Vu Thần Kỷ

Chương 607: Đào hầm



Ngồi ngay ngắn ở trên Huyền Vũ chiến xa, Cơ Hạo nhìn đóa hoa thiên đạo to lớn vô cùng kia ngẩn người.

Hư ảnh lơ lửng ở đỉnh đầu Cơ Hạo, hai tay kết ấn, không ngừng đánh ra các ánh lửa vào trong đóa hoa thiên đạo kia, ngẫu nhiên mở miệng, hướng Cơ Hạo giải thích một ít tin tức về đóa hoa khổng lồ này cùng phù ấn Ngu tộc kia.

Đóa hoa thiên đạo này, chính là dấu vết đại đạo của Bàn Hi, là biểu hiện cụ thể hoá của Bàn Hi tìm hiểu, nắm giữ toàn bộ thiên đạo.

Theo lý thuyết, Bàn Hi ngã xuống, linh hồn sụp đổ, dấu vết đại đạo của nàng cũng sẽ theo đó tan rã. Nhưng có đại năng vô thượng của Ngu tộc lại mạnh mẽ ở trước khi linh hồn Bàn Hi sụp đổ, đem phù ấn con mắt dựng thẳng màu đen này đánh vào linh hồn của nàng.

Phù ấn này chất chứa lực lượng cực kỳ đáng sợ, có được uy năng không thể tưởng tượng, lấy kiến thức của hư ảnh, hắn cũng không cách nào phỏng đoán phù ấn tối như mực tràn ngập tà ác và tuyệt vọng này có bao nhiêu diệu dụng. Nhưng chính là vì phù ấn này tồn tại, sau khi linh hồn Bàn Hi sụp đổ, dấu vết đại đạo của nàng được bảo tồn hoàn mỹ.

Không chỉ có thế, dựa theo hư ảnh thử một đoạn thời gian, phù ấn Ngu tộc màu đen này còn đang không ngừng ăn mòn, luyện hóa dấu vết đại đạo của Bàn Hi.

Cũng không biết Bàn Hi là ngã xuống bao nhiêu năm trước, nhưng cho đến ngày nay, dấu vết đại đạo nàng lưu lại đã bị phù ấn Ngu tộc màu đen này luyện hóa hơn chín phần, hầu như cứng rắn đem nó luyện hóa thành một trọng bảo uy lực vô cùng.

Ở trên ý nghĩa nào đó, đóa hoa có hơn một ngàn cánh hoa mỹ lệ này, đã từ dấu ấn thiên đạo pháp tắc hư vô mờ mịt, biến thành bảo vật trên thực chất. Bởi vì nó là toàn bộ thiên đạo của thế giới này hiển hóa cụ thể, cho nên Cơ Hạo có thể đem nó lý giải là đầu mối then chốt khống chế thế giới này.

Ai có thể luyện hóa đóa hoa thiên đạo này, người đó liền có thể nắm giữ thiên đạo pháp tắc của toàn bộ thế giới.

Nhưng vì phù ấn Ngu tộc này quan hệ, trừ tộc nhân Ngu tộc nắm giữ một số bí pháp nào đó, người ngoài ở trên đóa hoa thiên đạo này hơi động tay chân chút, đều có khả năng bị thiên đạo toàn bộ thế giới cắn trả.

Loại lực cắn trả này cực kỳ khủng bố. Không cần nói Cơ Hạo, dù là Vũ Dư đạo nhân lấy thực lực hắn hiện nay, cũng có khả năng bị đánh cho hồn phi phách tán.

“Hoàn toàn luyện hóa, đó là không có khả năng.” Hư ảnh thản nhiên nói: “Nhưng ta lãng phí một ít khí lực, cẩn thận một chút, rút ra một cái thiên địa đại đạo pháp tắc nào đó trong đóa hoa thiên đạo này thì vẫn có nắm chắc.”

