Vu Thần Kỷ

Chương 740: Pháo đài pháp thuật



Thiên địa vạn vật đã mất đi màu sắc ban đầu.

Xuyên thấu qua Nguyên Nguyệt Thiên Nhãn ở mi tâm nhìn lại, nhìn thấy là bản chất của vạn vật linh khí. Thiên địa linh khí sắc thái sặc sỡ hóa thành một vùng biển sôi trào sáng lạn, linh khí dao động cường đại gào thét mà đến, Thiên Nhãn nhìn thấy, là một vùng biển linh khí vô biên vô hạn, không còn có bất cứ tồn tại hình thể thực tế nào.

Thiên địa linh khí bất cứ một loại thuộc tính nào, đều đang hoan hô nhảy nhót, tựa như đang hoan nghênh Cơ Hạo nhìn chăm chú.

Cơ Hạo cảm giác, những thiên địa linh khí đó đã biến thành một bộ phận thân thể mình, hắn có thể tùy ý thúc giục bọn nó, dễ như trở bàn tay, linh hoạt tự nhiên, không có bất cứ sự hiềm khích nào, cũng không có bất cứ sự cứng ngắc bất tiện nào.

Hỏa ấm áp cùng thủy âm hàn có thể cùng tồn tại, lôi cuồng bạo cùng thổ ổn trọng có thể dung hợp, ánh sáng chói mắt cùng bóng tối thâm thúy có thể chung sống. Chỉ cần có Nguyên Nguyệt Thiên Nhãn này điều hòa, thiên địa linh khí các loại thuộc tính có thể thực hiện kỳ tích người thường không tưởng tượng được.

Ngón tay bắn ra, một nhụy hoa nhỏ bé màu đỏ trào ra ở đầu ngón tay Cơ Hạo, nhụy hoa nảy hoàn toàn do linh khí hỏa thuộc tính thuần túy ngưng tụ thành.

Sau đó từng cái cánh hoa băng sương màu u lam lặng yên nở rộ ở cạnh nhụy hoa, cánh hoa băng sương và nhụy hoa lửa kết hợp hoàn mỹ với nhau, không có tình huống nước lửa xung đột xảy ra. Sau đó nhụy hoa lửa dẫn đốt những cánh hoa băng sương kia, cánh hoa màu u lam bắt đầu lẳng lặng thiêu đốt.

Băng sương và hỏa diễm cùng tồn tại hoàn mỹ, ngay sau đó giữa hỏa diễm cùng băng sương có điện quang nhỏ bé nảy sinh, điện quang nhỏ bé dịu dàng như nước, theo cánh hoa liên tục chảy xuống, một cành hoa non mịn do điện quang ngưng tụ thành cứ thế xuất hiện.

Trên cành hoa dài ba thước, linh khí mộc thuộc tính màu xanh lục, linh khí thổ thuộc tính màu vàng, linh khí kim thuộc tính màu trắng, còn có quang chói mắt, ám tối đen, lôi màu tím, kịch độc màu xanh lục… linh khí đủ loại màu sắc hình dạng ngưng tụ thành từng cái phiến lá trông rất sống động, ở trên cành hoa dần dần sinh trưởng.

Trong thần hồn không gian, hư ảnh cũng lẳng lặng nhìn một đóa hoa từ thiên địa linh khí đủ loại màu sắc hình dạng biến ảo mà thành này trên tay Cơ Hạo.

“Năng lực thiên phú thật đáng sợ. Đám người Nguyên Nguyệt nhất mạch, bọn hắn nắm giữ đối với thiên địa linh khí, đối với năng lượng thiên địa, đây là năng lực trời sinh.” Hư ảnh cảm khái từ đáy lòng: “Đám dân bản xứ Bàn Hi thế giới, bọn họ cũng chỉ có cảm ứng cùng sức khống chế tinh diệu như thế đối với một loại thiên địa linh khí, nhưng đám dị tộc Nguyên Nguyệt nhất mạch… Không thể tưởng tượng.”

