Vu Thần Kỷ

Chương 681: Ngay mặt đánh tan



Thiên đạo lực cũng không làm gì được Cơ Hạo?

Thanh niên Ngu tộc và cấp dưới phía sau hắn đều trợn tròn mắt. Lần này dị tộc đề xuất đánh cược sinh tử, chỗ dựa lớn nhất là bọn hắn đã nắm giữ thiên đạo lực của Bàn Hi thế giới. Ở dưới thiên đạo lực của một thế giới nghiền áp, cái gì Vu Vương, cái gì Vu Đế, cái gì đế tử, mặc cho tinh anh trung tâm các đại bộ tộc đỉnh cấp của nhân tộc ngươi, cũng đều là kết cục bị nghiền chết.

Nhưng Cơ Hạo lại không sợ thiên đạo lực!

“Ha ha, không có cách nào làm gì ta? Vậy thì xin lỗi nhé!” Cơ Hạo cười to ‘ha ha’, Hỗn Nguyên Thái Dương Phiên ở đỉnh đầu chợt lóe, cả mảng lớn lửa màu vàng hóa thành mười mấy con rồng lửa vây quanh hắn xoay quanh bay múa, mười mấy chiến sĩ Già tộc vây công hắn đồng thời hét thảm một tiếng, bị thái dương tinh hỏa bao lấy chặt chẽ bắt đầu thiêu đốt.

Cửu Dương Qua phát ra tiếng kêu phấn khởi. Cơ Hạo tế ra Cửu Dương Qua, hai tay chấn động, hai cái lưỡi liềm nhỏ của Cửu Dương Qua nhất thời bắn nhanh ra, hóa thành hai luồng sáng màu vàng xuyên thủng thân thể vài chiến sĩ Già tộc bên cạnh hắn.

Giáp trụ thật dày đã bị thái dương tinh hỏa đốt đỏ bừng, mềm đi, phù văn trận bên trong không ngừng sụp đổ, lực phòng ngự của trọng giáp đã hạ thấp đến cực hạn. Đối mặt Cửu Dương Qua đâm xuyên, trọng giáp bị xé rách giống như đậu phụ, chiến sĩ Già tộc khàn giọng rú thảm, thân thể mạnh mẽ bị Cửu Dương Qua sắc bén vô cùng xuyên thủng.

Thương tổn trên thân thể không quan trọng, cho các chiến sĩ Già tộc đó thời gian, sinh mệnh lực cường đại của bọn hắn có thể nhanh chóng chữa trị vết thương.

Nhưng thái dương tinh hỏa bám vào trên Cửu Dương Qua xâm nhập thân thể bọn hắn, ngọn lửa màu vàng ở trong nội tạng bọn hắn hừng hực thiêu đốt, đốt lục phủ ngũ tạng bọn hắn như bị nham thạch nóng chảy nấu, thống khổ khó có thể hình dung làm đám chiến sĩ Già tộc thân trải trăm trận đó cũng rú thảm liên tục.

Ánh lửa từ trong hốc mắt, lỗ tai bọn hắn phun ra, khi bọn hắn há mồm rú thảm, thái dương tinh hỏa gào thét lao ra. Bên trong cơ thể bọn hắn đang hừng hực thiêu đốt, sinh mệnh tinh huyết cường đại chính là nhiên liệu tốt nhất, một chút thái dương tinh hỏa có thể dẫn cháy toàn thân tinh huyết bọn hắn, tận tình thiêu đốt huyết nhục, gân cốt cùng nội tạng của bọn hắn.

Thái dương, cái gì là thái dương? Cực hạn của tất cả năng lượng thuần dương trong thiên địa, thiêu đốt vạn vật, thiêu hủy vạn vật, đây là thái dương!

