Vũ Thần

Chương 1267



Năm tháng như thoi đưa, thời gian chỉ thoáng cái đã trôi qua nửa năm, nửa năm qua thiên hạ rất yên bình không hề có sóng gió nổi lên. Đặc biệt là ở phương Đông, những lời bàn tán nhiều nhất chính là sắp tới ngày hôn lễ của Hạ Nhất Minh, tựa hồ như cả thế giới phương Đông đang mong chờ tới ngày này.
Còn ở phương Tây cũng giống như thế, Quang Minh Thần Điện và Hắc Ám Hội Nghị đã giằng co với nhau hơn vạn năm thì nay đều tự khắc chế bản thân để không xảy ra xung đột với nhau. Cả hai đều giống như những con mãng xà đang ngủ đông, toàn tâm toàn ý chờ đợi tới thời cơ lột xác tiến lên. Chỉ là, toàn bộ người trong thiên hạ không một ai chú ý tới ngoại hải, ở nơi đây vừa sản sinh ra một vị thần đạo cường giả.
- Ngả Đức Văn, Cách Lâm Đốn, các ngươi đã ngưng tụ được Quang Ám Hợp Bích Đại Lĩnh Vực, hơn nữa bổn tọa ban cho các ngươi thần khí và truyền thụ cho các ngươi Quang Ám Liên Hợp Dộn thuật, các ngươi đã có năng lực tránh né khả năng truy tung của Hạ Nhất Minh.
Trên đỉnh núi, người đeo mặt nạ đứng ở đầu hướng gió quay người nhìn lại hai tên hậu duệ của Thần Điện và Hắc Ám Hội Nghị.
Mặc dù hai người bọn hắn đã tấn chức thần đạo cường giả, nhưng ở trước mặt người đeo mặt nạ này thì chỉ giống như một thư sinh trói gà không chặt.
Bởi vì bọn họ biết, sở dĩ bọn họ có được thành tựu ngày hôm nay là do người này ban cho, hắn nếu có thể ban cho bọn họ lực lượng cường đại thì hiển nhiên cũng có thể tước đoạn đi.
Đối với hai người mà nói, nếu như bây giờ bị mất đi toàn bộ lực lượng của thần đạo cường giả thì chính là chuyện thống khổ nhất từ trước tới nay.
Khi nghe thấy người đeo mặt nạ nói, ánh mắt bọn họ đồng thời nhìn về kiện vật phẩm hình tam giác ở trên tay. Đây là thần khí mà người đeo mặt nạ tặng cho bọn họ, bất quá bọn họ vô cùng kinh ngạc, thần khí này không thể dùng trong chiến đấu, mà chỉ có thể dùng để phòng ngự và bỏ trốn.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, Ngả Đức Văn cung kính nói:
- Đại nhân, Quang Ám Hợp Bích là vũ kỹ cường đại nhất của phương Tây, dưới sự chỉ điểm của ngài hai người chúng ta tạo ra được Quang Ám Đại Lĩnh Vực, mặc dù chỉ là lĩnh vực của thần khí nhưng cũng có thể sử dụng lực lượng Linh Hồn để công kích. Chẳng lẽ ngay cả khi có được cỗ lực lượng này cũng không thể chiến thắng được Hạ Nhất Minh sao?
Người đeo mặt nạ đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn hai người, trong ánh mắt có một chút bất đắc dĩ nói:
- Hơn một năm trước, trên đại lục đã nảy sinh rất nhiều chuyện, vì không muốn ảnh hưởng tới việc tu luyện của các ngươi mà ta đã không nói. Bất quá, bây giờ các ngươi đã tu luyện xong thì ta sẽ cho các ngươi biết.
Tinh thần Ngả Đức Văn cùng Cách Lâm Đốn nhất thời chấn động, bất quá bọn họ mơ hồ có cảm giác, tin tức do vị nam nhân đeo mặt nạ thần bí này nói ra chỉ sợ không phải là tin tốt.
