Vu Thần Kỷ

Chương 1742: Chú sát trước mặt mọi người



Đinh Đầu Thất Tiễn Thư, tổ truyền bí bảo của Thái Ti, Thiếu Ti, lai lịch khó lường, uy lực cực kỳ đáng sợ.

Lẻn vào Lương Chử, theo Ngu Mông lẫn vào hiện trường tiệc rượu của dị tộc, Cơ Hạo cũng sẽ không ngu ngốc không chút chuẩn bị xông vào. Trước khi xuất phát, hắn đã làm đầy đủ sự chuẩn bị, trong đó tự nhiên bao gồm đòn sát thủ của Thái Ti.

Thái Ti nay là thân phận thiên đình chính thần, chưởng quản sinh tử, Đinh Đầu Thất Tiễn Thư càng có lực sát thương khủng bố, phối hợp với thần chức của Thái Ti có thể xưng là hoàn mỹ. Cơ Hạo là thân phận thiên đế thiên đình, Thái Ti làm thần tử của Cơ Hạo, Cơ Hạo tự nhiên có thể thông qua thiên đình thuyên chuyển lực lượng thuộc về Thái Ti.

Lại thêm uy năng quỷ dị bí ẩn của Đinh Đầu Thất Tiễn Thư, cách nhau mấy ức vạn dặm, thời điểm Cơ Hạo mở ra mi tâm đ*o mâu, Đinh Đầu Thất Tiễn Thư đã khóa chặt Ngu Thuẫn.

Từng tia khí tức kỳ dị người ngoài khó có thể phát hiện quanh quẩn ở trong hư không, như các sợi tơ nhện nhỏ bé, chậm rãi quấn quanh ở trên người Ngu Thuẫn. Sau đó là mấy tâm phúc thân tín bên người Ngu Thuẫn, cuối cùng là các miện hào, tỳ hào cùng trượng hào thánh tôn vừa nãy tụ tập cùng một chỗ với Ngu Thuẫn, từng có tiếp xúc thân mật với nhau.

Ngu Thuẫn ra vẻ thân thiết nói chuyện với Ngu Mông, thanh âm hắn không lớn cũng không nhỏ, vừa lúc khiến mấy trăm người phụ cận có thể nghe được thanh âm của hắn.

“Ngu Mông, ngươi là một tiểu tử tốt, thật sự không tồi, ta là nói thật lòng. Có thể dẫn dắt Bạch Hoa Vân Tước gia tộc phát triển tới quy mô hôm nay, năng lực cá nhân của ngươi phi thường khá, A Đốn Hà gia tộc chúng ta, cần dòng máu mới như ngươi.” Ngu Thuẫn cười rất sáng lạn: “Ta biết, người trẻ tuổi tâm hoả tràn đầy, thời điểm đụng tới một số chuyện, luôn xúc động mà đi hành động.”

“Nhưng chúng ta là quý tộc, chúng ta là quý tộc Ngu tộc tôn quý nhất, cho nên chúng ta nên dùng thói quen thế tục của Ngu tộc để giải quyết vấn đề, mà không nên tùy tiện sử dụng vũ lực.” Tựa như là cảnh cáo, tựa như là nhắc nhở, Ngu Thuẫn nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Ngu Mông, nhẹ nhàng mà thân thiết nói: “Nếu một khi đụng việc gì cũng sử dụng vũ lực mà nói...”

Cười ‘ha ha’ vài tiếng, Ngu Thuẫn đứng thẳng, lời nói thấm thía: “Vũ lực và giết chóc có thể giải quyết đại bộ phận vấn đề, nhưng không thể giải quyết toàn bộ vấn đề. Người trẻ tuổi, thời điểm đụng tới sự tình, động não thêm chút.”

