Vu Thần Kỷ

Chương 584: Thu hoạch phong phú



Cây gỗ lớn cao tới nghìn trượng, thân cây cũng to hai ba mươi trượng, cành cây đột nhiên nhảy lên đánh Cơ Hạo ước chừng to bằng vại nước.

Một đạo ác phong hạ xuống vào đầu, Cơ Hạo nhìn thân cây thô to kia ở đỉnh đầu, nhất thời bị dọa da đầu phát nổ, theo bản năng tế ra Viêm Long Kiếm bổ ra một kiếm.

Viêm Long Kiếm cũng bị thế giới này áp chế thật lớn, vốn Viêm Long Kiếm khi phun ra có kiếm quang dài trăm trượng, đến nơi này lại chỉ có một tầng thái dương tinh hỏa màu vàng mỏng manh bao trùm ở trên lưỡi kiếm, mắt thường có thể rõ ràng nhìn thấy bộ dáng bản thể Viêm Long Kiếm.

Không chỉ có kiếm quang uy lực yếu đi một mảng lớn, ngay cả tốc độ phi hành của Viêm Long Kiếm cũng chậm đi rất nhiều, trong cái búng tay nhiều nhất có thể bay ra ba năm dặm, so với tốc độ Cơ Hạo hiện tại độn đi còn chậm hơn không chỉ mười lần.

Nhưng độ sắc bén của bản thể Viêm Long Kiếm lại chưa thay đổi chút nào, cành cây thô to hung hăng vỗ vào trên thân Viêm Long Kiếm, chợt nghe một tiếng vang thanh thúy rất nhỏ, cành cây đứt ra, thái dương tinh hỏa trên thân Viêm Long Kiếm bám vào ở trên thân cây cháy lên mãnh liệt.

Sinh khắc pháp tắc cơ bản hỏa khắc mộc ở thế giới này cũng thích hợp, chợt nghe trong tiếng ‘Vù vù’, cái cây to này dưới chân Cơ Hạo bốc cháy mãnh liệt. Trên thân cây thật lớn, một gương mặt lão nhân mơ hồ đột nhiên hiện lên, hắn nhe răng trợn mắt rít gào vài tiếng, cây to cao tới nghìn trượng đã bị thái dương tinh hỏa đốt thành một làn khói.

Viêm Long Kiếm phóng thích thái dương tinh hỏa chịu thần thức Cơ Hạo khống chế, sau khi lửa lớn thiêu hủy gốc cây cổ thụ này liền bị Cơ Hạo thu hồi.

Từng luồng ánh sáng mạnh màu xanh lục của mực phun ra, chỗ trung tâm thân cây cổ thụ, một viên tinh thạch hình lăng trụ màu xanh lục mực to bằng vại nước phun sinh khí linh mộc nồng đậm, lẳng lặng lơ lửng ở dưới chân Cơ Hạo tản mát ra hào quang mê người.

Cơ Hạo kinh hãi. Hắn bước dài một cái đến trước mặt viên tinh thạch cực lớn này, cẩn thận đưa tay đặt ở trên tinh thạch.

Khác với tiên thiên giáp mộc, hậu thiên ất mộc của đại thế giới, thế giới này khí tức linh mộc tựa như đồng thời có chứa ý nhị tiên thiên hậu thiên, cũng chính là nói, thế giới này còn rất trẻ tuổi, còn ở giai đoạn tiên thiên hướng hậu thiên thong thả chuyển hóa.

Dứt bỏ năng lượng thuộc linh mộc tính kỳ dị trong viên tinh thạch màu xanh lục mực này, trong viên tinh thạch to bằng vại nước này chất chứa linh mộc sinh khí tinh thuần, khổng lồ. Dựa theo Cơ Hạo tính toán, linh mộc sinh khí một viên tinh này thạch chất chứa, đại khái tương đương với tổng tinh khí thần một trăm Long Đàm có được.

Bản thể Long Đàm là Tử Văn Long Đàn Mộc. Đã trải qua không biết bao nhiêu vạn năm phong sương tuyết vũ, lôi đình tai kiếp mới tu thành thụ yêu.

Tổng lượng linh khí viên tinh thạch to bằng vại nước này có được, lại so với trên trăm gã Long Đàm, có thể nghĩ viên tinh thạch này trân quý bao nhiêu. Cơ Hạo nhìn viên tinh thạch này con mắt không khỏi sáng lên từng đợt, bảo bối này nếu là dùng để đúc vu bảo, luyện chế rA Bảo bối cấp độ nào đây?

Một viên linh mộc tinh thạch cường đại như thế, nhưng mà bản thể cây cổ thụ này lại vô cùng gầy yếu giống như con rết vừa rồi.

Cơ Hạo đem tinh thạch thu hồi, thần thức hướng bốn phía buông ra. Thần thức kéo dài bao trùm phạm vi mấy chục dặm, rất nhanh Cơ Hạo đã tìm được một cây khổng lồ khác trong cơ thể có linh lực dao động kỳ dị.

Lắc mình vài cái đến cạnh cái cây khổng lồ kia. Cơ Hạo quay đầu nhìn nhìn, cái cây khổng lồ này cùng cây cổ thụ vừa rồi bị đánh chết cách nhau chỉ có hai mươi dặm. Đối với bọn chúng loại cây cổ thụ cao nghìn trượng này mà nói, khoảng cách giữa bọn nó thật sự là quá chật chội.

“Là ngươi tự mở mồm, hay là ta đem yêu đan của ngươi móc ra?”

Vừa mới cây cổ thụ kia rõ ràng đã tu thành thụ yêu, cho nên tinh thể trong cơ thể nó có thể xưng là ‘yêu đan’. Cơ Hạo đứng ở trước cây cổ thụ trong cơ thể cũng có linh mộc dao động kỳ dị này, hai tay nắm Viêm Long Kiếm quát lớn.

