Vu Thần Kỷ

Chương 601: Thánh địa



Trên trời cao, một vết rách nhỏ bé như sợi tơ cái tóc chợt lóe rồi biến mất.

Cơ Hạo hóa thành một cơn gió mát, thừa dịp trong nháy mắt vết rách xuất hiện lao vào. Trước mắt từng luồng sáng kỳ dị cấp tốc xẹt qua, trong nháy mắt ngắn ngủn, hắn đã tới một thế giới kỳ dị.

Trên trời cao một vầng mặt trời đỏ, một vầng trăng sáng xa xa tương đối nhật nguyệt cùng tỏa sáng, trong hư không dương quang thuần dương mãnh liệt cùng ánh trăng âm nhu thanh hàn cùng tồn tại. Càng có mấy ngàn ngôi sao lớn so với nhật nguyệt hơi nhỏ hơn một vòng lơ lửng ở không trung, ánh sao các loại thuộc tính rõ ràng chiếu rọi khắp trời.

Một phương thế giới này có biên giới rõ ràng, một vỏ ngoài sương mù màu tím ngưng tụ thành vờn quanh toàn bộ thế giới, Cơ Hạo chính là xuyên thấu tầng tường ngoài tử khí này xông vào. Ở trong tử khí vô số phù văn màu vàng hoa mỹ, biến ảo khó dò như lôi điện cấp tốc lóe lên, tràn ngập một loại mỹ cảm rung động lòng người.

Ở trung tâm một phương thế giới này, nơi cách Cơ Hạo cực kỳ xa xôi, một khối đại lục lẳng lặng lơ lửng ở trong ánh sáng của nhật nguyệt tinh tú.

Nguyên khí trong hư không nồng đậm đến cực hạn không thể hình dung, Cơ Hạo đã quen thiên địa linh khí nồng đậm kinh người đó của Bồ Phản, nhưng chợt xâm nhập tiểu thế giới này, hắn vẫn bị nguyên khí nồng đậm trong hư không làm nghẹn liên tục ho khan.

Phất phất tay, Cơ Hạo nhìn thấy trước ngón tay có từng gợn sóng mắt thường rõ ràng có thể thấy được kéo ra, thiên địa nguyên khí quá mức nồng đậm, dẫn tới nguyên khí như nước, mọi động tác của Cơ Hạo đều sẽ dẫn động thiên địa nguyên khí dao động.

Càng làm Cơ Hạo kinh hãi là, ở trong hư không còn có ngọn núi to nhỏ, cự thạch cùng thổ địa lơ lửng, còn có quả cầu lửa, dòng nước, cây gỗ lớn… các loại vật kỳ dị trôi nổi. Các loại linh dược linh thảo tản mát ra khí tức khổng lồ bám vào ở trên những ngọn núi, cự thạch, đất đai đó, ở trong những quả cầu lửa, dòng nước cùng cự mộc… các vật thần dị kia cũng có các loại linh dược ký sinh.

Tuy những linh dược này không có bất cứ chỗ nào tương tự với linh dược đại thế giới tương ứng Cơ Hạo, nhưng bọn nó mỗi một cánh hoa, cuống lá đều chất chứa dược lực khổng lồ, tuyệt đối đều là thứ tốt đỉnh cấp.

“Đều là bảo bối tốt, chỉ tiếc… Thế giới này cho dù là linh dược cũng không thể ăn bậy, sẽ độc chết người ta nhỉ?” Cơ Hạo có chút bất đắc dĩ nhìn vô số dược thảo từ trước mặt hắn thong thả bay qua.

Đối với dân bản xứ thế giới này mà nói, nơi này một đóa hoa, một cây cỏ đó cũng là đỉnh cấp thiên tài địa bảo, nhưng đối với Cơ Hạo đám ‘Thiên ngoại tà ma’ từ bên ngoài xâm nhập mà nói, những hoa cỏ đó lại không dám ăn bậy. Linh dược của dân bản xứ, đối với Cơ Hạo mà nói rất có thể chính là kịch độc, hơi chạm phải chút xíu cũng có thể hồn phi phách tán.

“Bảo bối thật sự, ở bên kia!” Trong thần hồn không gian, thanh âm to rõ của hư ảnh vang lên, hơn nữa khác với ngữ khí hắn ngày thường bình thản nhẹ nhàng, hôm nay trong thanh âm hắn có thêm vài phần vội vàng, thậm chí mang theo vài phần khát vọng khẩn cấp.

Cơ Hạo theo hư ảnh chỉ điểm nhìn tới, khoảng cách cực kỳ xa xôi, nhưng chỗ trung tâm thế giới này một phương thế giới cực kỳ khổng lồ kia, cách nhau không biết bao nhiêu ức dặm, một mảng đại lục đó vẫn chiếm cứ một phần mười tầm nhìn của Cơ Hạo.

Nhìn kỹ, Cơ Hạo đột nhiên kinh hãi mở to hai mắt nhìn.

Không nhìn lầm? Hẳn là không nhìn lầm! Tuyệt đối không nhìn lầm!

Chỗ trung tâm thế giới này, một khối đại lục lơ lửng ở nơi đó lặng im bất động, nhìn từ vị trí này của Cơ Hạo, rõ ràng là một thiếu nữ xinh đẹp phong tư yểu điệu, thân hình khổng lồ!

Không sai, là hình tượng một thiếu nữ, đầu xinh đẹp tuyệt trần, cổ dài nhỏ, bộ ngực cao ngất, cánh tay thon dài, bụng phẳng, đôi chân thẳng mạnh mẽ.

