Vu Thần Kỷ

Chương 683: Nghênh chiến Bàn Hi



Bàn Hi khi bổ một chưởng về phía Cơ Hạo, hư ảnh trong thần hồn không gian đột nhiên thở dài một tiếng nặng nề: “Bàn Hi… Nàng thế mà bị luyện thành con rối. Bọn dị tộc kia, quả nhiên cả gan làm loạn.”

Lòng Cơ Hạo run rẩy một chút, nữ nhân thân hình cao gầy tinh tế, khuôn mặt tinh xảo hoàn mỹ này, là Bàn Hi?

Nàng đã bị luyện chế thành con rối?

Bàn Hi động tác quá nhanh, Cơ Hạo chỉ mơ hồ nhìn thấy một dải tàn ảnh lao lên, sau đó bản thân đã trúng một chưởng. May mắn Bàn Hi Thần Kính hộ thân, một đạo u quang hiện lên, một chưởng của Bàn Hi vỗ vào trên người chính mình, đem nàng đánh cho liên tục lui.

Cơ Hạo bị dọa nhảy dựng. Bàn Hi có chút không biết làm sao đứng ở tại chỗ không nhúc nhích, cúi đầu ngơ ngác nhìn bàn tay của mình. Nàng đã quen cảnh tượng một chưởng đánh ra toàn bộ mục tiêu hóa thành tro bụi, một chưởng này chưa đánh chết Cơ Hạo, ngược lại chính mình trúng một đòn nặng, điều này làm nàng đã hoàn toàn mất đi bản ngã ý thức không thể lý giải.

Đám quý tộc dị tộc Da Ma Sátcũng đứng ở tại chỗ, Da Ma Sát không biết làm sao chỉ vào Cơ Hạo hét lớn: “Bàn Hi, lên! Giết hắn, giết hắn! Để lại đầu hắn, mau, giết hắn!”

Thân thể Bàn Hi nhoáng lên một cái, nháy mắt bên người Cơ Hạo đã xuất hiện mấy chục bóng người của Bàn Hi.

Mỗi một bóng người đều hướng Cơ Hạo đánh ra một chưởng, những bàn tay đó có một số long lanh trong suốt, âm hàn thấu xương, có trơn bóng như ngọc, nặng nề như núi, có toàn thân đỏ đậm, nhiệt độ cao bức người, mỗi một chưởng đều đại biểu nhất mạch thiên đạo lực của Bàn Hi thế giới, phối hợp thần lực khủng bố của bản thân Bàn Hi, mỗi một đòn đều đủ để diệt sát tất cả sinh linh.

Cơ Hạo vẫn không thể thấy rõ động tác của Bàn Hi, nhưng Bàn Hi Thần Kính tự bắn ngược tất cả công kích của Bàn Hi.

Mấy chục chưởng đồng thời vỗ vào trên người Bàn Hi, có chưởng đánh vào trên người Bàn Hi là một dấu vết đóng băng, có chưởng vỗ ở trên thân nàng nhất thời phát ra tiếng nổ nặng nề, còn có một số chưởng hoặc khiến da thịt của nàng nóng đỏ bừng, hoặc là khiến một khối cơ thể của nàng toát ra khói độc màu xanh lục. Hoặc là phun ra cả mảng lớn lôi quang…

Mấy chục loại thiên đạo lực khác nhau đồng thời công kích, Bàn Hi lại bị đánh lảo đảo lui. Nhưng những lực lượng kỳ dị đó tạo thành thương tổn đối với nàng chỉ duy trì thời gian không đến nháy mắt, toàn bộ đã bị thân thể của nàng hấp thu tiêu hóa.

“Nàng ta không có cách nào làm gì Bàn Hi Thần Kính?” Cơ Hạo rất khẩn trương hỏi hư ảnh: “Sẽ không bị nàng lại đem Bàn Hi Thần Kính đoạt về chứ?”

“Nếu nàng khởi tử hồi sinh, hoàn toàn khôi phục nguyên dạng, nàng còn có ba thành khả năng đoạt lại Bàn Hi Thần Kính, dù sao nàng là chủ ban đầu của Bàn Hi Thần Kính.” Hư ảnh nói rất khẳng định: “Nhưng nàng hiện tại chỉ là một con rối mất đi thần trí. Bàn Hi Thần Kính là của ngươi thì là của ngươi, nàng không có nửa điểm cơ hội đoạt lại.”

Cơ Hạo yên lòng, có chút nhàn hạ thoải mái nhìn Bàn Hi từ trên xuống dưới.

Tuy hắn từng tiếp xúc khoảng cách gần với Bàn Hi, nhưng khi đó Bàn Hi thân thể to lớn, toàn bộ Bàn Hi thánh địa đều là thân thể của nàng diễn hóa mà sinh ra. Lúc này Bàn Hi mới là hình thể người thường, Cơ Hạo quả thật có chút tò mò.

Người mở một thế giới, hỗn độn thánh nhân Bàn Hi Bàn Hi thế giới đời đời tương truyền đó!

Bàn Hi cũng kinh ngạc nhìn Cơ Hạo, tuy ý thức của nàng đã mất đi, nhưng bản năng chiến đấu của nàng lại nói cho nàng, sự tình có chút không đúng, phi thường không thích hợp. Vì sao công kích của nàng cuối cùng tất cả đều rơi ở trên thân mình? Điều này hoàn toàn không có đạo lý!

“Nữ nhân chết tiệt này đang làm gì?” Da Ma Sát buồn bực vung pháp trượng màu đen của mình: “Giết hắn! Mau!”

