Vu Thần Kỷ

Chương 901: Cộng Công hung uy



Thi đạo nhân, hồng hoang đại năng, một khối linh thi tu luyện đắc đạo, lại được Mộc đạo nhân, Hoa đạo nhân truyền thụ đại đạo, ở trong tịch diệt ngộ được đại thần thông, một thân pháp lực sâu không lường được, thực có lực lượng dời non lấp bể, đuổi trăng hái sao.

Cộng Công Thị, đương đại Thủy Thần, kế thừa huyết mạch thượng cổ Thủy Thần, trời sinh có được đại thần thông, đại thủ đoạn, càng có vô số bí pháp Cộng Công nhất mạch nhiều thế hệ truyền thừa, có thượng cổ Thủy Thần thần khí bên mình, một thân thực lực cao thâm khó lường tương tự.

Thi đạo nhân gắt gao canh giữ ở trước mặt Chúc Dung Thiên Mệnh, cho dù là Cộng Công Thị nổi điên, hắn cũng không thể khiến Chúc Dung Thiên Mệnh bị thương nửa cọng tóc.

Một tầng tiên quang màu vàng nhạt lưu động, tạo thành quầng sáng như một đám lửa, lẳng lặng bao phủ trên người Thi đạo nhân, mặc cho Cộng Công Thị công kích mãnh liệt, tầng tiên quang nhìn như mỏng manh đó lại vẫn không chút sứt mẻ.

Đôi mắt Cộng Công Thị đỏ bừng, như sư tử phát cuồng, hắn rống giận liên tục, trong phạm vi mấy vạn dặm mười mấy con sông to nhỏ tất cả đều xông lên trời, như các con bạch long lui tới xuyên qua, mang theo lực đạo thật lớn hung hăng đánh vào hộ thể tiên quang của Thi đạo nhân.

Khí đen ngập trời, hơi nước tràn ngập, thân thể Cộng Công Thị giấu ở trong sương mù đen cuồn cuộn, lực lượng bạch long do những con sông biến thành tấn công càng lúc càng cuồng bạo, tốc độ tấn công càng lúc càng nhanh, ngẫu nhiên mấy con bạch long va chạm với nhau, sẽ là một tiếng vang lớn trời sụp đất nứt, càng có lượng lớn lôi quang không ngừng phun ra.

“Phá!”

Cộng Công Thị đột nhiên rống to một tiếng, hai tay hắn khẽ nhấc, trên trời một cây đại chuỳ màu tím, một cái đục màu vàng hung hăng va chạm với nhau, chợt nghe một tiếng nổ, một luồng điện to bằng ngón cái sắc bén vô cùng từ trên cái đục lao vút xuống, hung hăng nện ở trên hộ thể tiên quang của Thi đạo nhân.

Cộng Công Thị công phá thượng cổ thiên đình, càn quét vô số cung điện lầu các trong thiên đình, thượng cổ thần khí vẫn luôn cất giữ ở trong kho bí mật của thiên đình cũng không biết đã bị hắn vơ vét đi bao nhiêu.

Đại chuỳ màu tím, cái đục màu vàng này, chính là truyền thừa chí bảo lôi chùy, điện tạc của thượng cổ thiên đình lôi thần nhất mạch, chính là tiên thiên thần khí lôi, điện pháp tắc của Bàn Cổ thế giới ở lúc khai thiên tích thai nghén mà sinh.

Một dòng điện nhìn như đơn giản, lại là lôi điện pháp tắc của Bàn Cổ thế giới biến thành, uy lực kinh người dị thường. Cho dù Cộng Công Thị không phải lôi thần đích truyền, cũng có thể đem lôi chùy, điện tạc này phát huy ra ba năm thành uy lực.

Thi đạo nhân trở tay không kịp, hộ thể tiên quang vững như Thái Sơn bị tia điện xuyên thủng, tia chớp màu vàng bổ vào đỉnh đầu hắn, chợt nghe một tiếng vang lớn tia điện nổ tung, mái tóc dài của Thi đạo nhân bị bổ xác xơ, lộ ra da đầu trơn bóng đen sì.

