Vu Thần Kỷ

Chương 483: Phong thần



Ở Nghiêu Sơn đỉnh, Cơ Hạo dùng vụn ngọc màu đỏ hỗn hợp Xích Viêm Thiết Tinh xây lên một tế đàn.

Tế đàn hình tròn cao chín trượng, cao thấp chia ra chín tầng, sau khi dùng Kim Ô thần viêm nung khô, tế đàn liền thành một thể không thấy chút khe hở. A Bảo ra tay giúp đỡ, ở trên tế đàn điêu khắc hình vẽ thượng cổ Kim Ô Trục Nhật, trong đó ẩn giấu vô số phù lục đạo môn, mỗi một đạo phù lục đều có đại uy lực kinh thiên động địa.

Cơ Hạo ở chính giữa tế đàn bỏ thêm vào lượng lớn vu tinh hỏa thuộc tính cực phẩm, sau đó cắt mạch cổ tay mình, đem Đại Vu tinh huyết thấm vào toàn bộ tế đàn.

Nha Công phát ra một tiếng kêu chói tai, thân hình bành trướng đến trăm trượng, vỗ hai cánh lao thẳng lên trời, một đạo cầu vồng lửa lao ngược lên trời, trong chớp mắt đã tới vạn dặm trên không. Lông chim toàn thân Nha Công trở nên đỏ đậm như máu, càng có lượng lớn kim quang từ trong lông chim phun ra, nó há mỏ hướng về mặt trời trên không hung hăng hút một cái, nhất thời vô số luồng thái dương tinh quang từ bốn phương tám hướng hội tụ lại, bị Nha Công không ngừng nuốt vào trong bụng.

Nha Công những năm gần đây theo bên người Cơ Hạo, lúc nào cũng nghe Cơ Hạo và A Bảo thảo luận đại đạo diệu lý, lại thỉnh thoảng từ trên tay Cơ Hạo, A Bảo kiếm được mấy viên đan hoàn, huyết mạch thượng cổ Kim Ô đã hoàn toàn thức tỉnh, chỉ chờ thực lực tăng cường mọc ra móng vuốt thứ ba, sẽ là một con Tam Túc Kim Ô sống sờ sờ.

Thiên phú thần thông Tam Túc Kim Ô nên có, Nha Công cũng đã nắm giữ vài loại, cắn nuốt thái dương tinh quang, ngưng tụ thái dương hỏa chủng, chính là một môn thần thông trong đó.

Ở trên không trung tiêu phí gần nửa canh giờ, trên bụng Nha Công một chút mồi lửa của thái dương chân hỏa phun ra, toàn thân Nha Công phun lửa, giống như một ngôi sao băng lửa từ trên trời giáng xuống, há mỏ đem chút mồi lửa thái dương chân hỏa nhỏ bé như hạt cải kia phun vào chính giữa tế đàn.

Lượng lớn cực phẩm hỏa vu tinh Cơ Hạo thêm vào ‘Vù’ một cái bị thái dương chân hỏa điểm hỏa, lửa màu đỏ vàng lao lên cao hơn trăm trượng, Đại Vu tinh huyết của Cơ Hạo bị lửa cuốn lấy, ùn ùn nhập vào tế đàn.

Cơ Hạo đứng ở trên tế đàn, giang hai tay, yên lặng niệm tụng chú ngữ triệu hồi thiên địa quỷ thần, hiến tế quỷ thần tổ linh Kim Ô bộ nhiều thế hệ truyền thừa. Từng đợt cuồng phong từ các nơi của Nghiêu Sơn gào thét xoắn tới, mắt thường có thể thấy được vô số sơn thần thủy quỷ mông lung ẩn hiện ở trong cuồng phong.

Những sơn thần thủy quỷ hình thù kỳ quái lơ lửng ở giữa không trung, lẳng lặng quan sát Cơ Hạo.

Cơ Hạo lấy chú ngữ câu thông thiên địa, quyển trục Đế Thuấn sắc phong lơ lửng ở đỉnh đầu hắn, nhân vương ấn tỳ ở trên quyển trục tỏa sáng rạng rỡ, hướng quỷ thần một phương thiên địa này biểu thị công khai Cơ Hạo đã trở thành chủ nhân của một phương thiên địa này.