Thanh niên Ngu tộc cầm pháp trượng màu đen rống giận liên tục. Hắn nhìn ra Cơ Hạo phun lửa là thái dương tinh hỏa, hắn vung pháp trượng màu đen muốn khống chế ngọn lửa Cơ Hạo phát ra. Nhưng thái dương tinh hỏa của Cơ Hạo dung hợp thái dương chi đạo của Bàn Cổ thế giới, Bàn Hi thế giới, đã đã xảy ra một loại biến hóa cực kỳ huyền diệu không thể nói bằng lời, mặc cho thanh niên Ngu tộc cố gắng như thế nào, thái dương tinh hỏa hắn phát ra vẫn không chút sứt mẻ.

Ngắn ngủn mấy nhịp thở, mười mấy chiến sĩ Già tộc bị đốt thành một đám tro bụi. Giáp trụ, binh khí của bọn hắn cũng đều ở dưới thái dương tinh hỏa bá đạo tuyệt luân dung luyện hóa thành tro bụi, khiến Cơ Hạo muốn nhặt ve chai cũng hơi thất vọng. Dù sao các chiến sĩ Già tộc đó đều là tinh nhuệ đỉnh cấp trong dị tộc, binh khí trên tay, áo giáp trên người bọn hắn đều là mặt hàng tốt cực phẩm.

“Đáng tiếc, đáng tiếc, sao không chịu được thiêu đốt chứ?” Cơ Hạo cười to một tiếng, thân thể hóa thành ánh sáng màu vàng lao vào trong đội ngũ dị tộc.

Hai lưỡi hái nhỏ hình trăng non của Cửu Dương Qua phát ra tiếng xé gió bén nhọn, hóa thành hai luồng sáng màu vàng bắn loạn đầy trời.

Cửu Dương Qua do hư ảnh tự tay rèn uy lực quá lớn, nơi đi qua giáp trụ như đậu phụ, khiên như giấy, trên đĩa kim loạn tròn đám dị tộc giẫm lên vô số phù văn phòng ngự không ngừng sáng lên, nhưng hai luồng sáng vàng vô thanh vô tức cắt qua, mấy trăm cái đĩa kim loạn tròn ùn ùn vỡ ra, không ngừng phát ra tiếng nổ thật lớn, phun ra lượng lớn khói đặc lửa nóng rơi xuống mặt đất.

Trên người hơn trăm tên chiến sĩ Già tộc phun ra cả mảng lớn suối máu. Càng làm bọn hắn thêm hoảng sợ là, một chút thái dương tinh hỏa bị hai lưỡi hái nhỏ đưa vào thân thể bọn hắn, máu thịt bọn hắn điên cuồng bốc cháy lên.

“Lửa thật quái dị, sao lại không dập được chứ?”

“Đáng chết. Nó cháy lên ở trong thân thể ta rồi.”

“Á, đây là cái quỷ gì? Huyền Âm phù của ta thế mà cũng không dập được nó?”

“Ngăn trở, ngăn trở, hai thanh tiểu đao đó có cổ quái. Khiên của ta, ai!”

Hai luồng sáng hình trăng non bắn loạn đầy trời, nơi đi qua vô luận là khiên, giáp trụ hay là pháp thuật phòng ngự tất cả đều một đòn xuyên thủng. Các chiến sĩ Già tộc gào khóc thảm thiết vận dụng các loại thủ đoạn muốn ngăn trở hai lưỡi mác nhỏ đó. Nhưng tấm khiên chắc chắn nhất trong bọn hắn cũng bị dễ dàng xé rách.

Mấy ngàn tên tinh nhuệ Già tộc bị hai lưỡi mác nho nhỏ đánh cho luống cuống tay chân, càng có mấy trăm người thân thể bị ánh lửa màu vàng quay quanh, thái dương tinh hỏa đang vô tình thiêu đốt thân thể bọn hắn.

