Hạ Nhất Minh tu luyện Ngũ Hành Đại Lĩnh Vực mới chỉ ngưng tụ thành công được tứ hệ lĩnh vực, còn thiếu chỉ có Mộc hệ lĩnh vực. Nhưng mà từ khi ở Tám Trăm Dặm Hỏa Diệm Sơn, Hạ Nhất Minh trong nháy mắt thấy được quá trình ngưng tụ Thế Giới lực của Thần Long cho nên nắm giữ về Mộc hệ lực lượng lại nhiều hơn một ít. Mặc dù trước mắt hắn còn không có khả năng ngưng tụ được Ngũ Hành Đại Lĩnh Vực, nhưng nếu tham khảo cách làm của Thần Long, sử dụng Mộc hệ lực lượng tạm thời có thể miễn cưỡng tạo thành lĩnh vực để tạo thành Ngũ Hành Đại Lĩnh Vực. Trong nháy mát, tứ hệ lĩnh vực nảy sinh ra biến hóa vi diệu, khi Mộc hệ lực lượng được quán thâu vào trong lĩnh vực thì sự thiếu sót của Hạ Nhất Minh nhất thời được đền bù. Trong lúc mơ hồ, khu vực trên không của sa mạc bỗng tràn ngập lực lượng sinh mệnh. Hai mắt Ngao Mẫn Hành nhất thời sáng lên, hắn muốn lĩnh giáo uy lực chính thức của tiên thiên Ngũ Hành Đại Lĩnh Vực, nếu như Hạ Nhất Minh sử dụng Quang Ám Đại Lĩnh Vực để đối phó hắn thì dù không thể chỉ trích nhưng trong lòng vẫn cảm thấy khúc mắc. Tuy nhiên, Hạ Nhất Minh giống như đã nhìn thấu tâm tư của hắn, Quang Ám Đại Lĩnh Vực gần như chỉ dùng để phòng ngự mà thôi, còn tấn công là sử dụng ngũ hành lực. Cảm nhận được Hạ Nhất Minh đang dung nhập Mộc hệ lực lượng vào trong tứ hệ lĩnh vực, trong lòng Ngao Mẫn Hành có vô vàn cảm xúc. Người trẻ tuổi này thật sự không làm xấu mặt tiên thiên ngũ hành thân thể, ngay cả phương thức chuyển hoán cũng vận dụng tự nhiên như vậy. Sử dụng Mộc hệ chân khí để thay thế lĩnh vực có cùng thuộc tính, thật không hiểu hắn tại sao lại làm được điều này nữa. Ngũ Hành chân khí của song phương liên tục va chạm với nhau giống như mười đóa hoa sen ở giữa không trung đang tỏa ra quang mang chói mắt. Ngũ Hành đại luân hồi chi hoa được hai vị cường giả phóng thích ra một cách nhuần nhuyễn. Bọn họ trong lúc điều kiển ngũ hành chi hoa cũng không tùy ý tấn công mà liên tục điều phối, muốn sửu dụng tính tương khắc trong ngũ hành để áp chế đối phương. Ngao Mẫn Hành trầm mê trên con đường tu luyện ngũ hành lực đã ngàn năm, độ thuần thục của lão hơn xa sự tưởng tượng của Hạ Nhất Minh. Ngũ Hành chi hoa ở trên người hắn dường như sống lại hóa thành năm đầu quang long bay quanh người Hạ Nhất Minh. Bất quá, Hạ Nhất Minh mặc dù không có điều khiển như đối phương, nhưng lại cảm ứng tốt hơn. Hai tay hắn nhẹ nhàng huy động điều khiển ngũ hành chi hoa bay ra đón đỡ, nhìn qua thì uy lực ngũ hành chi hoa của hắn yếu hơn, nhưng lại có thể bình tĩnh hóa giải đòn công kích của Ngao Mẫn Hành. Ánh mắt Ngao Mẫn Hành xuất hiện một tia hâm mộ, đây là nguyên nhân chính