Trên gương mặt xám xịt vạn năm không thay đổi của hư ảnh, trong đôi mắt thần quang màu lam như tia chớp gấp gáp lóe lên.

Hắn từ trong đỉnh tròn lấy ra mấy viên đan hoàn màu tím nhạt nuốt xuống, thân hình hắn lại rõ ràng hơn chút, sau đó theo hắn bắt ấn đánh ra từng ánh lửa, thân hình hắn lại dần dần trở nên mơ hồ. Rất hiển nhiên, việc hắn đang làm cực kỳ thương tổn nguyên khí của hắn.

“Phấn khích nhất là, vô luận đám Ngu tộc kia muốn làm cái gì, trụ cột pháp ấn này của bọn hắn tồn tại ngay tại đóa hoa thiên đạo của Bàn Hi hoàn chỉnh. Chỉ có đóa hoa thiên đạo hoàn chỉnh mới có thể duy trì cân bằng, phù ấn Ngu tộc này mới có thể tiếp tục tồn tại.”

“Một khi ta rút ra một đạo thiên địa đại đạo pháp tắc trong đó, thiên địa không được hoàn chỉnh, mà phù ấn Ngu tộc lấy ngoại lực mạnh mẽ trấn áp luyện hóa nó… Mặc kệ là ai muốn thông qua phù ấn Ngu tộc luyện hóa đóa hoa thiên đạo thế giới này, đều sẽ dẫn phát toàn bộ đóa hoa thiên đạo sụp đổ.”

“Mà đóa hoa thiên đạo sụp đổ, sẽ dẫn tới toàn bộ thế giới biến đổi khổng lồ.” Hư ảnh mang theo một tia hưng phấn lẩm bẩm: “Cơ Hạo, đến lúc đó ngươi có thể nhân cơ hội đoạt lấy tạo hóa khí cùng pháp tắc lực của thế giới này, cái này đối với ngươi, đối với ta đều có lợi cực lớn.”

“Điều kiện tiên quyết là, hoa thiên đạo sẽ sụp đổ sao?” Cơ Hạo có chút lo lắng nhìn hư ảnh: “Nếu tính toán sai thì sao?”

“Ta có chín thành nắm chắc.” Hư ảnh nheo mắt, rất là ngưng trọng nói: “Dù sao, ta từng kiến thức dấu vết thiên đạo của ‘Bàn Cổ’ là sụp đổ như thế nào. Ta có kinh nghiệm, cho nên ta biết.”

Mang theo một tia đắc ý, hư ảnh nhìn hướng Cơ Hạo: “Trừ ta, có lẽ chỉ có sư tôn của Vũ Dư đạo nhân cùng mấy thằng cha khác dám có loại cam đoan này. Nhưng cho dù là sư tôn của Vũ Dư đạo nhân đến đây, hắn tự tay đối phó đóa hoa thiên đạo của Bàn Hi, cũng chỉ có bảy thành nắm chắc, mà ta dám nói ta có chín thành hy vọng.”

Sư tôn của Vũ Dư đạo nhân… Cũng chính là sư tổ trên danh nghĩa của Cơ Hạo.

Cơ Hạo rất cổ quái nhìn hư ảnh: “Lão gia hỏa, ngươi thực sự lợi hại như vậy?”

Hư ảnh khẽ hừ vài tiếng, ngạo nghễ ngẩng đầu: “Tất nhiên. Ta hiện tại suy sút một chút, nhưng ít nhất từng nổi bật.”

Cơ Hạo có chút tò mò nhìn hư ảnh: “Rất kỳ quái, ở đại thế giới ban đầu ngươi cực ít mở miệng, sao đến nơi này, ngươi nói đột nhiên nhiều hơn không chỉ gấp trăm lần? Ta cảm thấy ngươi có chút hưng phấn quá rồi.”