Cơ Hạo kinh ngạc nhướng mày, có thể làm hư ảnh nói ra từ ‘Không thể tưởng tượng’ này, có thể thấy được sau khi bước đầu dung hợp viên Nguyên Nguyệt Thiên Nhãn, năng lực Cơ Hạo nhận được tạo thành rung động lớn bao nhiêu đối với hư ảnh.

“Thật ra, pháp thuật thần thông của ngươi hẳn là cũng rất mạnh chứ?” Trầm mặc chốc lát, mày ****, đau đớn càng thêm lợi hại, Cơ Hạo tán đi đóa hoa linh khí trong tay, rất tự nhiên hỏi hư ảnh.

Trầm mặc hồi lâu, thanh âm trong hư ảnh có chút xấu hổ: “Thật ra, ta trước khi gặp được ngươi, chưa bao giờ bỏ tâm tư ở những chỗ nhỏ bé này.”

Cơ Hạo nghĩ tới chuyện hư ảnh trao đổi với mình Cửu Tự Chân Ngôn Đan Kinh, nghĩ tới hắn mấy năm nay lục tục truyền thụ ba chiêu Khai Thiên, Ích Địa, Vạn Vật Sinh. Lại liên hệ lời hắn từng nói trong quá khứ, trong lòng Cơ Hạo nhất thời biết rõ, gã này là người thô.

Người thô thuần túy, người thô chỉ biết sử dụng man lực, đối với thần thông biến hóa, pháp thuật khống chế…, nhắm chừng tâm đắc của hắn còn không bằng Cơ Hạo. Ba chiêu Khai Thiên, Ích Địa, Vạn Vật Sinh, còn là sau khi hắn chiếm được Cửu Tự Chân Ngôn Đan Kinh, lại lén học đại đạo tinh ích của Vũ Dư đạo nhân, lúc này mới ở trong mấy năm qua chậm rãi cân nhắc ra thần thông!

Trước mắt đột nhiên có vô số ánh sáng màu sắc rực rỡ xoay tròn giống như sóng nước, từng luồng linh khí cường đại xuyên thấu qua Nguyên Nguyệt Thiên Nhãn, không ngừng ùa vào thân thể Cơ Hạo.

Cơ Hạo ban đầu lúc tu luyện, tốc độ hấp thu thiên địa linh khí đã cực nhanh, nhưng tốc độ Nguyên Nguyệt Thiên Nhãn này cắn nuốt thiên địa linh khí, so với Cơ Hạo ngày thường tự tu luyện còn nhanh hơn mười mấy lần. Hơn nữa tốc độ này còn đang tăng, không ngừng tăng, theo Cơ Hạo và Nguyên Nguyệt Thiên Nhãn tiến một bước dung hợp, tốc độ Nguyên Nguyệt Thiên Nhãn cắn nuốt thiên địa linh khí đang điên cuồng gia tăng.

Gấp mười… Gấp trăm lần… Ngàn lần… Vạn lần!

Cơ Hạo rốt cuộc hiểu cường giả đỉnh phong Nguyên Nguyệt nhất mạch là cảm thụ thế nào —— trong cơ thể có linh khí thoải mái tiêu xài. Vĩnh viễn không cần lo lắng thiên địa linh khí thiếu thốn, hơn nữa tinh thần lực bản thân được thiên địa linh khí tẩm bổ ngược lại, vô luận phát ra bao nhiêu pháp thuật mạnh mẽ, tinh thần lực cũng cuồn cuộn không ngừng, vĩnh viễn không cạn kiệt.

‘Rắc’ một tiếng, tơ nhỏ trong Nguyên Nguyệt Thiên Nhãn tràn ra cùng tuyến quả thông ở mi tâm Cơ Hạo hòa hợp một thể. Trong đầu Cơ Hạo như bị vô số tia sét bổ, một dòng lũ ký ức cực kỳ cường đại gào thét ùa vào nguyên thần hắn.

Không có bất cứ bản ngã ý thức nào tồn tại, chỉ là ký ức hình ảnh đơn thuần. Cơ Hạo như đang nhìn đèn kéo quân, một kiếp của Già Lâu Nguyên Già, một kiếp từ lúc hắn cất tiếng khóc chào đời đến cuối cùng ngã xuống, hoàn toàn không giữ lại bị Cơ Hạo hấp thu.

