Vu Thần Kỷ

Chương 320: Trận sát



Tuy bị đại chiến sĩ Già tộc tổn thất làm cho đau lòng vạn phần, nhưng khi Cơ Hạo nói ra hai chữ ‘khởi trận’, Đế Sát, Đế Sa cùng Đế Nhất vẫn nhịn không được cười to lên.

Thậm chí những đại chiến sĩ Già tộc trận địa sẵn sàng đón quân địch kia, tuy bọn hắn thiếu chút nữa bị Man Man dọa vỡ mật, nhưng vẫn có không ít người cười to ra tiếng, không lưu tình chút nào cười nhạo Cơ Hạo.

“Phát động trận pháp? Ngươi nơi này có trận pháp mai phục sao?”

“Nhân loại ngu xuẩn, sinh vật dân bản xứ chưa khai hóa, nhìn xem hòn đảo này bị cái gì bao phủ?”

“Đại trận sư nổi tiếng Tu tộc Câu Lâu Tú đại nhân tự mình bố trí Huyết Nguyệt Đại Phong Giới, biết không?”

“Huyết Nguyệt chi lực vĩ đại chí cao bao phủ toàn bộ hòn đảo, toàn bộ lực lượng trong thiên địa đều bị Huyết Nguyệt chí cao vô thượng thống trị, không có bất cứ trận pháp nào có thể phát động ở dưới sự bao phủ của Huyết Nguyệt chi lực. Trừ phi, là Huyết Nguyệt đại trận độc đáo của chúng ta!”

Đế Sát, Đế Sa, Đế Nhất, còn có các đại chiến sĩ Già tộc kia vô tình trào phúng Cơ Hạo. Trận pháp nhân tộc hiện tại truyền thừa, trên chín phần đến từ Tu tộc, là nhân tộc từ trên tay trận sư Tu tộc, dùng các loại thủ đoạn học trộm hoặc là bỏ số tiền lớn mua mà có.

Trận pháp chi đạo của Tu tộc, là khởi nguyên vu trận của nhân tộc. Mà Huyết Nguyệt Đại Phong Giới, ở trong trận đạo Huyết Nguyệt nhất mạch truyền thừa, cũng là một loại cực kỳ cao thâm. Trong không gian bị Huyết Nguyệt Đại Phong Giới phong ấn, trận pháp nhân tộc gần như không thể được phát động.

Có lẽ một số Vu Đế thực lực cao thâm khó lường nào đó của nhân tộc có thể dựa vào thực lực cá nhân khủng bố, mạnh mẽ phát động vu trận nghịch chuyển cục diện bất lợi. Nhưng Cơ Hạo, vẻn vẹn một tên Đại Vu, thằng nhãi con nhân tộc lông cũng còn chưa mọc đủ, hắn thế mà nói ‘khởi trận’?

Tiếng cười khó nghe quanh quẩn ở trên đảo cát, dọa vô số thuỷ điểu và chim non trong tổ chim run rẩy. Huyết quang mênh mông của Huyết Nguyệt Đại Phong Giới chiếu rọi toàn bộ hòn đảo, bọn thuỷ điểu thông minh này không dám phát ra nửa điểm thanh âm, tất cả đều bị huyết quang lãnh khốc vô tình kia chấn nhiếp.

Chỉ có Cơ Hạo hai tay biến ảo pháp ấn, ngón tay nhẹ nhàng chỉ, một đạo lôi hỏa trong lòng bàn tay phun trào ra, ‘Oành’ một tiếng bổ ở giữa không trung.

Giữa không trung dập dờn ra cả mảng lớn gợn sóng, bốn mươi chín thanh phù văn binh khí từ trong hư không trào ra. Trước đó vài ngày đám người Cơ Hạo liên tục đại chiến, đánh giết không ít chiến sĩ dị tộc, Cơ Hạo góp nhặt một số chiến lợi phẩm tính chất không tệ. Những phù văn binh khí này cầm về Bồ Phản, đều có thể đáng giá cả đống tiền.

Giờ phút này trên bốn mươi chín thanh phù văn binh khí to lớn ước chừng dài mấy thước, từng sóng nước màu lam cấp tốc dâng trào. Trong không khí có lượng lớn hơi nước không biết từ đâu xông ra, nhanh chóng hội tụ với nhau, biến thành màn nước màu lam.

Đảo cát ngay tại chỗ hai dòng sông lớn giao hội, mặt sông chỗ đảo cát rộng gần trăm dặm, mênh mông bốn phía đều là hơi nước nồng đậm đến cực điểm.

Huyết Nguyệt Đại Phong Giới phát ra ánh sáng loá mắt, vô số phù văn màu máu to bằng nắm tay giao hội, ở trong không khí đan xen thành những sợi xích phù văn thật dài giăng khắp nơi, rất có một loại tư thế đem hư không cũng triệt để phong tỏa.

Huyết Nguyệt chi lực âm hàn dinh dính bao phủ hư không, huyết quang dần dần hướng màu đen chuyển đổi. Huyết Nguyệt lực của Huyết Nguyệt nhất mạch, vốn đã tập trung tính chất đặc biệt huyết mạch nguyền rủa và hắc ám ăn mòn, hắc ám nguyền rủa, sợi xích phù văn trên không càng lúc càng nhiều, thế mà dần dần có bông tuyết màu đen, màu đỏ từ không trung bay xuống.

“Tiểu… Tiểu tử, ngươi… Ngươi sao có thể!” Đế Sát, Đế Sa, Đế Nhất tất cả đều như gặp quỷ nhìn Cơ Hạo một cái.