Mang theo khói đen đầy đầu, Thi đạo nhân từ trên cao cắm đầu ngã xuống, ở trên đất va ra một cái hố to hình người.

Bát Khâu Già cùng một đám môn nhân đệ tử của Thi đạo nhân giận tím mặt, lại sợ hãi động dung. Thi đạo nhân bị một tia sét đánh rụng, bọn họ đồng thời ra tay, vô số bảo châu, bảo bình, như ý, hoa sen các loại bảo khí mang theo linh quang đầy trời phóng lên cao, hóa thành một dòng lũ tràn đầy ánh sáng màu sắc hướng vào đầu Cộng Công Thị đánh xuống.

Cộng Công Thị vạn phần thê lương thét dài một tiếng, hắn tức giận nhìn Chúc Dung Thiên Mệnh run rẩy lớn tiếng quát: “Chúc Dung tiểu nhi, ngươi hôm nay chắc chắn phải chết! Lên cho ta! Giết, giết. Giết!”

Một cái thân rắn cực lớn hiển hóa bản thể giữa không trung, Tu Xà ngửa mặt lên trời thét dài. Thân thể to lớn dài đến vạn dặm nhẹ nhàng uốn éo, bàn thành một tòa xà trận chắn trước công kích của đám người Bát Khâu Già.

‘Đinh đinh đang đang’ vang loạn một trận, trên vảy dày nặng của Tu Xà tung tóe vô số ánh lửa, Bát Khâu Già và một đám đồng môn công kích chỉ để lại ở trên vảy của Tu Xà mấy dấu vết bé nhỏ không đáng kể, ngay cả một miếng vảy rắn cũng chưa thể công phá.

Tu Xà dương dương đắc ý thét dài một tiếng, há mồm phun ra một luồng khí độc màu đen.

Mấy chục đồng môn của Bát Khâu Già không kịp phòng bị, bị khí độc phun trên người, mắt thấy da mặt nhanh chóng biến thành một mảng đen sì, trợn mắt ngã xuống đất. Bát Khâu Già quát to một tiếng không ổn, vội vàng vung tay phóng ra một cái vòng ngọc long tước, một ánh sáng màu xanh ‘Soạt soạt’ xoay quanh bất định, đem các đồng môn trúng độc bảo vệ ở giữa.

Nhưng vòng ngọc long tước vừa mới bay ra, Tương Liễu đã từ trong khí đen thò ra chín cái đầu rắn dữ tợn.

Há mồm hít một hơi thật sâu, Tương Liễu cười quái dị, há mồm phun ra chín dòng nọc độc sền sệt màu đen.

Vòng ngọc long tước bị nọc độc phun trúng, Bát Khâu Già hú lên quái dị, phun ra một ngụm máu. Hào quang của vòng ngọc long tước nhanh chóng ảm đạm, rất nhanh đã ở dưới nọc độc của Tương Liễu ăn mòn biến thành một khối đá cứng rơi xuống đất.

Cộng Công Thị vươn bàn tay to hướng Chúc Dung Thiên Mệnh chụp tới.

Mấy trăm chiến sĩ Hỏa Lân tộc bay lên trời, cầm các loại binh khí hung hăng hướng bàn tay to của Cộng Công Thị đánh tới.

Mấy ngàn Thủy Thần chiến sĩ phía sau Cộng Công Thị đồng thời hét to một tiếng, chân đạp mây nước ùa lên, đem chiến sĩ Hỏa Lân tộc vây quanh ở chính giữa chém lung tung giết lung tung một trận. Chiến sĩ Hỏa Lân tộc bị bao vây nhiều vòng, bốn phương tám hướng đều là kẻ địch, trong lúc nhất thời cũng không rảnh cứu viện Chúc Dung Thiên Mệnh nữa.