- Hạ Nhất Minh trong miệng các ngươi hơn nửa năm trước đã tấn giai Ngụy Thần Cảnh, hơn nữa hắn ở Bắc Cương đại triển thần uy giết chết thần thú hộ đảo của bổn tọa, hải ngoại cùng Bắc Hải thần thú và hai đầu Thần Long trong Long Cốc. - Nghe mỗi một câu nói của người đeo mặt nạ, sắc mặt Ngả Đức Văn cùng Cách Lâm Đốn đều xuất hiện vẻ khó coi.
Mặc dù hai người bọn họ đối với thực lực của mình rất tự tin, nhưng bọn họ hiểu được nếu để cho bọn họ đối mặt với năm đầu thần thú một lúc chỉ sợ không có khả năng chiến thắng. Có lẽ chỉ có sử dụng kiện thần khí hình tam giác do người đeo mặt nạ tặng thì mới có thể bình yên thoát khỏi vòng vây. Ngả Đức Văn thở dài ra một hơi, hắn nắm chặt hai bàn tay mình lại.
Đối với chuyện Thần Long Ai Nhĩ Bá Lạp bị giết chết, hắn đã sớm cảm ứng được, bất quá cho tới nay hắn vẫn không tin vào chuyện này, nhưng mãi tới bây giờ thì mọi chuyện đã được người đeo mặt nạ xác nhận.
Người đeo mặt nạ lạnh lùng nhìn hắn, nói:
- Không nên có ý định tìm Hạ Nhất Minh báo thù, sự trưởng thành của hắn đã vượt xa khỏi sự tưởng tượng của các ngươi.
Hai người Ngả Đức Văn ngẩng đầu lên nhìn người đeo mặt nạ.
- Hạ Nhất Minh sau khi giết chết năm đầu thần thú còn chạy tới phương Tây giết chết Lý Áo Ba Đặc cùng Lô Khắc. - Người đeo mặt nạ tiếp tục nói.
- Cái gì? - Ngả Đức Văn cùng Cách Lâm Đốn đồng thời giật mình hỏi lại. Đặc biệt là Cách Lâm Đốn, thân thể của hắn lúc này bắt đầu run rẩy như muốn ngã.
Năm đầu thần thú ngã xuống đối với hắn mặc dù có chút khiếp sợ, nhưng dù sao cũng không có cảm xúc tiếc thương nào, chỉ là Lý Áo Ba Đặc cùng Lô Khắc chết đi làm cho tâm tình của hắn khó có thể thừa nhận được chuyện này. Hai người đó đều có tu vi Ngụy Thần Cảnh, hơn nữa bọn họ am hiểu Quang, Ám lực.
Mặc dù Ngả Đức Văn cùng Cách Lâm Đốn có thể sử dụng lĩnh vực của thần khí để thi triển ra Quang Ám Đại Lĩnh Vực, nhưng nếu so sánh với hai vị tiền bối đó thì không đáng một xu. Vậy mà hai người bọn họ vẫn bị Hạ Nhất Minh giết chết......
Trong lúc nhất thời, nguyên bổn niềm tin trên gương mặt bọn họ đã biến mất, thay vào đó là vẻ mất mác, ánh mắt lộ ra một tia mờ mịt và khó tin.
Đại biểu cho phương Tây quyết chiến với Hạ Nhất Minh và giành chiến thắng là mục tiêu mà hai người bọn họ vẫn cố gắng dùng để tu luyện. Nhưng theo như người đeo mặt nạ nói thì những ảo tưởng trong bọn họ đã bị đánh vỡ, bọn họ mơ hồ có một loại cảm giác, đó chính là cả đời này chỉ sợ không có khả năng chiến thắng được Hạ Nhất Minh.
Dù sao, bọn họ tấn giai thần đạo cũng không phải là do tự bản thân mình tu luyện, trước mắt có thể đạt tới thành tựu này đã là cực hạn của cả đời. Nhưng cho dù vậy thì bọn họ cũng không có khả năng chiến thắng Hạ Nhất Minh, hiển nhiên điều này đã khiến cho hai người cảm thấy rất tuyệt vọng.
