Vu Thần Kỷ

Chương 1592: Pháp đấu song thánh



Lực chú ý của Cơ Hạo đặt hết ở trên người Mộc đạo nhân, Hoa đạo nhân, đối với con mắt dựng thẳng màu đen trên không tòa thành trì khổng lồ kia coi như không thấy.

Thần quang bảy màu mênh mông cuồn cuộn gào thét mà đến, Cơ Hạo đột nhiên thét dài một tiếng, thân thể nhoáng lên một cái mái tóc dài trên đầu ầm ầm vỡ vụn, chỉ nghe tiếng ‘Bốp bốp bốp’ giống như vô số pháo hoa nổ vang lên, mỗi một sợi tóc rụng đều hóa thân một phân thân của Cơ Hạo, lăn lộn quay cuồng hướng bốn phương tám hướng chạy trốn.

Bàn Cổ Chung đã biến mất ở trong cơ thể bản tôn Cơ Hạo, từng luồng hỗn độn khí tức dung hợp với thân thể Cơ Hạo, càng cung cấp lực phòng ngự càng thêm cường đại. Bản tôn Cơ Hạo xen lẫn trong vô số phân thân, cũng lộn nhào quay cuồng, kéo theo vô số tàn ảnh hướng bốn phía chạy loạn.

Bí thuật lộn nhào này, là Cơ Hạo hướng Viên Lực học được, tuy tư thế không quá lịch sự, lại thay đổi thất thường, biến hoá kỳ lạ khó dò nhất. Mỗi một cú lộn nhào, đều có mấy chục tàn ảnh xê dịch lóe lên, là bí pháp thần thông cực kỳ thượng đẳng mê hoặc kẻ địch, hấp dẫn công kích.

Cộng thêm mái tóc trên đầu đứt hóa thân làm tương tự, chỉ thấy khắp trời đều là bóng người Cơ Hạo nhào lộn, Mộc đạo nhân, Hoa đạo nhân cũng không khỏi trước mắt hoa lên từng đợt, bị Cơ Hạo làm cho trở tay không kịp.

Hoa đạo nhân bày ra tầng tầng cấm chế hoa sen, từ bốn phương tám hướng phong ấn hư không, theo lý Cơ Hạo không thể từ trong đó chạy thoát. Nhưng hai tay Cơ Hạo liên tục điểm, từng làn sương mù mờ mịt màu xám bay vút đi trên không trung, đánh lên các cấm chế hoa sen kia, từng đóa hoa sen đẹp đẽ ùn ùn điêu linh, trong lúc nhất thời cấm chế đầy trời là một mảng hỗn loạn.

Sắc mặt Mộc đạo nhân chợt trở nên sầu khổ dị thường: “Thiên biến vạn hóa, Diễn chi đạo quả!”

Vừa nói thầm, Mộc đạo nhân vừa bất đắc dĩ hướng Hoa đạo nhân nhìn một cái. Diễn chi đạo quả thiên biến vạn hóa này, còn là sau khi Hoa đạo nhân bị Đại Tự Tại nhập vào, ngang ngược quán đỉnh cho Cơ Hạo —— Cơ Hạo sao lại nhanh như vậy đã hiểu rõ tinh nghĩa của thiên biến vạn hóa?

Hoa đạo nhân cũng là mặt đầy ngạc nhiên nhìn sương mù màu xám trong tay Cơ Hạo điểm ra: “Sinh tử tiêu tan, tịch diệt đạo quả!”

Hoa đạo nhân nhịn không được quay đầu, trong con ngươi lóe ra u quang bảy màu, dị thường thâm trầm nhìn Mộc đạo nhân một cái: “Sư huynh... Vô thượng đại đạo của ngươi ta hai người, nay lại tập trung trên thân một người. Chỉ từ đạo quả mà nói, kẻ này có thể xưng là tuyệt thế thiên kiêu... Nhưng hắn lại không phải môn nhân của chúng ta!”