Thậm chí… mặt Cơ Hạo hơi đỏ lên. Hắn còn thấy được bộ vị bí ẩn nhất trên thân thiếu nữ, tất cả đều rõ ràng có thể thấy được.

Ở trên thân thể thiếu nữ to lớn vô cùng đó, thiên địa nguyên khí đủ loại màu sắc hình dạng không ngừng lắng đọng lại trầm tích, ở trên thân thể của nàng dần dần có sông núi, có rừng rậm thảo nguyên, ở giữa dãy núi, rừng rậm, cái gọi là các thánh linh của đám dân bản xứ thế giới này xây dựng cung điện lầu các hoa mỹ tuyệt luân, càng xây dựng lên những bức tượng to lớn như ngọn núi lớn quỳ bái.

Trong con ngươi Cơ Hạo lóe ra thần quang màu vàng, hắn có thể rõ ràng nhìn thấy, ở trên khối đại lục to lớn này, vô số bức tượng thật lớn đứng sừng sững.

Những bức tượng đó đều là bộ dáng một thiếu nữ xinh đẹp, từ xa nhìn lại, những bức tượng đó và hình dáng khối đại lục này rõ ràng có tám chín phần tương tự.

“Đây là…” Cơ Hạo chỉ cảm thấy váng đầu từng đợt.

Khối đại lục to lớn này, Cơ Hạo mơ hồ có một loại ảo giác, khối đại lục này biểu hiện ra hình tượng thiếu nữ cũng không phải ảo giác nào đó, mà là một sinh linh thần kỳ vĩ đại biến thành. Khối đại lục này, hẳn là thân thể sinh linh vĩ đại nào đó.

“Bàn Hi… tên của nàng là Bàn Hi.” Trong thần hồn không gian, hư ảnh thấp giọng lẩm bẩm: “Cái tên rất dễ nghe, có phải không?”

“Hả? Cái gì?” Cơ Hạo khó hiểu hỏi hắn: “Tên là gì? Bàn Hi? Bàn nào, Hi nào?”

“Trong vô tận hỗn độn, kẻ có năng lực mở thế giới, được tôn xưng là ‘Bàn’.’Hi’, là tên của nàng. Bàn tên là ‘Hi’, cho nên nàng chính là ‘Bàn Hi’.” Hư ảnh lẩm bẩm: “Nàng… Ngã xuống rồi sao?”

‘Trong vô tận hỗn độn, kẻ có năng lực mở thế giới, được tôn xưng là ‘Bàn’ ‘? Nàng này tên là ‘Hi’, cho nên tên nàng là ‘Bàn Hi’?

Cơ Hạo có chút mờ mịt hỏi hư ảnh: “Ngươi sao lại biết tên của nàng?”

Hư ảnh thản nhiên nói: “Ngươi nhìn kỹ phù văn trong sương mù tím, tất cả tin tức của nàng, đều ở trong phù văn này. Nàng khi nào sinh ra, sinh ở nơi nào, đã trải qua cái gì, tu luyện trưởng thành như thế nào, khi nào mở thế giới… Bao gồm toàn bộ đại đạo pháp tắc thuộc tính của thế giới này, đều ở trong phù văn sương mù tím không sót chút nào.”

Cơ Hạo xoay người sang chỗ khác, mở to mắt nhìn vô số phù văn màu vàng không ngừng quay cuồng trong sương mù màu tím. Đường nét phù văn phong cách cổ xưa mạnh mẽ, lộ ra một hơi thở hồng hoang cổ xưa khó có thể hình dung, hắn một cái cũng không hiểu.

“Không biết!” Cơ Hạo rất dứt khoát cười khổ: “Một cái cũng không biết. Khác với toàn bộ phù văn ta biết, trong Vũ Dư đạo kinh, cũng không có nửa điểm tin tức về những phù văn này.”

“Đây là hỗn độn đạo văn, lại được xưng là hỗn độn đạo ngân.” Hư ảnh trầm giọng nói: “Ngươi còn chưa tới lúc tiếp xúc mấy thứ này, cho nên không nhận biết mới đúng.”

Hơi dừng một chút, hư ảnh có chút do dự nói: “Nhưng, học sớm, cũng không có hại. Nhưng tu vi nguyên thần không đủ, đừng tìm hiểu lung tung là được… Lấy đạo hạnh ngươi hiện tại, một hỗn độn đạo văn có thể vắt cạn linh hồn của ngươi khiến ngươi hồn phi phách tán.”

Trong đĩa tròn phía dưới thân thể hư ảnh, có vô số phù văn màu xám vặn vẹo giống như cá bơi bay ra, chậm rãi dung nhập nguyên thần Cơ Hạo.

Hư ảnh nhẹ giọng nói: “Chờ đạo hạnh ngươi đủ, những đạo văn này ngươi tự nhiên sẽ nhận biết. Hiện tại không cần đau đầu những điều này, đi bản thể Bàn Hi, đi vị trí mi tâm nàng, nhìn xem nàng rốt cuộc đã ngã xuống chưa. Nếu nàng đã ngã xuống, vậy thì không khách khí nữa.”

Trong thanh âm của hư ảnh lộ ra một hương vị tàn nhẫn.

Cơ Hạo thấp giọng hỏi: “Nếu nàng đã ngã xuống, chúng ta… Đánh cướp sao?”

Trầm mặc một lúc lâu, hư ảnh trầm thấp nói: “Không sai, nếu nàng đã ngã xuống, ngươi ra tay… giúp ta đánh cướp!”