Thanh niên Ngu tộc cầm pháp trượng màu đen rốt cuộc phản ứng lại. Đã không thể khống chế thái dương tinh hỏa Cơ Hạo phát ra, vậy dùng thủ đoạn khắc chế tương ứng để dập tắt nó. Pháp trượng màu đen kịch liệt vung, con mắt dựng thẳng màu đen phun ra thần quang loá mắt, ba vầng trăng trên bầu trời sớm cũng đã hạ xuống núi đột nhiên hiện lên.

Thái âm lực nồng đậm vô cùng tràn ngập hư không, thái âm lực màu bạc ngưng tụ thành giọt nước to bằng nắm tay, mang theo khí lạnh thấu xương từ trên cao rơi xuống. Vô số giọt nước màu bạc kéo ra từng cái quỹ tích màu bạc thật dài, như một trận mưa sao sa bao phủ thiên địa.

Những giọt nước đó là thái âm tinh hoa tinh thuần nhất ngưng tụ, có thể dập tắt tất cả dị hỏa trong thiên địa.

Thái dương tinh hỏa của Cơ Hạo và thái âm tinh hoa va chạm với nhau, tiếng ‘Xẹt xẹt’ không ngừng vang lên, âm dương lực triệt tiêu lẫn nhau, các chiến sĩ Già tộc thân thể đang thiêu đốt kia đồng thời thở phào nhẹ nhõm một hơi. Trong cơ thể bọn hắn còn có lửa đang cháy, nhưng ít nhất so với tình trạng vừa rồi đã tốt hơn nhiều.

“Ngươi cũng thông minh đó!” Cơ Hạo đột ngột xuất hiện ở trước mặt thanh niên Ngu tộc kia, cười tủm tỉm hướng hắn nói: “Nhưng ngươi đã quên một việc… Bên cạnh ngươi sao có thể không giữ lại mấy tên bảo tiêu chứ?”

Khuôn mặt tuấn tú của thanh niên Ngu tộc bị dọa vặn vẹo một phen. Hắn nhe răng trợn mắt nhìn Cơ Hạo, khàn giọng hét lên: “Cứu mạng!”

Lời còn chưa dứt, Cửu Dương Qua của Cơ Hạo quét ngang một cái, giáp trụ hoa mỹ trên người thanh niên Ngu tộc bị Cửu Dương Qua xé rách, thanh niên Ngu tộc rú thảm bị một đòn chặt đứt ngang hông, phun ra cả mảng lớn máu tươi. Cơ Hạo đoạt lấy pháp trượng màu đen, đánh một đòn ở trên con mắt dựng thẳng màu đen kia.

Pháp trượng màu đen có thể khống chế thiên đạo lực của Bàn Hi thế giới, nhưng bản thân nó cũng không cường hãn. Một đòn của Cơ Hạo khiến con mắt dựng thẳng màu đen vỡ nát, trên pháp trượng màu đen vô thanh vô tức xuất hiện vô số vết nứt.

“Đến lượt các ngươi rồi.” Cơ Hạo cười lớn lao vào trong đội ngũ các chiến sĩ Già tộc kia, Cửu Dương Qua kéo theo những dải hàn quang màu vàng, thế không thể đỡ cắt thân thể các chiến sĩ Già tộc đó.

Các chiến sĩ Già tộc tuyệt vọng vung binh khí, hung hăng, dốc hết toàn lực hướng Cơ Hạo phát động tấn công liều mạng.

Nhưng vô dụng, toàn bộ công kích đều vô dụng, binh khí của bọn hắn đánh về phía Cơ Hạo, cuối cùng lại đều về tới trên người chính bọn hắn hoặc là đồng bạn. Bọn hắn không thương tổn được một sợi lông của Cơ Hạo, nhưng Cửu Dương Qua của Cơ Hạo lại có thể thoải mái cắt rách giáp trụ bọn hắn, chặt đầu bọn hắn.

Một khắc đồng hồ sau, mấy ngàn Già tộc tinh nhuệ bị Cơ Hạo chém giết hơn nửa, một đám còn lại mất hồn mất vía chật vật chạy trốn, thậm chí không dám nhìn về phía sau một cái.