Vu Thần Kỷ

Chương 1331: Huyền xà lột da



Quỳ Môn, Cơ Hạo, U Minh giáo chủ, Da Ma Sát Nhất ba người liên thủ, đánh cho Hắc Thủy Huyền Xà kêu đau ngao ngao, lại không thấy bất cứ viện binh nào.

Ngoài Quỳ Môn, liên quân thị tộc nhân tộc phát hiện thiên địa dị biến, bọn họ cũng biết có gì không đúng, lần lượt lấy ra lực lượng trước đó vài ngày cất giấu, dốc hết toàn lực tấn công mãnh liệt Quỳ Môn.

Các thị tộc này vừa phát lực, đám Hắc Thủy Huyền Xà trấn thủ Quỳ Môn liền xui xẻo.

Thật sự luận tới, nội tình của Hắc Thủy Huyền Xà nhất tộc, nhiều nhất cũng chỉ đánh đồng với Hữu Sào thị, Cùng Tang thị, Toại Nhân thị… một trong các thị tộc. Đối mặt mấy chục thị tộc liên thủ tấn công, Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ bị nhốt, đám xà tử xà tôn Hắc Thủy Huyền Xà nhất tộc nào ngăn cản được?

Từng con Hắc Thủy Huyền Xà bị chém giết, thân thể to lớn từ trên trời giáng xuống, cả mảng lớn máu tươi nhuộm nước lũ cuồn cuộn đỏ tươi.

Đám thủy yêu lớn nhỏ bị Hắc Thủy Huyền Xà áp giải lên tiền tuyến Quỳ Môn tử thương hỗn độn, vô số thi thể trôi nổi ở trên mặt nước, máu cuồn cuộn lẫn mảnh thi thể nước chảy bèo trôi, nhìn lướt qua thiên địa một mảng màu đỏ tươi, quả thực giống như tiến vào Huyết Trì địa ngục.

Càng làm Hắc Thủy Huyền Xà nhất tộc trấn thủ Quỳ Môn sụp đổ là, sự chuẩn bị Cơ Hạo trong lúc vô ý mai phục đã phát tác.

Hạ Mễ cầm đầu, Hoành Hành phụ trợ, mấy trăm vạn lính tôm tướng cua võ trang đủ bộ cùng một ít thủy yêu cấp thấp xông lên đầu đường, trường thương đại kích, các loại cung nỏ lực sát thương kinh người, còn có khí giới chiến tranh to nhỏ dị tộc sản xuất ùn ùn phát động.

Các thủy yêu trung thành với Hắc Thủy Huyền Xà nhất tộc bị đánh không kịp trở tay, doanh địa Quỳ Môn đại loạn, khắp nơi đều có thể nhìn thấy đám lính tôm xông pha gào rống rút đao giết người. Khắp nơi đều là trường cung của đám lính tôm phát ra tiếng rung động, mũi tên như mưa rơi bắn đi khắp nơi, đánh cho đám thủy yêu áo giáp đơn sơ kia chật vật không chịu nổi.

Lính tôm tu vi rất thấp, sức chiến đấu của lính tôm là không cao, chỉ số thông minh của bọn họ cũng không được tốt lắm. Nhưng đám lính tôm nghe chỉ huy, có thể ôm đoàn, bọn họ có thể xưng là yêu tộc cấp thấp có kỷ luật nhất trong thủy yêu nhất tộc.

Khi đám lính tôm mặc vào giáp trụ thợ cao tay nghề của Tu tộc tỉ mỉ rèn, phối hợp binh khí hoàn mỹ dị tộc tỉ mỉ rèn, càng có con rối chiến tranh sức chiến đấu mạnh mẽ cùng pháo đài bay lực phòng ngự kinh người phối hợp xung phong khắp nơi...

Lính tôm ngày thường nhỏ yếu, hôm nay lắc mình một cái đã thành hung thần ác sát, vẫy trường thương đại kích đều đều đâm qua, vô số cung nỏ rậm rạp bắn tới, thần tháp dị tộc cung cấp cho bọn họ kết giới phòng ngự cường đại cùng công kích mang tính hủy diệt.