Người đeo mặt nạ liếc mắt nhìn hai người, bình thản nói:
- Sau này nếu các người gặp Hạ Nhất Minh mà không muốn cùng hắn nói chuyện thì lập tức sử dụng thần khí bỏ chạy thật xa. Ngoài ra, trừ khi hắn đem Thần Điện và Hắc Ám Hội Nghị của phương Tây hủy diệt đi nếu không các ngươi không được bước chân vào phương Đông một bước nào. Nguồn truyện: Truyện FULL
Theo như những lời nói của người đeo mặt nạ thì không chỉ riêng phương Đông mà kể cả Tây Bắc và Bắc Cương bọn họ cũng không được tiến vào.
Ánh mắt Ngả Đức Văn cùng Cách Lâm Đốn đều hiện lên một tia không phục, cuộc sống như vậy đối với thần đạo cường giả là quá tù túng.
Thanh âm của người đeo mặt nạ lại vang lên:
- Nhớ kỹ, các ngươi là những hy vọng cuối cùng của Thần Điện và Hắc Ám Hội Nghị, nếu như các ngươi cũng ngã xuống thì như vậy Hạ Nhất Minh mới không còn điều gì cấm kỵ nữa. Lúc đó truyền thừa mấy ngàn năm của Thần Điện và Hắc Ám Hội Nghị sẽ chính thức bị hủy diệt.
Người đeo mặt nạ này đôi với thế cục của thiên hạ hoàn toàn nắm rõ, lời này chính là những suy nghĩ ở trong lòng của Hạ Nhất Minh.
Ánh mắt Ngả Đức Văn cùng Cách Lâm Đốn trở nên ngưng trọng, hai người quay sang phía người đeo mặt nạ hành lễ thật sâu. Bởi vì bọn họ hiểu được nếu như không phải thần đạo lực lượng được người này ban cho thì có lẽ Thần Điện và Hắc Ám Hội Nghị sẽ không còn tồn tại nữa.
Người đeo mặt nạ trầm tư một lúc, mà lúc này trong phiến không gian bỗng xuất hiện một loại khí tức quỷ dị tới cực điểm. Hai vị thần đạo cường giả trẻ tuổi khi cảm nhận được luồng khí tức này thì không dám ngẩng đầu lên nhìn, mà chỉ lăng lặng chờ đợi.
Một lúc lâu sau, người đeo mặt nạ vươn tay ra, ở trong tay hắn xuất hiện một thủy tinh cầu trong suốt, từ trên nó lóe lên vô số quang mang sáng chói.
Khóe miệng người đeo mặt nạ liên tục ngâm tụng mấy câu, mỗi câu tựa hồ đều mang theo uy lực cường đại vô cùng.
Từng đạo lực lượng đang không ngừng ba động ở xung quanh, chúng nhanh chóng tiến vào trong thủy tinh cầu, ánh mắt Ngả Đức Văn và Cách Lâm Đốn đều hiện lên một tia hâm mộ và sùng kính đối với người đeo mặt nạ.
Tu vi võ đạo của người đeo mặt nạ so với bọn hắn dù không biết là bao nhiêu, nhưng năng lực vận dụng lực lượng của hắn đã đạt tới độ cao mà bọn họ vĩnh viễn không thể nắm giữ được.
Hơn nữa, người này có rất nhiều năng lực đặc thù, những kiện thần khí không ngừng xuất hiện ở trong tay của hắn.
Thật không biết người này đã làm cách nào để có được nhiều học vấn và khả năng luyện chế được nhiều thần khí như vậy. Dù là người này bắt đầu học tập còn ở trong bụng mẹ thì tựa hồ cũng không có khả năng có được kiến thức và học vấn phong phú như thế. Đương nhiên, những ý niệm này chỉ xuất hiện ở trong đầu hai người một lát rồi lập tức biến mất.
Ở trước mặt người đeo mặt nạ, bọn họ có cảm giác như mình không thể che dấu được suy nghĩ của mình, đôi mắt đối phương khi nhìn bọn hắn dường như có năng lực xuyên thấu lòng người. Điều này đã khiến cho hai người bọn họ không hề có ý niệm phản kháng ở trong đầu.
Theo thanh âm của người đeo mặt nạ dần to lên, quang mang do thủy tinh cầu phát ra càng lúc càng mãnh liệt.