Mộc đạo nhân hít sâu một hơi, ngón tay hắn nhẹ nhàng búng ra, trong tàn ảnh lăn lộn đầy trời của Cơ Hạo, bên người mỗi một tàn ảnh đều có một quả Bồ Đề Diệu Lôi lặng yên ngưng tụ. Chỉ nghe từng tiếng sét thanh thúy vang lên, Bồ Đề Diệu Lôi bùng nổ, vô số tàn ảnh đều thành bột phấn.

Bản tôn Cơ Hạo cũng dính một quả Bồ Đề Diệu Lôi, hắn thét lớn một tiếng, mượn dùng lực phòng ngự cường hãn của Bàn Cổ Chung cứng rắn đỡ một quả lôi hỏa, thân hình như điện kéo theo một đạo thanh quang nháy mắt phá không rời đi. Chính là trong nháy mắt vừa rồi phân thân ngàn vạn, Thiên Địa Kim Kiều đã phá vỡ lực tràng kỳ dị tòa thành trì khổng lồ kia tản mát ra, lập tức mang theo Cơ Hạo chạy ra khỏi không gian hình cầu này.

Mộc đạo nhân, Hoa đạo nhân đồng thời hét một tiếng giận dữ, con mắt dựng thẳng màu đen lơ lửng ở trên không thành trì khổng lồ hơi khép mở một cái, không gian hình cầu vốn đường kính ức vạn dặm đột nhiên cấp tốc kéo dài, theo tiếng gầm chói tai, lực tràng hình cầu có được lực giam cầm rất mạnh này kéo dài thành một sợi xích thật dài, một đầu nối ở trong thành trì, một đầu nối ở trên thân Cơ Hạo.

Thuộc tính lực tràng lại xảy ra biến hóa kỳ dị, Cơ Hạo vừa mới chạy ra chưa được bao xa, một lực tràng to bằng cánh tay gào thét lao đến, như một con mãng xà to lớn từ mắt cá chân hắn bắt đầu, xoay quanh hướng lên trên quấn quanh.

Thân thể Cơ Hạo cứng đờ, một lần nữa không thể động đậy.

Bóng người trước mắt chợt lóe, Mộc đạo nhân, Hoa đạo nhân đồng thời xuất hiện ở bên người Cơ Hạo, hai người phân biệt rút ra một tiên thiên chí bảo thu hồi ở Bàn Hành thế giới, một cái Thần Thú Ấn, một miếng Âm Dương Lệnh mang theo hào quang cuồn cuộn nhằm vào đầu nện xuống.

Lấy thân phận cùng tu vi Mộc đạo nhân, Hoa đạo nhân, hai người không biết xấu hổ liên thủ công kích Cơ Hạo, Thần Thú Ấn, Âm Dương Lệnh lại là kỳ môn chí bảo uy lực cực lớn, chỉ nghe một tiếng chuông ngân trong cơ thể Cơ Hạo, hắn bị đánh cho toàn thân hào quang vạn trượng, ánh lửa lóe ra, thân thể mạnh mẽ kịch liệt chấn động một trận, lục phủ ngũ tạng như đau đớn như đao khoét.

‘Oa’ một tiếng phun ra một ngụm máu lớn, Cơ Hạo hoảng sợ hướng Mộc đạo nhân, Hoa đạo nhân nhìn một cái.

Lấy thân thể mạnh mẽ như hiện nay của hắn, Cơ Hạo thậm chí có thể nhận định, ở Bàn Cổ thế giới hiện nay, không có bất cứ một người nào cường độ thân thể có thể so sánh với hắn. Dù là thân thể cường hãn như thế, dựa vào phòng ngự cường đại của Bàn Cổ Chung, thế mà bị một kích đả thương.

Thương thế không nặng, cũng chỉ là lục phủ ngũ tạng có mấy vết rách rất nhỏ, một dòng máu lao ngược lên, phun ra một ngụm máu mà thôi.

Chỉ một nhịp thở, tinh huyết khổng lồ trong cơ thể quay cuồng một trận, toàn bộ thương thế đã hoàn toàn khép lại, Cơ Hạo há mồm hướng hư không hung hăng hít một hơi, một đạo hỗn độn triều tịch kéo dài ức vạn dặm phân ra một nhánh rộng tới trăm trượng, nổ vang nhập vào trong cơ thể Cơ Hạo, nháy mắt bổ toàn tinh huyết vừa mới tiêu hao.