Càng có Hạ Mễ và Hoành Hành chiến lực siêu cường thống soái, hai người liên thủ, cộng thêm giáp trụ và binh khí Cơ Hạo tỉ mỉ rèn cho bọn họ, yêu vương tầm thường căn bản không địch nổi một chiêu của Hạ Mễ cùng Hoành Hành.

Thủy yêu Quỳ Môn rối loạn, triệt để rối loạn. Vô số lính tôm kêu ‘Ngao ngao’ lui tới xung phong, giết tới mức xác nằm khắp nơi, giết tới mức máu chảy thành sông.

Dưới trướng một số yêu vương cũng có các đám đông lính tôm làm phụ thuộc. Lính tôm thủy tộc ngày thường đều phục tùng mệnh lệnh của các yêu vương đó, nhưng hôm nay Hạ Mễ lên cao hô hào, ‘Tôm tít yêu khí’ thuần khiết vừa phóng ra, toàn bộ lính tôm đều phản chiến, binh khí hung hăng hướng thủ lĩnh ngày thường của mình chém xuống.

Số lượng lính tôm, ít nhất gấp trăm lần yêu vật thủy tộc bình thường trở lên. Khi Hạ Nhật dần dần tổ chức toàn bộ lính tôm Quỳ Môn tạo phản, Quỳ Môn sụp đổ là điều tất yếu.

Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ bị Bàn Cổ Chung gắt gao giam cầm, mặc cho lão điên cuồng xung phong, từ đầu tới cuối lão cũng không thể thoát khỏi Cơ Hạo, U Minh giáo chủ và Da Ma Sát Nhất liên thủ chém giết.

Núi vảy khắp người, toàn thân là máu, càng có U Minh chi khí không ngừng xâm nhập thân thể lão, xâm nhập lục phủ ngũ tạng của lão, ăn mòn máu thịt cùng linh hồn lão. Trước mắt Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ thậm chí hiện lên vô số ảo giác, lão thấy được mười tám cái bóng người quỷ bí khó lường đứng ở trước mặt lão, ở phía sau những bóng người này, là mười tám cái vòng tròng chồng xếp, tản mát ra khí tức uy nghiêm hùng hậu đặc hữu của thiên địa pháp tắc.

Khí tức toàn bộ bóng người, toàn bộ vòng tròn đều đang bắt ép Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ, ép hắn huỳ xuống, khuất phục, từ bỏ tất cả sự chống cự.

Một khi hoàn toàn khuất phục, Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ sẽ bị luyện hóa sống thành cương thi con rối.

Đây chính là một cương thi cường đại nhất dưới trướng U Minh giáo chủ, dù sao trong toàn bộ ‘nguyên vật liệu’ U Minh giáo chủ trước kia đạt được, không có một khối nguyên vật liệu cường độ thân thể có thể đánh đồng với Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ.

“Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ... Ngươi ở Nam Hoang, có một phân chi bộ tộc nhỉ?” Mắt thấy Hắc Thủy Huyền Xà Lão tổ đã mất hơn phân nửa lực lượng phản kháng, Cơ Hạo bắt đầu thanh toán món nợ: “Lúc bản hầu nhỏ tuổi, Nam Hoang Hắc Thủy Huyền Xà nhất tộc chính là tử địch của Kim Ô bộ ta.”

Cơ Hạo một câu vừa mới dứt lời, Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ đã tức giận rít gào: “Nghiêu Hậu Cơ Hạo, ngươi muốn diệt Hắc Thủy Huyền Xà nhất mạch ta? Lão tổ hôm nay bị các ngươi âm mưu ám toán... Các ngươi cũng đừng hòng thoải mái thực hiện được như thế.”

Hít một hơi thật dài, Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ một lần nữa hóa thành hình người —— một lão nhân khô gầy quắt queo đầu bạc.

Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ mình đầy thương tích cười quái dị ‘Khặc khặc’ nhìn Cơ Hạo và U Minh giáo chủ, lớn tiếng quát: “Thực sự cho rằng ta không có sức phản kháng sao? Lão tổ ta, như thế nào cũng là nhóm sinh linh đầu tiên của một phương thiên địa này, người cùng bối phận với tổ long, phượng tổ, các ngươi đám hậu sinh vãn bối này, sao dám xem thường lão tổ ta?”

Thở hổn hển một hơi, Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ lật tay cào ra một trảo, một tiếng ‘keng’ vang lên, một kiếm Da Ma Sát Nhất đâm về phía lưng hắn bị một trảo đập trúng. Da Ma Sát Nhất lặng lẽ không một tiếng động lui bước, năm ngón tay Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ bị một kiếm chặt đứt ba ngón.

“Đây, vốn là tuyệt chiêu lão tổ tương lai độ kiếp sử dụng.” Hắc Thủy Huyền Xà Lão tổ thâm trầm nhìn Cơ Hạo và U Minh giáo chủ, nặng nề nói: “Nhưng hôm nay... thôi, hôm nay nếu không qua được, tương lai nào còn có cơ hội độ kiếp đắc đạo?”

Cơ Hạo còn chưa mở miệng, U Minh giáo chủ đã lớn tiếng trào phúng: “Độ kiếp đắc đạo? Hắc Thủy Huyền Xà, ngươi vẻn vẹn một con rắn da đen mà thôi, trừ da thô thịt dày, không còn thần thông khác, ngươi cũng dám vọng đàm hai chữ ‘Đắc đạo’?”

Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ liếc xéo U Minh giáo chủ, lớn tiếng quát: “Hậu sinh vãn bối, ngươi sao lại dám khinh thường lão tổ? Da thô thịt dày thế nào? Lão tổ chưa hẳn không có cơ duyên đăng lâm đại đạo, quan sát chúng sinh. Các ngươi chỉ là vãn bối, chỉ dám dựa vào nhiều người và chí bảo khi nhục lão tổ, các ngươi biết cái gì là ‘Đạo’?”

Trong lời nói của Hắc Thủy Huyền Xà Lão tổ tràn ngập khinh thường với phẫn nộ. Cơ Hạo thật ra không sao cả, hắn thật sự là hậu sinh vãn bối.

U Minh giáo chủ bị chọc giận tới mức quanh thân huyết khí quay cuồng, hậu sinh vãn bối? Hắc Thủy Huyền Xà thế mà dám nói hắn là hậu sinh vãn bối? Hôm nay không giáo huấn con rắn da đen này một trận hẳn hoi, hắn quả thật có thể lật trời!

Còn chưa chờ U Minh giáo chủ mở miệng quát lớn, thân thể Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ nhoáng lên một cái, hắn mở ra cái miệng rộng, lại một hình ảnh ánh sáng màu đen không ngừng từ trong mồm hắn phun ra. Quang ảnh đen sì ‘Bá bá bá’ mang theo sát khí cuồn cuộn chảy ra, lẳng lặng lơ lửng ở đỉnh đầu Hắc Thủy Huyền Xà Lão tổ.

Một cái bóng đen chính là một tấm da rắn màu đen dài đến mấy vạn dặm. Trong mấy hơi thở ngắn ngủn, ít nhất có hơn vạn bộ da rắn màu đen lơ lửng ở đỉnh đầu Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ.

Hắc Thủy Huyền Xà lão tổ cắn chót lưỡi, phun một ngụm máu ở trên những bộ da rắn đó.

Chợt nghe tiếng vang ‘Tê tê’, hơn vạn tấm da rắn đều bành trướng, ngắn ngủn mấy nhịp thở, trên vạn con Hắc Thủy Huyền Xà thân thể to lớn múa loạn đầy trời, khí tức mạnh mẽ như sóng thần không ngừng hướng bốn phía khuếch tán.

Trong tiếng ‘Ong ong’, hỗn độn khí tức Bàn Cổ Chung phun ra cũng bị đẩy ra một chút.