Chúc Dung Thiên Mệnh run rẩy đứng dưới đất, hắn nhìn Chúc Dung thị càng lúc càng gần, khàn cả giọng quát: “Cộng Công Thị, ngươi dám giết ta?”

Cộng Công Thị tức giận đến mức ngửa mặt lên trời cười to, cười vài tiếng, khuôn mặt già của hắn vặn vẹo hết thành một cục: “Ngươi dám giết ta Vô Ưu con ta, ta vì sao không dám giết ngươi? Hôm nay cho dù Chúc Dung thị giáp mặt, cũng không thể nào cứu được ngươi!”

Bàn tay to chộp xuống, Cộng Công Thị mắt thấy sắp bắt được Chúc Dung Thiên Mệnh, Thi đạo nhân bị sét bổ ngã xuống đất nhảy dựng lên, đôi tay vung lên, hai bàn tay to vàng đến chói mắt gào thét bay lên trời, hung hăng bổ về phía bàn tay Cộng Công Thị.

Bàn tay Cộng Công Thị bị Thi đạo nhân liên tiếp đánh trúng, chợt nghe một đợt tiếng vang lớn truyền đến, thân thể Cộng Công Thị run nhè nhẹ, trên bàn tay không ngừng có thủy quang, hàn băng lôi đình màu đen phun trào ra, đem hai bàn tay ánh vàng rực rỡ kia một đòn đập vỡ.

Thi đạo nhân bay lên trời, lớn tiếng quát: “Cộng Công, đây là người tổ sư nhà ta coi trọng, Thiên Mệnh nhất định trở thành Nhân Hoàng, ngươi dám giết hắn, không sợ tổ sư nhà ta tới gây sự ngươi?”

Gương mặt Cộng Công Thị giật giật. Hắn nghiến răng nhìn Thi đạo nhân cười dữ tợn nói: “Mộc đạo nhân? Hoa đạo nhân? Trong tổ huấn của Cộng Công nhất mạch ta cũng đề cập, nói bọn họ là người rất ghê gớm, chỉ là lão tử sắp đoạn tử tuyệt tôn rồi, ta còn quản hắn cái gì gỗ nát cỏ mục?”

Một tiếng rồng gầm thê lương phóng lên cao, phía sau Cộng Công Thị có chín con hắc long lao lên trời. Hắc long ở trên không trung xoay tròn một phen, sau đó hóa thành một thanh tam xoa kích tạo hình kỳ quỷ cửu long quấn quanh bị Cộng Công Thị nắm trong tay.

Cộng Công Thị cầm tam xoa kích hung hăng rung lên, chợt nghe bốn phương tám hướng có lượng lớn tiếng vang nước lũ cuồn cuộn truyền đến, đất bằng phạm vi mười vạn dặm sinh ra một mảng nước lớn, sóng nước ban đầu chỉ sâu mười mấy trượng, sau đó trong chớp mắt đã cao tới bảy tám dặm, cuối cùng sóng nước sôi trào quay cuồng, nước trong phạm vi mười vạn dặm đã sâu tới một trăm dặm!

Đầy đất nước lớn quay cuồng, vô số lốc xoáy gào thét sinh ra, Cộng Công Thị được đại thủy giúp đỡ, thần lực bỗng dưng gia tăng vô số.

Tam xoa kích hướng trong đại thủy quấy, chỉ thấy một cơn sóng lớn bốc lên cao mấy trăm dặm, như một bàn tay lớn vô cùng hung hăng vỗ vào trên người Thi đạo nhân.

Thi đạo nhân thét lớn một tiếng, bị cơn sóng lớn đó đánh cho bay ngược trăm dặm, trong thất khiếu đồng thời phun máu.

Tam xoa kích của Cộng Công Thị hung hăng hướng Chúc Dung Thiên Mệnh đâm xuống, hắn lớn tiếng quát: “Tiểu – tạp – chủng, chết đi!”