Huyết Nguyệt nhất mạch và nhân tộc vô số lần chinh chiến chém giết, một khi Huyết Nguyệt Đại Phong Giới dâng lên, thì không có bất cứ vu trận nào của nhân tộc có thể phát huy nửa điểm lực lượng. Tuy trước mắt chủ trì Huyết Nguyệt Đại Phong Giới chỉ có một mình Câu Lâu Tú, vận dụng Huyết Nguyệt thần khí phẩm cấp cũng không cao, uy lực cũng không phải quá cường đại, nhưng cũng đủ phong tỏa tồn tại cấp Vu Vương.

Cơ Hạo vẻn vẹn một tên Đại Vu. Hắn chỉ là Đại Vu, hơn nữa căn cứ tình báo nội bộ nhân tộc truyền đến, hắn chỉ là học đồ Vu Điện, chỉ là một học đồ rắm – chó cũng không phải! Hắn sao có thể ở dưới Huyết Nguyệt Đại Phong Giới phong ấn phát động trận pháp?

“Vu trận, cũng là công cụ. Lấy gông xiềng có thể phong ấn nó.” Cơ Hạo nhìn đám người Đế Sát cười lạnh nói: “Trận của ta, cũng là thiên địa, gông xiềng sao có thể phong ấn thiên địa?”

Trận của Cơ Hạo, là trận của Vũ Dư đạo nhân, là trận của thiên địa tự nhiên, vạn vật vạn linh; trận của Vu Điện, là công cụ, là vô số phù văn chồng xếp mà thành bộ phù văn trận pháp, chỉ là đơn thuần chồng chất công cụ trận pháp lực lượng cường đại.

Đạo lý của hai cái hoàn toàn không ở trên cùng tầng diện!

Đế Sát, Đế Sa, Đế Nhất nghe mà mù tịt, các quý tộc Ngu tộc huyết mạch cao quý, bọn họ cũng sống cực kỳ tiêu diêu tự tại. Chém giết chinh chiến giao cho Già tộc, bách nghệ tạp môn giao cho Tu tộc, lao động vất vả giao cho nô lệ, các thanh niên quý tộc Ngu tộc có thể cố gắng học tập một chút như thế nào kinh doanh việc làm ăn của gia tộc, lãnh binh đánh trận như thế nào, như thế nào khuếch trương lãnh thổ…, đã là nhân tài rất khá rồi.

Ba người đối với trận pháp đều là không biết gì cả, lời Cơ Hạo nói, đối với bọn hắn mà nói, thật sự là quá cao thâm.

“Huyết Nguyệt Đại Phong Giới, không phong được thủy mạch này, thì không phong được ta!” Cơ Hạo quát khẽ một tiếng, liên tục ba tia sét đánh ở trên phù văn binh khí lơ lửng ở trên không, bốn mươi chín cây binh khí kịch liệt chấn động, lòng sông đột nhiên nhấc lên sóng cuồn cuộn, từng cơn sóng thủy nguyên lực như san núi lật biển không ngừng hướng đảo cát hội tụ đến, nhanh chóng tập trung ở trên những binh khí đó.

Ngắn ngủn thời gian vài hơi thở, trên những phù văn binh khí này tụ tập lực lượng giết chóc, khiến Già tộc đại chiến sĩ thực lực cá nhân cường đại nhất ở đây cũng cảm thấy run sợ trong lòng! Trên mỗi một phù văn binh khí tập trung lực lượng giết chóc, đều đã có thể bổ ra khiên cùng giáp trụ của bọn hắn, thương tổn tới bản thể bọn hắn.

Mà chỗ đáng sợ nhất của trận pháp, chính là có thể cuồn cuộn không ngừng bộc phát ra lực sát thương mạnh nhất!

Một gã Già tộc đại chiến sĩ kinh nghiệm chiến đấu rất phong phú lớn tiếng quát: “Ba vị đại nhân, rút lui đi, chúng ta…”

Một thanh phi chùy gào thét đánh tới, đập thật mạnh vào trên mặt hắn, đem lời nói kế tiếp của hắn đánh hết trở về.

Man Man hưng phấn vung đôi tay, mắt cũng đang sáng lên hướng tới Cơ Hạo kêu to: “Cơ Hạo, tay của ta không đau nữa, lại có thể ném chùy đập người chơi! Ô, lần này đánh ai trước đây?”

Đế Sa, Đế Nhất xoay người bước đi, vừa đào tẩu vừa lớn tiếng quát: “Rút lui! Chúng ta không thể đem lực lượng lãng phí ở nơi này!”

Nghe được mệnh lệnh của bọn hắn, trong hơn tám trăm Già tộc đại chiến sĩ còn lại, trên 95% số người theo bọn hắn bước đi.

Đế Sát thì nhảy dựng rống giận: “Gia hỏa không có nghĩa khí, lưu lại cho ta, lưu lại cho ta, dỡ xuống tế đàn, cứu Câu Tú! Các ngươi đều quên vinh quang của gia tộc rồi sao?”

Đế Nhất không chút hàm hồ xoay người kêu lên: “Đế Sát, đây là vinh quang của ngươi, không có quan hệ quá lớn với chúng ta! Cho nên, dùng kiếm của ngươi, thủ hộ vinh quang thuộc về ngươi đi! Chúng ta, không muốn vô duyên vô cớ ở nơi này tổn thất quá nhiều lực lượng! Chúng ta đã làm đủ nhiều rồi!”

Cơ Hạo chỉ tay, bốn mươi chín thanh phù văn binh khí hóa thành sóng to màu lam gào thét đập tới, chỉ cuốn một cái, trên trăm tên Già tộc đại chiến sĩ liền thét lớn một tiếng, cả người phun máu bị đầu sóng đập ngã xuống đất.

Từng đợt kiếm quang hạ xuống, cả mảng lớn Già tộc đại chiến sĩ rú thảm ngã xuống đất.