Ngu Mông chậm rãi đứng dậy, rất cung kính hướng Ngu Thuẫn cúi đầu hành một lễ: “Ý chí của ngài cao hơn tất cả, mỗi một chữ trong lời ngài nói đều đại biểu cho trí tuệ chí cao. Ta ghi nhớ mỗi một chữ của ngài, ta sẽ không làm ra chuyện vượt qua thân phận.”

Ngu Thuẫn thâm trầm nhìn Ngu Mông một cái, sau đó nhìn nhìn một đám tộc nhân đi theo hắn, ánh mắt như lưỡi đao nhẹ nhàng xẹt qua ở trên người Cơ Hạo. Cơ Hạo cúi đầu, rất đúng mực lộ ra một tia câu nệ cung kính.

Khẽ gật đầu, Ngu Thuẫn hài lòng nói: “Ta hy vọng là như thế này. Tiểu tử tốt, thật sự không tồi!”

Nắm tay nhẹ nhàng gõ hai cái ở trên ngực Ngu Mông, Ngu Thuẫn uy nghiêm hướng bốn phía nhìn lướt qua. Trong khu vực bàn dài đồng xanh, toàn bộ người bị ánh mắt Ngu Thuẫn đảo qua đều cúi đầu hướng hắn hành lễ thật sâu, chậm chạp không dám đứng thẳng. Đám người rậm rạp ở xung quanh chợt thấp đi một đoạn, càng thể hiện thân hình cao lớn, uy nghiêm bất phàm của Ngu Thuẫn.

Hài lòng cười cười, hoàng kim quyền trượng trong tay Ngu Thuẫn đập mạnh xuống đất một cái, phát ra một tiếng nổ vang trầm thấp mà vang dội: “Như vậy, đừng gò bó, mọi người tận tình hưởng dụng rượu ngon món ngon, tuyệt đối đừng gò bó. Tiệc rượu hôm nay, chính là cho mọi người một cơ hội làm quen... Tuy còn có rất nhiều gia tộc đường xá xa xôi chưa chạy tới, nhưng nhìn đi, Bàn Ngu thế giới chúng ta là cường đại cỡ nào!”

Toàn bộ người trong đại điện đều hòa theo cười lên, bọn họ hướng bốn phương tám hướng nhìn một cái, tiếng cười lại càng vang dội hơn rất nhiều.

Không đề cập tới điều khác, chỉ riêng trong khu vực bàn dài đồng xanh, có tư cách tham dự tiệc rượu hôm nay, gia tộc phía sau đều nắm giữ một cái hoặc là nhiều hơn, thậm chí như là Ngu Mông, hắn chinh phục, nắm giữ cả thảy một trăm thế giới khác!

Trong khu vực bàn dài đồng xanh hạ đẳng gia tộc lấy hàng vạn để tính, thế lực bọn họ liên hợp với nhau, thật sự là một cái khái niệm cực kỳ đáng sợ.

Ngu Thuẫn cũng cười, hắn cười rất sáng lạn, nhưng Cơ Hạo rõ ràng phát hiện, khóe mắt Ngu Thuẫn có một luồng u ám chợt lóe qua. Cơ Hạo nheo mắt, hắn không rõ một luồng tối tăm này trên mặt Ngu Thuẫn từ đâu mà đến, nhưng hắn lặng yên không một tiếng động phát động lực lượng của Đinh Đầu Thất Tiễn Thư.

Trên không thiên đình mây mù giăng lối, từng luồng lực thiên địa khổng lồ bị Đinh Đầu Thất Tiễn Thư cắn nuốt, nhanh chóng chuyển hóa thành lực lượng nào đó thần kỳ mà không thể giải thích.

Phía sau Thái Ti hoa chân múa tay, một bóng người xám xịt ảm đạm lặng lẽ hiện lên, một lực lượng thái cổ tà dị mà quỷ dị bí hiểm lặng lẽ sinh ra, như một dòng sông lớn không ngừng rót vào Đinh Đầu Thất Tiễn Thư. Thân thể Thái Ti đột nhiên cứng ngắc một cái, đôi mắt hắn biến thành màu trắng đáng sợ, vô số phù văn màu xám ở trong con mắt trắng xóa của hắn cấp tốc quay cuồng, thân thể hắn run rẩy như điện giật, quay quanh tế đàn nhảy nhót càng nhanh thêm.