Tinh huyết của Cơ Hạo bị lửa của tế đàn thiêu đốt, hóa thành từng luồng khí tức tinh huyết lao thẳng lên trời. Các sơn thần thủy quỷ há mồm đem những khí tức tinh huyết nuốt vào trong bụng, yên lặng nhớ kỹ mùi tinh huyết của Cơ Hạo.

Bắt đầu từ hôm nay, chỉ có Cơ Hạo, cùng với người chảy huyết mạch tương tự Cơ Hạo, mới có thể được quỷ thần một phương này thừa nhận, được quỷ thần một vùng này che chở trong minh minh.

“Ta tên Cơ Hạo, thụ phong Nghiêu Sơn, là nhân tộc Nghiêu Bá. Huyết mạch ta, bắt nguồn từ Nam Hoang Kim Ô bộ, vâng chịu lực lượng thượng cổ Tam Túc Kim Ô, xin thiên địa quỷ thần cùng chứng giám!” Hai tay Cơ Hạo nâng một cái ấn tỳ chế tạo từ đồng xanh, cắn chót lưỡi đem một đạo tinh huyết phun ở trên ấn tỳ, sau đó đem ấn tỳ giơ lên cao, hướng sơn thần thủy quỷ lơ lửng trên đỉnh đầu triển lãm.

“Thiên địa quỷ thần, nhận ấn giám của ta, nên nhận con dân Nghiêu Bá ta đời đời kiếp kiếp cung phụng huyết thực!” Cơ Hạo triển lãm ấn tỳ nhà mình, để những quỷ thần kia nhớ kỹ kiểu dáng ấn tỳ của mình, sau đó ra lệnh một tiếng, Trát Mộc mang theo đám đông chiến sĩ đem từng đàn gia súc không ngừng đuổi chạy qua.

Ánh đao lóe lên, đại gia súc bị vu pháp cấm chế mồm không thể kêu, không thể giãy dụa ùn ùn ngã xuống đất, lượng lớn máu tươi bị cuồng phong cuốn đi, ùn ùn bay lên bầu trời, thiên địa quỷ thần vui vẻ cười, há mồm không ngừng cắn nuốt tinh huyết hiến tế cùng linh hồn gia súc.

Được cung phụng huyết thực, thân hình đám sơn xuyên quỷ thần nhất thời rõ ràng hơn rất nhiều, biểu cảm dữ tợn trên mặt cũng dịu đi rất nhiều.

Mấy chục vị sơn thần thủy quỷ cường đại nhất giang hai tay, điểm điểm u quang từ trên thân bọn họ bay xuống, tan vào trong cơ thể ngàn vạn con dân quỳ lạy bốn phía Nghiêu Sơn. Các con dân đó chỉ cảm thấy thân thể của mình mơ hồ một phen, sau đó linh hồn và thân thể đều đột nhiên cảm thấy dị thường an ổn, yên ổn.

Bọn họ quỳ dưới đất, chỉ cảm thấy Nghiêu Sơn một phương thủy thổ này liên hệ với mình càng thêm chặt chẽ.

Hơn nửa năm qua, bọn họ tuy xây dựng phòng ốc, khai khẩn ruộng vườn, đã bắt đầu cuộc sống mới ở nơi này, nhưng bọn họ luôn cảm giác mình như khách tới từ bên ngoài, một phương thủy thổ này chưa triệt để tiếp nhận bọn họ.

Nhưng sau khi Cơ Hạo đúc tế đàn, đốt lên ngọn lửa hiến tế, hướng thiên địa quỷ thần hiến tế, những thiên địa quỷ thần này hưởng thụ xong tế phẩm, hướng con dân bộ tộc ban thưởng chúc phúc của mình, bọn họ lại đột nhiên có sự liên hệ vô danh với một vùng non nước này.

Bọn họ đã thành con dân của một phương sông núi thủy thổ này, bọn họ đã thật sự cắm rễ ở đây.