Trên thân cây cổ thụ hiện lên một khuôn mặt già nua mơ hồ, hắn rất mờ mịt nhìn Cơ Hạo.

“Cũng đúng, lời nói của ta, ngươi sao có thể nghe hiểu được?” Cơ Hạo nhìn khuôn mặt già nua này bất đắc dĩ cười khổ một tiếng, tạo thế muốn bổ một kiếm xuống.

Trong cơ thể cái cây khổng lồ phát ra một tiếng rít gào trầm thấp. Vô số cành cây to nhỏ đồng thời kịch liệt lay động. Cái cây khổng lồ run rẩy, vô số cành cây chợt vươn dài, hung hăng hướng vào đầu Cơ Hạo đập xuống.

Cơ Hạo đứng ở tại chỗ không chút nhúc nhích, mặc cho cành của cây khổng lồ này hung hăng nện ở trên thân mình.

Tiếng ‘Phành phành’ không dứt bên tai, vô số cành cây đều bị chấn vỡ nát. Những cành cây này đại khái cũng chỉ tương đương với cường độ thân thể Tiểu Vu bình thường. Nhưng nào có thể so sánh với Cơ Hạo thân thể có thể so với Vu Đế?

“Thì ra, các ngươi yếu như vậy?” Cơ Hạo lắc đầu, lật tay bổ ra một kiếm, đem cái cây khổng lồ một kiếm chém thành hai đoạn.

Ngọn lửa màu vàng ‘Vù vù’ cháy lên, trong chớp mắt cái cây khổng lồ đã biến thành ngọn lửa cao tới nghìn trượng, trong nháy mắt đã cháy thành một làn tro bụi, chỉ còn lại có một viên ‘Yêu đan’ màu xanh lục mực to bằng vại nước lẳng lặng lơ lửng ở trước mặt Cơ Hạo.

“Yêu đan mạnh đến thái quá, nhưng bản thân vô luận là thần thông pháp lực hay thân thể đều yếu đến đáng thương.” Cơ Hạo đem viên yêu đan mộc thuộc tính cực lớn này thu hồi, lẩm bẩm cười nói: “Thế giới này thật ra có chút ý tứ, thực có chút ý tứ!”

Đem Viêm Long Kiếm thu hồi, Cơ Hạo cẩn thận đem Thiên Địa Pháp Ấn tế lên, để nó lơ lửng trên đỉnh đầu ba thước, phóng ra lực tràng vô hình bảo vệ toàn thân. Hắn lại ở tay trái thầm bóp mấy linh phù có tính phòng ngự, sau đó bắt đầu bước nhanh xuyên qua ở trong rừng rậm.

Như thế đi ra hơn ngàn dặm, Cơ Hạo chỉ thấy dưới một vách núi đá lởm chởm, một cái cây nhỏ hình dạng như mai già, cành dị thường sần sùi mạnh mẽ. Trên thân cây kết ra ba trái to bằng nắm tay, trái cây màu xanh lục mực đang tản mát ra đạo vận cường đại làm người ta say lòng!

Ba trái cây này không có chút mùi thơm nào toát ra, mà là trực tiếp tản mát ra đạo vận làm người ta thân thần đều say!

Như thế nào là đạo vận? Thiên địa đại đạo dung hợp thiên địa năng lượng, trong lúc vô ý tiết ra khí tức chính là đạo vận!

Ba trái cây to bằng nắm tay này, nếu đặt ở đại thế giới chỗ Cơ Hạo, tuyệt đối là ngộ đạo chí bảo A Bảo luyện khí sĩ như vậy điên cuồng tranh đoạt, sau khi ăn vào có thể trực tiếp tăng lên lĩnh ngộ một loại thiên địa đại đạo riêng biệt nào đó đối với thế giới này.

Cơ Hạo chợt dừng bước, kinh hỉ nhìn ba trái cây này. Sau đó hắn bỏ qua ba trái cây, nhìn về phía một cái cây nhỏ kia.

Dưới vách núi chỗ cây nhỏ, tổng cộng bảy con dị thú đang giằng co. Đám dị thú này bộ dạng cổ quái, tuyệt không có chỗ tương tự với các dã thú Cơ Hạo nhận biết. Hơn nữa trên thân đám dị thú này không có một sợi lông, tất cả đều khoác vảy trơn bóng, dày nặng, răng sắc trong mồm, vuốt sắc trên tay đều tản mát ra hàn quang âm u.

Nhìn thấy Cơ Hạo tới gần, một con dị thú hình dáng như báo, lân giáp màu đỏ rực, có ba cái đuôi dài mang theo gai độc rít gào một tiếng, dị thường dứt khoát hướng Cơ Hạo phát động tấn công.

Con dị thú hình dáng báo này dài khoảng ba trượng tốc độ cực nhanh, Cơ Hạo chỉ cảm thấy trước mắt chợt lóe ánh đỏ, dị thú đã lao tới chỗ trước người hắn mười mấy trượng.

Thiên Địa Pháp Ấn phóng ra lực tràng vô hình chặn dị thú, trong không khí tạo nên từng gợn sóng trong suốt, thân thể dị thú ngưng trệ ở không trung, rất khó hiểu trừng lớn đôi mắt màu đỏ tươi nhìn Cơ Hạo.

“Chết!” Viêm Long Kiếm phát ra một tiếng rít, xuyên thủng đầu dị thú.

Thân thể dị thú thiêu đốt gần hết, một viên yêu đan màu đỏ to bằng nắm tay quay tròn rơi ở trên tay Cơ Hạo.