thức mà người có được tiên thiên ngũ hành thân thể mạnh hơn hậu thiên ngũ hành thân thể. Những người có ngũ hành thân thể thì khi điều khiển ngũ hành chân khí sẽ dễ dàng hơn, hơn nữa điều quan trọng là..... Trời sinh bọn họ đối với ngũ hành khí có cảm giác nhạy bén, loại cảm giác này có thể hỗ trợ bù đắp lại thực lực của bản thân khi còn chưa đủ. Như Hạ Nhất Minh, hắn sở dĩ có thể sử dụng ngũ hành chi hoa để giằng co với Ngao Mẫn Hành cũng không phải là do kinh nghiệm chiến đấu phong thú hay thực lực cao ngang bằng. Mà bởi vì những động tác của hắn lúc này không phải mất thời gian học hỏi mà giống như bản năng vậy. Vô luận Ngao Mẫn Hành có công kích thế nào thì cũng không thể dấu diếm được cảm ứng của Hạ Nhất Minh, thần niệm của hắn tản ra xung quanh cho nên đối với từng biến hóa của ngũ hành khí đều rõ như lòng bàn tay. Loại cảm giác như bản năng này dù cho hậu thiên ngũ hành thân thể có tu luyện gian khổ tới mức nào cũng không thể có được. Bất quá, biểu hiện của Hạ Nhất Minh càng kiệt xuất thì đôi mắt Ngao Mẫn Hành càng sáng ngời. Hắn đem toàn bộ lực lượng mà mình khổ tu ngàn năm qua thi triển ra, Ngũ Hành Đại Luân Hồi Chi Hoa ở trong tay hắn biến hóa ra hàng ngàn, hàng vạn, quỷ thần khó lường. Đồng thời, Ngũ Hành Đại Lĩnh Vực cũng không ngừng khuếch tán ra xâm nhập về nhập về phía Lĩnh Vực do Hạ Nhất Minh phóng ra. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL Tuy tứ hệ lĩnh vực được Mộc hệ lực lượng bổ sung đã khiến cho Ngũ Hành Đại Lĩnh Vực bớt đi khuyết điểm, chỉ cần Hạ Nhất Minh không ngừng gia tăng sự rèn luyện thì việc thành tựu Ngũ Hành Đại Lĩnh Vực chỉ là một sớm một chiều. Nhưng mà, hôm nay thì uy lực của nó vẫn kém Ngũ Hành Đại Lĩnh Vực một cách nghiêm trọng, khi Ngao Mẫn Hành tận lực tấn công đã không ngừng xâm chiếm khu vực Lĩnh Vực của Hạ Nhất Minh. Cảm thụ Lĩnh Vực đang không ngừng bị xâm nhập làm cho Hạ Nhất Minh phải nhíu mày. Nếu hắn đem Quang Ám Đại Lĩnh Vực đang phòng ngự phóng xuất ra, hơn nữa còn thi triển Linh Hồn trùng kích thì dù không thể thủ thắng cũng có thể vãn hồi lại tình thế xấu hiện nay. Nhưng nếu dùng tuyệt học phương Tây thì dù chiến thắng Ngao Mẫn Hành cũng không phục. Cho nên chỉ cần có thể thì Hạ Nhất Minh sẽ không thi triển loại lực lượng nào khác ngoài Ngũ Hành lực. Chính mình dù sao cũng có được tiên thiên ngũ hành thân thể, nếu sử dụng ngũ hành lực không thể chiến thắng hậu thiên ngũ hành thân thể thì hắn không có tư cách gì để ngưng tụ Thế Giới lực. Tâm tình Hạ Nhất Minh hơi trầm xuống, hắn thả thần niệm ra cảm ứng biến hóa kỳ dị ở xung quanh, giờ phút này hắn tựa hồ có được cảm giác kỳ quái. Đó