Ngu Thuẫn cười xoay người, cười đi về hướng khu vực bàn dài hoàng kim. Mấy chục miện hào, tỳ hào, trượng hào thánh tôn đã tấp nập vào sân, đang đứng ở khu vực trung tâm đại điện cười chờ đợi Ngu Thuẫn.

Ngu Thuẫn đi từng bước một, hắn rời khỏi khu vực bàn dài đồng xanh, tiến vào khu vực bàn dài bạc trắng, hắn cười gật đầu hướng vài tên tộc trưởng gia tộc thực lực mạnh nhất trong gia tộc bậc bốn thăm hỏi, nọvậy vài cái thứ bốn chờ gia tộc tộc trưởng mang không ngừng hướng hắn thâm cúi đầu hoàn lễ.

Đột nhiên vô số người hét lên khàn cả giọng, toàn bộ người nhìn Ngu Thuẫn tất cả đều lộ ra vẻ mặt hoảng sợ không dám tin!

A Đốn Hà gia tộc đương đại tộc trưởng cường đại, Ngu Thuẫn tỳ hào thánh tôn tôn quý của Bàn Ngu thế giới, Ngu Thuẫn có được quyền thế tiềm tàng khổng lồ, trừ con mắt dựng thẳng ở mi tâm hắn, trong thất khiếu hắn đồng thời có máu tươi màu xám chảy ra.

Máu tươi màu xám?

Màu máu so với màu đen càng điềm dữ hơn, càng quỷ dị hơn.

Từng dòng máu tươi như dòng suối nhỏ chảy xuống, nhưng Ngu Thuẫn còn không phát giác chút nào, hắn mang theo huyết tương màu xám đầy mặt, tươi cười về phía trước đi từng bước một, vừa đi, huyết tương màu xám vừa theo quần áo hắn chảy xuống, để lại trên mặt đất phía sau thân thể hắn một vết máu màu xám chói mắt.

Sau thời gian ba hơi thở như thế, Ngu Thuẫn mở ra con mắt dựng thẳng ở mi tâm, con mắt dựng thẳng của hắn đã mục nát thành một đống thịt băm, lượng lớn thịt nát trộn lẫn huyết tương màu xám chảy ra. Ngu Thuẫn hoàn toàn không cảm nhận được tiếp tục đi về phía trước, đi tới đi tới, thân thể hắn đột nhiên nặng nề ngã xuống đất.

Trong thời gian cực ngắn, thân thể Ngu Thuẫn giống như đã trải qua vô số năm tháng rửa tội, trước mắt bao người thân thể hắn cấp tốc mục nát, phong hoá, cuối cùng hóa thành một đống tro bụi xám xịt trải ở trên mặt đất.

Bảo vật phòng thân của Ngu Thuẫn không có một vật nổi lên phản ứng, các loại phù lục dùng một lần uy lực cường đại đeo trên người hắn cũng chưa có một món có bất cứ phản ứng nào.

Hắn cứ như vậy trước mặt vô số quý tộc Ngu tộc, như một tờ giấy trắng yếu ớt bị người ta thoải mái xé nát, vò nát, triệt để mục nát, ngã xuống.

‘Đang đang’ vài tiếng vang, mười mấy tâm phúc thân tín bên cạnh Ngu Thuẫn cũng nặng nề ngã xuống đất, giống Ngu Thuẫn vô thanh vô tức hóa thành tro tàn.

Thân thể Cơ Hạo khẽ run lên một cái, lục phủ ngũ tạng của hắn hơi đau xót, lực lượng cắn trả của Đinh Đầu Thất Tiễn Thư ập tới, làm nội phủ của hắn chịu thương tổn không nhỏ.