Từ hôm nay trở đi, bọn họ vô luận là ra vào núi rừng, hay là tiến vào sông lớn, bọn họ đều sẽ được những sơn thần thủy quỷ kia bảo vệ minh minh. Trừ một số hung cầm mãnh thú nào đó cực kỳ hung tàn, rắn độc dã thú bình thường khác cũng sẽ không chủ động tập kích bọn họ, sự an toàn của bọn họ ở trong vùng lãnh địa này tăng cường thật lớn.

Trên tế đàn, Cơ Hạo dùng ấn tỳ của mình hạ xuống con dấu ở trên từng khối ngọc bản, từng khối ngọc bản không ngừng bay lên bầu trời, dung nhập thân thể những sơn thần thủy quỷ. Từ nay về sau các sơn thần thủy quỷ đó đã được nhân tộc chính thức thừa nhận, bọn họ che chở con dân nhân tộc, đồng thời quyền uy liên minh bộ lạc nhân tộc cũng che chở bọn họ.

Được Cơ Hạo Nghiêu Bá này chính thức sắc phong, ở trên Nghiêu Sơn lĩnh địa, bất luận kẻ nào cũng không thể tập kích các sơn thần thủy quỷ đó, nếu không sẽ bị coi là khiêu chiến đối với quyền uy của Cơ Hạo, là khiêu chiến đối với cả liên minh bộ lạc nhân tộc.

Thông qua loại nghi thức cổ xưa mà thần thánh này, lãnh địa Cơ Hạo và các sơn thần thủy quỷ đó hình thành một loại thể cộng sinh liên minh.

Hưởng dụng huyết thực, được Cơ Hạo sắc phong, các sơn thần thủy quỷ đó hài lòng hóa thành cuồng phong tiêu tán ở giữa dãy núi.

Ngọn lửa hiến tế hừng hực, Cơ Hạo đứng trên tế đàn quan sát ngàn vạn con dân quỳ xuống trong nơi hoang dã quanh Nghiêu Sơn.

Toàn bộ con dân đều hướng Cơ Hạo quỳ bái, cao giọng hoan hô ‘Nghiêu Bá’, ‘tộc trưởng’ không ngừng.

Một luồng tín ngưỡng lực chậm rãi nhấc lên cuồng phong, không ngừng hướng thân thể Cơ Hạo hội tụ đến.

Cơ Hạo chỉ cảm thấy tinh thần chợt rung lên, đầu óc trở nên vô cùng rõ ràng, trong suốt, khí cơ toàn thân linh động dị thường, câu thông với một phương thiên địa này cũng thông thuận hơn mấy lần. Ngày thường tìm tòi nghiên cứu trận pháp chi đạo với A Bảo, vài chỗ khó trước kia chưa làm rõ rộng mở trong suốt, hắn chỉ cảm thấy mình quá khứ sao lại ngu ngốc như vậy, vấn đề đơn giản như vậy lại lãng phí nhiều ngày như vậy!

Ngàn vạn con dân hết sức chăm chú nhìn Cơ Hạo, nhìn Nghiêu Bá của bọn họ, nhìn lĩnh chủ của bọn họ, nhìn tộc trưởng của bọn họ.

Bọn họ thành kính cúng bái Cơ Hạo, khẩn cầu hắn có thể mang đến hạnh phúc an khang cho mọi người, làm mọi người an cư lạc nghiệp, khiến mọi người con cháu đầy nhà.

A Bảo đứng một bên, mỉm cười nhìn Cơ Hạo không ngừng gật đầu: “Sư đệ, ngươi đã hiểu chỗ tốt của nhân tộc khí vận, nhân tộc tín ngưỡng rồi chứ?”

Trên trời, một điểm lưu tinh bay xuống, kèm theo tiếng phong vân quay cuồng đinh tai nhức óc, một thần nhân cao nghìn trượng đạp đám mây rơi xuống Nghiêu Sơn đỉnh. Hắn trừng to mắt nhìn Cơ Hạo, lớn tiếng hỏi: “Ngươi chính là Nghiêu Bá? Là ngươi muốn xây công sự?”