Vu Thần Kỷ

Chương 643: Cố ý cường sát



Cơ Hạo tâm tình nặng nề từ trong lòng đất Bàn Hi thánh địa lao ra, một tay nâng Thiên Cơ trưởng lão mất hồn mất vía lao lên trời cao.

Nếu không phải Cơ Hạo giúp đỡ, Thiên Cơ trưởng lão đã sớm tụt lại phía sau, rơi vào trong tay đám chiến sĩ Già tộc cùng hung cực ác đuổi giết. Lực lượng thiên đạo của Bàn Hi thế giới lại bị người ngoài khống chế, điều này đối với Thiên Cơ trưởng lão mà nói, thật sự là đả kích cực lớn.

Giống như một tín đồ thành tín, đột nhiên phát hiện nữ thần trong lòng mình vẫn luôn cúng bái, nữ thần thần thánh nhất, thánh khiết nhất, cao quý nhất trong lòng, lại là kỹ nữ trong lầu xanh, chỉ cần trả tiền là có thể tùy ý khiến nàng dạng chân, trái tim Thiên Cơ trưởng lão cũng vỡ nát rồi.

“Sao có thể như thế? Có thể nào như thế?”

Thiên Cơ trưởng lão không biết làm sao cầm lấy tay áo Cơ Hạo khàn giọng gào thét.

“Đây là thế giới của chúng ta, đây là quê hương của chúng ta, đây là nơi chúng ta đời đời sinh trưởng sinh sản. Vì sao thiên đạo lực của thế giới chúng ta, sẽ bị bọn tà ma bốn mắt kia khống chế?”

“Không có đạo lý, không có đạo lý như vậy, khó trách ta mất đi lực lượng đoán trước thiên cơ, thì ra thiên đạo đã bị ngoại lực xâm nhiễm. Nhưng vì sao? Vì sao sẽ là thế này?”

Cơ Hạo nhìn Thiên Cơ trưởng lão nói năng lộn xộn, trầm giọng quát: “Ngươi là từ lúc Bàn Hi ngã xuống đã sống đến bây giờ phải không? Lúc nàng ngã xuống, thiên đạo thế giới này, đã bị người ta gieo xuống hạt giống.”

Trong khiếu huyệt mi tâm Bàn Hi, trên đóa hoa thiên đạo đại biểu lực lượng chí cao của Bàn Hi thế giới, đã bị Ngu tộc gieo xuống phù ấn con mắt dựng thẳng màu đen kia. Vô số năm qua, ở thời điểm bọn Thiên Cơ trưởng lão còn hoàn toàn không biết gì cả, phù ấn đó của Ngu tộc đã giống như bệnh độc tràn ra, xâm nhiễm cả đóa hoa thiên đạo.

Pháp trượng màu đen trong tay Xi Tra, hẳn chính là đầu mối then chốt khống chế lực lượng thiên đạo của Bàn Hi thế giới!

Bọn họ thậm chí ngay cả pháp khí khống chế lực lượng Bàn Hi thế giới thiên đạo cũng đã chuẩn bị thỏa đáng trước!

Như vậy xâm nhập bao nhiêu thế giới, từng xâm nhiễm lực lượng thiên đạo bao nhiêu thế giới, mới có thể có kinh nghiệm như vậy, mới có thể có thủ đoạn như vậy? Bọn Xi Tra đao thương bất nhập, thời điểm đối trận các thánh linh dân bản xứ càng không đâu không phá, lực lượng gần như vô địch từ đâu mà đến cũng không kỳ quái nữa.

Thiên đạo của một thế giới cũng đã bị triệt để khống chế, sinh linh thiên đạo diễn sinh ra, sao có khả năng tạo thành bất cứ thương tổn gì đối với thiên đạo?

Trừ phi bọn Thiên Cơ trưởng lão có thể đột phá thiên đạo Bàn Hi thế giới ước thúc, lực lượng bọn họ có thể đánh vỡ thiên đạo pháp tắc giam cầm trên người mình, lực lượng hoàn toàn đột phá đến một cấp độ đứng vững trên thiên đạo, nếu không bọn họ tuyệt đối không phải đối thủ của Xi Tra.

Nhưng loại lực lượng đứng vững trên thiên đạo đó… là không thể tưởng tượng cỡ nào?

Thiên Cơ trưởng lão ngơ ngác nhìn Cơ Hạo. Hắn đột nhiên giống như một con khỉ ăn vạ hai tay gắt gao ôm lấy cánh tay Cơ Hạo, thân thể nho nhỏ treo hết ở trên người Cơ Hạo: “Giết bọn hắn, giúp ta giết bọn hắn! Nhất định phải giết bọn hắn! Đoạt lại cây trượng màu đen đó! Giết bọn hắn, điều kiện gì chúng ta cũng dễ nói chuyện!”

Các tổ linh, thánh linh dân bản xứ ở đây cũng đều hướng Cơ Hạo nhìn tới. Có thể tu luyện đến loại cấp độ này, bọn họ đều không ngốc. Bọn họ cũng đều biết, bọn Xi Tra quả thực giống như một thanh đao nhọn đâm đến trên ngực bọn họ, hơi vô ý, bọn Xi Tra sẽ mang đến tai ương ngập đầu cho toàn bộ thế giới.

Cho nên bọn Xi Tra nhất định phải chết.

Không chỉ có Xi Tra phải chết, phàm là người nắm giữ biện pháp khống chế thiên đạo pháp tắc Bàn Hi thế giới, đều phải chết.

Nhưng đám dân bản xứ Bàn Hi thế giới, bọn họ bất lực đối với dị tộc nắm giữ lực lượng thiên đạo, cho dù bọn họ cầm đao sắc chém vào trên người đối phương, bọn họ giống như con rối dùng đậu phụ đập sắt đá, căn bản không thể tạo thành bất cứ thương tổn gì đối với kẻ địch.