Một cỗ lực lượng cường đại hình thành mộ trận gió nâng thủy tinh cầu dần bay lên giữa không trung.
Ngả Đức Văn và Cách Lâm Đốn dù sao cũng là thần đạo cường giả cho nên hai người có thể nhìn rõ mọi thứ phát sinh ra đằng sau tầng ánh sáng kia, bọn họ mơ hồ nhìn thấy được trong thủy tinh cầu tựa hồ xuất hiện hình ảnh.
Đây là một đầu Thần Long, là một đầu Thần Long phương Đông, ở trước mặt đầu Thần Long này tựa hồ như đang có hai kiện đồ vật trôi nổi, bất quá dù bọn họ nhìn thấy thì cũng không thể nhận ra được điều gì.
Đầu Thần Long trong hình ảnh tựa hồ như phát hiện ra điều gì đó, nó quơ long trảo lên bắt về phía trước, trong nháy mắt thủy tinh cầu giống như bị sét đánh quang mang do nó phát ra nhanh chóng tắt đi và vỡ vụn thành từng mảnh.
Một lượng lớn mảnh vụn giống như những hạt mưa thi nhau rơi xuống, bên trong mỗi một mảnh vụn đó đều ẩn chứa lực lượng khổng lồ, cho dù là một gã tôn giả mà bị chúng công kích thì cũng chỉ có nước mất mạng mà thôi.
Nhưng ba người ở chỗ này không ai cảm thấy sợ hãi, bọn họ đồng thời tạo thành khu vực riêng cho mình, đem những thuộc tính bất đồng tạo thành vòng bảo hộ cách ly bản thân với những mảnh vụn đó.
Người đoe mặt nạ khẽ vỗ vỗ hai tay vào với nhau, những mạnh vụn đó nhất thời bị một ngọn gió bất chợt xuất hiện thổi bay xuống biển.
Thủy tinh cầu này mặc dù không phải là thần khí, nhưng cũng là một kiện thần binh khó có thể kiếm được, chỉ là người đeo mặt nạ tựa hồ như không hề cảm thấy đau lòng vì mất nó.
- Đã bắt đầu rồi sao? Hắc hắc, ta cũng muốn chuẩn bị một chút. - Người đeo mặt nạ lẩm bẩm tự nói một mình, sau đó hắn quay đầu nhìn về phía hai người Ngả Đức Văn, nói:
- Bây giờ ta muốn các ngươi đi làm một việc, việc này vô cùng hệ trọng, ngàn vạn lần không được để hỏng mất.
Ánh mắt Ngả Đức Văn và Cách Lâm Đốn nhất thời trở nên nghiêm nghị, hai người chăm chú lắng nghe việc mà người đeo mặt nạ muốn mình đi làm là gì.
Bên trong Hỏa Diệm Sơn, Thần Long ngẩng đầu lên, ánh mắt lóe lên một tia quang mang lạnh lẽo. Hai người Kỳ Liên Song Ma ở trước mặt không hiểu gì đưa mắt nhìn nhau, trong lòng có chút không yên, chẳng lẽ bọn họ đã làm gì để cho vị tiền bối này sao?
- Hừ. Không ngờ dám dò xét ta, thật sự là to gan. - Thần Long lạnh lùng lẩm bẩm nói.
Sắc mặt Kỳ Liên Song Ma khẽ thay đổi, bọn họ thả ra thần niệm để tìm kiến, nhưng lại không thu hoạch được gì.
Thần Long cúi đầu, ánh mắt nhìn về phía bọn họ mang theo vài phần bất đắc dĩ và dở khóc dở cười, nói:
- Hai người các ngươi không cần phân tâm, người đó các ngươi ngươi không thể tìm được đâu. Bây giờ ta đã đem ngũ hành lực đưa vào trong cơ thể các ngươi, trợ giúp hai người các ngươi gia tăng thêm thực lực, nhưng cuối cùng có tấn chức thần đạo hay không thì còn phải dựa vào nghị lực của hai ngươi, cho nên phải hết sức cố gắng.
- Vâng. - Hai tiếng đáp cung kính của Kỳ Liên Song Ma vang vọng khắp sơn cốc.