Da Ma Đà ở một bên nói một câu dí dỏm: “Đường huynh tôn kính, cô ta đã là nữ nhân chết rồi, ha ha!”

Da Ma Sát buồn bực xoay người, hung hăng đánh một quyền ở trên mặt Da Ma Đà. Da Ma Đà thét lớn một tiếng bị đánh cho liên tục lui, mười mấy chiến sĩ tâm phúc phía sau hắn vội vàng đỡ hắn. Hai huynh đệ mắt lớn trừng mắt nhỏ nhìn nhau, cuối cùng Da Ma Đà kính cẩn cúi đầu hướng Da Ma Sát chịu nhận lỗi: “Là ta sai, đường huynh tôn kính. Chúng ta hiện tại nên đồng lòng hợp sức, xử lý Cơ Hạo!”

“Bắt sống càng tốt!” Da Ma Sát nhíu mày: “Đế Thích Sát đại nhân nhất định rất thích ý nhìn thấy một tên Cơ Hạo sống… Thân phận của hắn rất khác với ngày xưa. Lấy lòng hắn, mới có lợi đối với gia tộc chúng ta.”

Da Ma Đà mỉm cười, Da Ma Sát lập tức chỉ vào Cơ Hạo rống to lên: “Bàn Hi, bắt sống hắn, bắt sống!”

Bàn Hi ngẩn ngơ, sau đó đạp từng bước một trên không hướng Cơ Hạo đi tới. Trong con mắt đen sì của nàng lóe ra u quang, ánh mắt âm lãnh vô tình nhìn Cơ Hạo từ trên xuống dưới, tựa như là tính toán cần từ nơi nào xuống tay, như thế nào mới có thể bắt sống Cơ Hạo.

“Bàn Hi, ngươi như thế nào cũng là chủ nhân thế giới này, cho dù đã ngã xuống, di hài của ngươi cũng không nên bị người ta khinh nhờn như thế.” Cơ Hạo nhìn Bàn Hi thấp giọng thở dài: “Ta làm hết sức, giúp ngươi giải thoát là được.”

“Sợ là ngươi cũng không có biện pháp làm gì nàng.” Hư ảnh lạnh nhạt nói: “Nhưng, có thể thử chút, ngươi có thể tự thể nghiệm một phen, tồn tại cấp độ này rốt cuộc cường đại bao nhiêu. Dù sao có Bàn Hi Thần Kính, ngươi không có nguy hiểm tính mạng.”

Cơ Hạo gật gật đầu, hắn nhìn Bàn Hi càng đi càng gần, giáp mặt một quyền hướng gương mặt của nàng đánh xuống.

Mục tiêu của một quyền này, chính là hỗn độn thánh nhân mở một thế giới đó! Trong lòng Cơ Hạo không hiểu sao kích động lên, cho nên một quyền này của hắn ngay cả sức bú mẹ cũng đã dùng ra. Lực lượng thân thể phát động toàn bộ, Cửu Chuyển Huyền Công vận chuyển tới cực hạn, vu lực trong cơ thể càng như núi lửa bùng nổ, bản mạng tinh lực nóng cháy gào thét rót vào kinh lạc, cốt cách toàn thân, bỗng dưng gia tăng cho lực lượng thân thể hơn mười lần uy lực.

Lúc trọng quyền đánh ra không khí đã bị chấn động, Cơ Hạo đánh một quyền ra động tĩnh như trọng pháo nổ súng, tiếng gầm khủng bố truyền ra ngoài vạn dặm.

Tự Văn Mệnh, Công Tôn Nguyên không khỏi cùng lên tiếng vỗ tay trầm trồ khen ngợi. Tự Văn Mệnh ít nhiều biết một ít vị nhân vật nào ẩn phía sau Cơ Hạo không khỏi thấp giọng cảm khái nói: “Không hổ là đệ tử của nhân vật cỡ đó, rõ ràng là tu vi vu lực cấp Vu Vương, nhưng thân thể sao lại mạnh có thể so với tứ tinh… Không, ngũ tinh Vu Đế? Lực sát thương của một quyền này, hầu như có thể đánh đồng với lục tinh Vu Đế bình thường!”

Công Tôn Nguyên nhìn Cơ Hạo không chớp mắt, theo bản năng thấp giọng lẩm bẩm: “Cũng không tính là gì, Hữu Hùng thị ta cũng có mấy đứa nhỏ trẻ tuổi, ở lúc Vu Vương cảnh cũng có thể có được lực công kích cấp Vu Đế… Chẳng qua là chuyện một món truyền thừa vu bảo thôi!”

Trên nắm đấm của Cơ Hạo bọc một tầng ánh lửa mờ nhạt, xé rách hư không hung hăng nện ở trên mặt Bàn Hi.

Đau đớn truyền đến, ánh lửa bắn phá, cả mảng lớn máu phun ra xa mấy chục dặm.

Cơ Hạo nện một quyền ở trên mặt Bàn Hi, giống như đem một miếng đậu phụ ném vào trên một khối đá hoa cương, mặt Bàn Hi không chút sứt mẻ, cánh tay phải Cơ Hạo lại như nổ bỏng ngô mà nứt ra.

Cả mảng lớn máu tươi, thịt nát, mảnh vỡ xương cốt nổ tung, Cơ Hạo đau đến mức ‘khịt khịt’ hít hơi lạnh, trước mắt biến thành màu đen từng đợt liên tục lui về phía sau.