!”

Trên phòng đấu giá chính giữa, đám lính tôm phụ trách áp giải thiếu nữ nhân tộc làm hàng mẫu ra màn khẩn trương nắm chặt trường mâu. Đám lính tôm này có thể xưng là tinh nhuệ, cho nên chỉ số thông minh của bọn họ so với tộc nhân bình thường cao hơn rất nhiều, đều có trí lực có thể so với nhân tộc trưởng thành.

Bọn họ tuyệt vọng nhìn Cơ Hạo, bọn họ hiểu rất rõ, vì tiền bối đồng tộc này cuồng vọng cùng kiêu ngạo, toàn bộ lính tôm ở toàn bộ Quỳ Môn đều sẽ gặp tai ương ngập đầu.

Toàn bộ Quỳ Môn có bao nhiêu thủy yêu? Chưa từng có ai thống kê!

Nhưng làm tộc lính tôm số lượng khổng lồ nhất trong tộc đàn thủy yêu, Quỳ Môn có bao nhiêu thủy yêu, tổng số lượng lính tôm chính là chục lần con số này trở lên! Lính tôm lấy hàng trăm triệu để tính, sẽ bởi vì Cơ Hạo cuồng vọng và kiêu ngạo, sẽ bị người ta băm thành mắm tôm!

Trong tiếng ‘Rắc Rắc’, mấy trăm lính tôm trong phòng đấu giá nhanh chóng đứng thành một trận thế phòng ngự hình tròn, bọn họ nghiến chặt răng, trường mâu kịch độc trong tay thẳng tắp nhắm toàn bộ yêu ma quỷ quái ngoài trận.

Đám lính tôm này chỉ cầu tự bảo vệ mình, nhưng hành vi của bọn họ lại nhận được vô số yêu ma quỷ quái xung quanh cùng lên tiếng cười nhạo.

Lính tôm bé nhỏ, một tên lính tôm mạnh nhất trong đó, thực lực chỉ có thể so với Đại Vu nhân tộc, ở trong quần thể thủy yêu khổng lồ, thân phận hắn cũng chỉ là một tướng lĩnh yêu binh hơi có chút phân lượng.

Đám Hắc Thủy Huyền Xà thề muốn giết sạch đám lính tôm, một kẻ yếu nhất trong bọn họ cũng có thực lực đỉnh phong Vu Vương của nhân tộc! Một đại yêu như vậy, đủ để thoải mái tàn sát vô số lính tôm.

“Bọn chúng, còn dám, phản kháng!” Một tên Hắc Thủy Huyền Xà chỉ vào Cơ Hạo cười quái dị nói: “Hạ Nhật phải không? Là ngươi cho bọn chúng cái gan này? Ừm? Thật là coi trời bằng vung, các ngươi đám lính tôm ti tiện nhất này, các ngươi cũng dám phản kháng?”

Cơ Hạo lạnh lùng nhìn Hắc Thủy Huyền Xà, một thanh tiếp một thanh Hóa Huyết Phi Đao nối đuôi nhau từ trong cơ thể hắn bay ra, chín luồng huyết quang dài hơn ba thước quay quanh Cơ Hạo như con bướm linh hoạt bay lượn lên xuống, dần dần ánh đao trở nên càng ngày càng dày đặc, dần dần hóa thành các luồng tơ máu nhỏ bé, ở trong không khí kéo theo tiếng xé gió chói tai.

“Về sau, toàn bộ lính tôm ở Quỳ Môn, còn có yêu tinh tộc động vật sống dưới nước nguyện ý tùy tùng ta, đều là các con ta. Ai dám động vào một miếng giáp xác của bọn họ, ta liền giết người... Giết rất nhiều rất nhiều rất nhiều người!”