Hư ảnh trầm mặc hồi lâu, mặc kệ Cơ Hạo thật lâu. Qua rất lâu sau, sau khi biến hóa thêm mấy trăm thủ ấn, hư ảnh mới mang theo một tia khẩu khí cổ quái rầm rì mở miệng: “Trước kia tâm tình không tốt, hơn nữa không dám hiển lộ dấu vết… Đến nơi này, cho dù ta lộ ra dấu vết để lại cũng không có ai quan tâm… Hơn nữa, nhìn thấy có người so với ta càng xui xẻo hơn, tâm tình ta đột nhiên tốt lên, cho nên nói nhiều chút, điều này cũng rất bình thường.”

Nhìn thấy có người so với hắn càng xui xẻo hơn, cho nên tâm tình lại đột nhiên tốt lên?

Cơ Hạo ngơ ngác nhìn hư ảnh, không ngờ được lão gia hỏa giấu đầu giấu đuôi này lại còn có tâm tư xấu bụng như vậy.

Hừ lạnh một tiếng, Cơ Hạo chỉ vào đóa hoa thiên đạo hỏi: “Ngươi sẽ không là nhìn thấy Bàn Hi ngã xuống, cho nên tâm tình đột nhiên tốt lên chứ?”

Hư ảnh không lên tiếng, trầm lặng một lòng một dạ biến hóa thủ ấn, dần dần khí tức của hắn trở nên rất trầm trọng, tốc độ hắn biến hóa thủ ấn càng lúc càng nhanh, đóa hoa thiên đạo lớn vô cùng, một cánh hoa cũng có kích cỡ mấy vạn dặm kia cũng dần dần phun trào ra các tia sáng mạnh màu vàng.

“Ta muốn rút lấy ‘Thái dương đại đạo’ của thế giới này.” Hư ảnh trầm giọng nói: “Tuy hơi khác với thái dương chi đạo của Bàn Cổ thế giới, nhưng hơn 99% đại đạo tinh diệu là giống nhau. Cơ Hạo, chuẩn bị tốt, mở rộng nguyên thần, ta muốn đem thái dương chi đạo của Bàn Hi rót vào nguyên thần của ngươi.”

Cơ Hạo bị dọa toàn thân lại toát ra cả đống mồ hôi lạnh, hư ảnh đây là tự đào bẫy cho ác quỷ Ngu tộc, nhưng Cơ Hạo không muốn đem mình cũng bẫy vào đâu!

Một cái thiên đạo pháp tắc hoàn chỉnh của một thế giới hoàn chỉnh, hơn nữa còn là ‘Thái dương’ thiên địa đại đạo thuộc loại cao nhất, quan trọng nhất như vậy, một cái thiên đạo pháp tắc như vậy rót vào nguyên thần Cơ Hạo?

Lấy tu vi Cơ Hạo hiện nay, nguyên thần hắn không cần nói thừa nhận, chỉ cần là hơi chạm thiên địa đại đạo như vậy một chút cũng sẽ triệt để sụp đổ nhỉ?

“Lão gia hỏa, ngươi đừng làm bậy! Ta hiện tại…” Cơ Hạo sợ tới mức hồn vía lên mây, giọng nói cũng mang theo một tia run rẩy.

“Đừng sợ, mọi sự có ta… Ta vất vả rút ra ‘Thái dương’ đại đạo này, vốn chính là vì thành toàn ngươi, cũng không thể để ta hao phí vô ích nhiều nguyên khí như vậy!” Hư ảnh hét lớn một tiếng, hai tay dùng sức kéo, một cánh hoa trong đóa hoa thiên đạo khổng lồ kia chợt ảm đạm, một vầng mặt trời huy hoàng đường kính trăm vạn dặm vô thanh vô tức bay ra, hóa thành một dòng lũ màu vàng khổng lồ cấp tốc rót vào mi tâm Cơ Hạo.

Trước mắt Cơ Hạo tối sầm, chỉ cảm thấy toàn thân nóng một phen, sau đó ngất đi.