“Công pháp nhân tộc, quả nhiên làm người ta phiền chán!” Mộc đạo nhân, Hoa đạo nhân đồng thời cảm ứng được thương thế của Cơ Hạo nháy mắt khép lại, hai người đều tức giận quát lớn một tiếng, một lần nữa liên thủ toàn lực đánh xuống một đòn.

Mộc đạo nhân thời điểm ra tay một lần nữa trong mắt càng đã lộ ra hung quang —— như đã kể ở trên, dưới trướng Vũ Dư đạo nhân, đã có A Bảo có thể dựa vào pháp lực bản thân cứng rắn chịu một đòn của hắn mà không chết, nếu lại thêm Cơ Hạo mà nói, trong hàng môn nhân đệ tử của Vũ Dư đạo nhân, thiên tài cũng không tránh khỏi quá nhiều chút.

Một là vì phát tiết lửa giận, một là vì đả kích Vũ Dư đạo nhân, một là vì các loại chí bảo trên người Cơ Hạo, Mộc đạo nhân một lần này đã vận dụng toàn bộ đạo hạnh áo nghĩa, Thần Thú Ấn trong tay bị một tầng sương mù màu xám nồng đậm bao lấy, toàn lực hướng vào đầu Cơ Hạo đánh xuống.

Cơ Hạo thét dài một tiếng, tay trái hắn nâng lên Bàn Cổ Chung chắn về phía Thần Thú Ấn trong tay Mộc đạo nhân, tay phải vung Bàn Cổ Kiếm, kéo một đạo kiếm quang sắc bén dị thường hướng Âm Dương Lệnh trong tay Hoa đạo nhân cản.

Một tiếng chuông ngân chấn động khiến hỗn độn xung quanh tan vỡ, xiềng xích lực tràng quấn quanh ở trên người Cơ Hạo ầm ầm sụp xuống, Bàn Cổ Chung bị đánh cho bay xa mấy chục trượng, Thần Thú Ấn trong tay Mộc đạo nhân cũng phát ra một tiếng gào thét, bị Bàn Cổ Chung cứng rắn đập nát.

‘Rắc’ một tiếng, cầm Bàn Cổ Chung cứng đối cứng va chạm một đòn với Thần Thú Ấn trong tay Hoa đạo nhân, toàn bộ da thịt tay trái Cơ Hạo vỡ ra, lượng lớn máu tươi phun thật xa, sau đó lại bị một lực lượng vô hình hút về thân thể, vết thương trong một hơi thở đã khép lại toàn bộ.

Bàn Cổ Kiếm xé rách hỗn độn, mang theo tiếng rít chói tai bổ vào trên Âm Dương Lệnh.

Vang một tiếng thanh thúy, Âm Dương Lệnh có được diệu dụng khó lường bị sự sắc bén không đâu không phá của Bàn Cổ Kiếm xé rách, một kiếm năm chiêu hợp nhất của Cơ Hạo kéo lên một đạo hồ quang, trong khoảnh khắc đã đến trước mặt Hoa đạo nhân.

Trong chớp mắt, Hoa đạo nhân há mồm phun ra một đóa sen thần bảy màu chắn trước lưỡi kiếm. Cổ tay Cơ Hạo chấn động, kiếm quyết ngự kiếm bí pháp ‘Phân Quang Hóa Ảnh’ cực kỳ cao minh trong Vũ Dư kiếm đạo thi triển ra, một thanh Bàn Cổ Kiếm đột nhiên hóa thành bảy thanh kiếm quang thực chất, ba đạo kiếm quang phía trước bổ vào trên sen thần bảy màu, bốn đạo kiếm quang phía sau chém thẳng vào trước ngực Hoa đạo nhân.

Kiếm quang như nước, lại chất chứa rất lớn sát ý.

Sen thần bảy màu bị ba kiếm chém thành hai mảnh, Hoa đạo nhân rú thảm một tiếng, bốn luồng kiếm quang đã đồng thời phá cơ thể mà qua.