Già Lâu Nguyên Già xuất thân cao quý, Già Lâu nhất tộc, là hoàng tộc của Nguyên Nguyệt nhất mạch ở Ngu triều, chấp chính đại đế Nguyên Nguyệt nhất mạch, đời đời đều bị Già Lâu nhất tộc khống chế. Già Lâu Nguyên Già, càng là đứa con nhỏ của chấp chính đại đế Nguyên Nguyệt nhất mạch năm đó.

Già Lâu Nguyên Già thiên phú cực cao tốc độ tu luyện nhanh đến kinh người, ngắn ngủn mười mấy năm thời gian, hắn đã có được chiến lực có thể so với Vu Đế nhân tộc, cả đời lần đầu tiên tham gia đại chiến với nhân tộc.

Trên đồng bằng mênh mông bát ngát, chiến sĩ nhân tộc rợp trời rợp đất thúc giục vô số sài lang hổ báo, khống chế vô số đại ưng lão điêu, hợp thành chiến tuyến rộng tới mấy vạn dặm xung phong tới.

Có thể thấy được lúc Già Lâu Nguyên Già tham chiến, thực lực tổng hợp của nhân tộc cũng không cường đại như bây giờ. Chiến sĩ nhân tộc Già Lâu Nguyên Già nhìn thấy, trên người mặc giáp trụ kim loại không tới một phần ngàn, càng nhiều chiến sĩ nhân tộc là khoác các loại da thú, rõ ràng còn có người trần truồng lộ thể cầm gậy gỗ xung phong.

Già Lâu Nguyên Già ra tay, hắn hướng phía trước vươn hai tay, tinh thần lực như thủy triều trút ra, thiên địa linh khí cảm nhận được ý chí hắn, hóa thành dòng lũ pháp thuật khủng bố gào thét trút về phía chiến sĩ nhân tộc xung phong ở đối diện.

Đầu tiên là mấy ngàn đạo lôi điện to như vại nước từ trên trời giáng xuống, sau đó là từng mảng lớn lôi quang xen lẫn nham thạch nóng chảy từ bầu trời rơi xuống, từng viên vẫn thạch đường kính mấy chục trượng kéo theo khói đen thật dài từ bầu trời đập xuống, nơi đi qua thi cốt thành bùn.

Trên mặt đất bỗng chợt nhấc lên sóng to, đầu sóng vừa mới lao lên, liền hóa thành vô số băng trùy sắc bén dài hơn một trượng bay lượn đâm phá.

Vô số chiến sĩ nhân tộc bị băng trùy xuyên thấu thân thể, sau đó băng trùy chợt hóa thành hỏa lôi khủng bố nổ tung, nơi nơi đều là máu thịt đỏ tươi tận tình phun trào. Nhưng sương mù màu đen từ trong lòng đất chui ra, toàn bộ máu thịt đều bị sương mù đen cắn nuốt.

Đại địa đang run rẩy, ngọn núi đang lay động, một trận động đất hủy diệt tất cả xuất hiện. Già Lâu Nguyên Già khẽ búng ngón tay, đại địa phạm vi ngàn dặm sụp đổ, vô số chiến sĩ nhân tộc bị khe hở trên đại địa nuốt chửng, sau đó đại địa khép lại, chiến sĩ nhân tộc bị nghiền thành bánh thịt.



Từng cảnh chiến tranh tàn khốc không ngừng xuất hiện, sự khống chế pháp thuật đáng sợ của Nguyên Nguyệt nhất mạch làm bọn họ biến thành siêu cấp pháo đài trên chiến trường, vô số chiến sĩ nhân tộc chết thảm ở dưới pháp thuật điên cuồng bao trùm của bọn họ.

“Thiên phú thật đáng sợ.” Cơ Hạo yên lặng hấp thu ký ức của Già Lâu Nguyên Già: “Nhưng những lực lượng này, hiện tại đã thuộc về ta.”