Cơ Hạo âm thầm vận dụng hám thần bí pháp (bí pháp lay động tâm thần) đến từ Vực Ngoại Thiên Ma, trong tiếng nói chuyện của hắn mang theo một tia khí lạnh u ám, lạnh buốt yêu hồn toàn bộ yêu ma ở đây, tiếng động xôn xao và kêu gào khắp nơi chợt dừng lại, không có ai có thể nói ra một chữ nào nữa.

Ngay cả đám Hắc Thủy Huyền Xà kiêu ngạo kia, bọn họ cũng chợt ngậm mồm. Lời Cơ Hạo nói giống như một khối băng nặng trịch bịt mồm bọn họ, bọn họ cố gắng hoạt động môi, lại như thế nào cũng nói không nên lời dù chỉ một chữ.

“Tiếp tục chứ? Tiếp tục bán đấu giá!” Cơ Hạo đứng ở bên cạnh cột đá, lạnh lùng nói: “Hoặc là...”

Một con thủy viên toàn thân tản mát ra khí tức đáng sợ, từng sợi lông dài thành màu máu hết lặng yên xuất hiện ở bên cạnh nam tử giao nhân. Thủy viên lạnh lùng nhìn thoáng qua Cơ Hạo, xoay người, hướng tới đám Hắc Thủy Huyền Xà kia lạnh lùng nói: “Mấy vị đại nhân đã nói, chợ Quỳ Môn, là cho mọi người phát tài. Ai dám phá hư quy củ nơi này, chỉ có chết... Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ nhờ ta cho các ngươi đám rắn nhỏ này một câu —— an phận chút, có chuyện, chờ bán đấu giá xong rồi nói sau!”

Một đám Hắc Thủy Huyền Xà ngây dại, bọn họ liều mạng chớp mắt, không dám tin lời mình nghe được.

Đùa cái gì vậy chứ? Lão tổ nhà mình không cho phép mình ở nơi này kiêu ngạo làm càn? Đây là chuyện gì vậy?

Thủy viên lại lạnh lùng nhìn Cơ Hạo một cái, cảnh cáo tương tự nói: “Hạ Nhật? Mặc kệ xuất thân lai lịch của ngươi, tóm lại, không được gây sóng gió ở Quỳ Môn, nếu không có một trăm kẻ như ngươi, cũng đều là kết cục hóa thành tro bụi.”

Dừng chút, thủy viên lạnh lùng nói: “Nhóm nữ tử nhân tộc đầu tiên này, đã là của Hạ Nhật. chuyện này, cứ quyết định như vậy! Việc vừa rồi, coi như chưa từng xảy ra. Hiện tại, chính thức bán đấu giá món bảo bối đầu tiên chúng ta có được từ Đông hải Long cung—— Tinh Hà Phá Hồn Phiến.”

Thủy viên lui lại mấy bước, hai thiếu nữ trai ngọc tinh dáng người cực kỳ đẹp bưng một cái khay ngọc thật dài đi bước nhỏ lên trên.

Trên khay ngọc đặt ngang một cây quạt gấp dài tám thước một tấc, trên mặt trước đã xòe một nửa, có thể nhìn thấy một dòng sông dài mênh mông khí thế hùng hồn do vô số điểm tinh quang tạo thành tuôn trào qua, tinh quang nhiều màu ở trong mặt sông cấp tốc xoay tròn, ánh mắt thoáng tiếp xúc mặt quạt, liền có một loại ảo giác khủng bố linh hồn sắp bị dòng sông tinh quang này cắn nuốt, thân thể đột nhiên không còn nữa.

Cơ Hạo khẽ nhíu mày, U Minh giáo chủ kinh hô một tiếng.

Đây thế mà lại là một món vô thượng linh bảo lúc khai thiên tích địa được khai thiên công đức mà thành!

Loại bảo bối này, yêu vật tầm thường sao có thể có được? Bảo bối này nói không chừng, còn thật sự là từ trong sào huyệt Long tộc tuồn ra!

Tên bại gia tử Long tộc nào dám làm ra chuyện như vậy?