Hy vọng duy nhất của toàn bộ Bàn Hi thế giới, ngay tại trên người đám Cơ Hạo.

Cho dù bọn Cơ Hạo cũng là khách tới từ thiên ngoại, nhưng so sánh với tà ma bốn mắt động cái giết người không lưu tình chút nào, bọn Cơ Hạo lại dễ gần hơn rất nhiều. Hơn nữa bọn Cơ Hạo đã là kẻ địch của đám Xi Tra, như vậy kẻ địch của kẻ địch, ở một số thời điểm nào đó có thể trở thành bằng hữu —— chỉ cần những kẻ địch của kẻ địch này có thể mang đến sự giúp đỡ cho mình, thì không có gì là không thể thương lượng.

“Bọn hắn rất nguy hiểm. Rất cường đại.” Cơ Hạo nhìn Thiên Cơ trưởng lão nói rất nghiêm túc: “Người của chúng ta ở đây, ta, còn có bọn họ…”

Cơ Hạo chỉ chỉ ngực mình, lại chỉ chỉ đám người Ngao Lễ, Phượng Cầm Tâm, Kim Từ, rất hẳn hoi, rất nghiêm túc nói: “Chúng ta không phải tồn tại cường đại nhất trong tộc nhân của chúng ta. Nhưng vừa rồi đám chiến sĩ Già tộc kia, bọn hắn khẳng định là tinh nhuệ đỉnh cấp trong tộc đàn bọn hắn. Nói thật, một chọi một mà nói, chúng ta căn bản không phải đối thủ của bọn hắn.”

Kim Từ tức giận rít gào một tiếng, Ngao Lễ ngạo nghễ ngẩng đầu, cái đầu rồng cực lớn nhìn quanh, ngoài miệng rồng mấy sợi râu rồng ánh vàng rực rỡ vung vẩy vang lên ‘bá bá’, tựa như đang nhắc nhở mọi người —— ta chính là một cao thủ không bình thường.

Thiên Cơ trưởng lão vẫn quấn ở trên cánh tay Cơ Hạo: “Giết hắn, ta có thể nói cho các ngươi… bản mạng thánh binh của Bàn Hi thánh nhân ở nơi nào.”

Trong con ngươi trong suốt như nước của Thiên Cơ trưởng lão lộ ra một tia điên cuồng: “Bảo vật cường đại nhất thế giới chúng ta, bản mạng thánh binh của Bàn Hi thánh nhân luôn luôn ngủ say ở nơi nào đó. Tộc nhân của chúng ta không một ai có thể tới gần nó, chỉ là cách mỗi vài đời luân hồi trọng kiếp thế gian, sẽ có tộc nhân may mắn được một chút lực lượng của bản mạng thánh binh thêm vào, trở thành chủ khí vận của một cái trọng kiếp thế gian.”

“Đó là một vô thượng thánh binh, cường đại hơn nhiều so với binh khí chúng ta có được.” Thiên Cơ trưởng lão nhìn chằm chằm Cơ Hạo chậm rãi nói: “Chỉ cần các ngươi giết người tên là Xi Tra kia, còn có thủ hạ của hắn, hơn nữa hứa hẹn vận dụng toàn bộ lực lượng giúp chúng ta đối kháng bọn dị tộc đáng sợ đó, bảo vệ một nhánh huyết mạch của chúng ta sinh tồn tiếp, ta có thể nói cho các ngươi, thánh binh của thánh nhân ở nơi nào.”

Cơ Hạo và đoàn người bên cạnh đồng thời hít ngược một ngụm khí lạnh, trong thần hồn không gian, hư ảnh cũng dần dần ngưng hình, trong đôi mắt thần quang màu lam nở rộ, giống như hai luồng điện chiếu sáng thần hồn không gian của Cơ Hạo: “Đáp ứng hắn, tiểu gia hỏa, đây là cơ duyên của ngươi… Cơ duyên, là dựa vào tranh đoạt!”

Một tiếng rống to truyền đến, Xi Tra cầm lấy cây pháp trượng màu đen kia, mang theo hơn trăm tên thủ hạ toàn thân ánh lửa ngập trời lao ra.

Xi Tra nhìn đám người Cơ Hạo, cười tủm tỉm nói: “Nghiêu Bá Cơ Hạo, chúng ta cũng chưa vi phạm khế ước đánh cược, chúng ta chỉ là đến dò đường thám báo… Giết mấy tên dân bản xứ đui mù, không có gì quan hệ với các ngươi nhỉ?”

Cơ Hạo nhìn đám người Xi Tra, không nói một lời lấy ra một cái hộp ngọc nho nhỏ bằng bàn tay, bề ngoài không có bất cứ chỗ nào hoa mỹ.

Bàn tay ở mặt ngoài bóng loáng của hộp ngọc vuốt ve chơi đùa vài cái, Cơ Hạo hít sâu một hơi, dựa theo phương pháp sử dụng Huyền Đô đạo nhân nói, nhỏ một giọt máu tươi ở trên hộp, sau đó đem Vũ Dư đạo khí của mình chuyển hóa thành pháp lực tinh thuần đưa vào hộp ngọc, thuận tiện đem vu lực hùng hồn trong cơ thể dốc sức truyền vào.

Hộp ngọc đột nhiên biến thành một mảng xám xịt đục ngầu.

‘Rắc’ một tiếng, hộp ngọc nứt ra một khe hở rất nhỏ, sau đó một ánh sáng trắng dài ba tấc từ trong hộp ngọc chợt lóe lao ra, không nhanh không chậm hướng Xi Tra còn có thủ hạ phía sau hắn đánh tới.