chính là quen thuộc.... Song phương không ngừng sử dụng Ngũ Hành Đại Lĩnh Vực để va chạm với nhau làm cho Hạ Nhất Minh đối với nó dần trở nên quen thuộc hơn. Một năm trước, khi Thần Long đại nhân đem những kiến thức về Ngũ Hành lực truyền thụ cho Hạ Nhất Minh, khiến cho hắn sau này bớt đi rất nhiều rắc rối, đối với việc ngưng tụ Ngũ Hành Đại Lĩnh Vực cũng có trợ giúp rất lớn. Bất quá, đó dù sao cũng mới chỉ là trên lý thuyết, vô luận thiên tư của Hạ Nhất Minh tới tốt tới đâu thì cũng không thể dễ dàng bước qua cánh cửa cuối cùng. Nhưng giờ phút này khi hắn đang không ngừng giao phong với Ngũ Hành Đại Lĩnh Vực thì trong lúc mơ hồ đã nắm được chiếc chìa khóa để mở cửa. Sau mỗi lần ngũ hành lực va chạm với nhau thì trong lòng Hạ Nhất Minh lại xuất hiện cảm giác quen thuộc đang liều mạng hò hét. Ánh mắt Ngao Mẫn Hành vẫn bình tĩnh như trước, nội tâm của hắn cũng thế, dưới tình trạng này khiến cho hắn có thể phóng thích Ngũ Hành lực đạt tới tình trạng tốt nhất. Ngũ hành lực không ngừng lưu chuyển khiến cho Lĩnh Vực lực lượng của Hạ Nhất Minh không ngừng bị tiêu hao, khu vực Lĩnh Vực của hắn đang không ngừng bị thu nhỏ lại. Nếu lúc này có người ở đây xem trận chiến thì chỉ sợ họ sẽ tưởng rằng Ngao Mẫn Hành mới là người có được Ngũ Hành Đại Lĩnh Vực chân chính. Nhưng mà, đúng lúc Hạ Nhất Minh lâm vào cảnh hạ phong tuyệt đối, Lĩnh Vực lực lượng lung may như muốn biến mất thì trong lòng Ngao Mẫn Hành lại đột nhiên có cảm giác nguy hiểm. Khóe mắt hắn hơi giật vài cái, Ngũ Hành lực lượng không hề được thu lại mà càng lúc càng ngưng tụ, từng đợt từng đợt áp bách về phía Hạ Nhất Minh. Trong quá trình giằng co, khi một bên nắm quyền chủ động mà không thể nhanh chóng đánh bại đối phương, làm cho tình hình kéo dài về sau, lúc mà để đối phương thoát khỏi hoàn cảnh nguy hiểm thì chính là lúc bản thân sẽ rơi vào tình cảnh đó. Cho nên, khi Ngao Mẫn Hành cảm giác được nguy hiểm thì lập tức gia tăng thêm áp lực về phía Hạ Nhất Minh nhằm nhanh chóng đánh bại hắn. Trước khi giao thủ, hắn quả thật muốn trải nghiệm một chút xem tiên thiên Ngũ Hành Đại Lĩnh Vực có bao nhiêu uy lực, nhưng khi chính thức giao thủ hắn mới biết được nguyên lai Hạ Nhất Minh vẫn chưa ngưng tụ được Ngũ Hành Đại Lĩnh Vực. Nếu đã giao thủ thì hai người bọn họ nhất định sẽ phải phân thắng bại. Ngao Mẫn Hành tuyệt đối không hy vọng người thất bại là hắn, cho nên đem toàn bộ áp lực gia tăng thêm nhằm khiến cho tinh thần Hạ Nhất Minh phải suy sụp, chỉ là ngay lúc này vẻ mặt Hạ Nhất Minh lại lộ ra nụ cười tươi. Hai tay hắn nhanh chóng thu về đặt ở trước ngực, sau đó thủ ấn tên tay không ngừng biến hóa làm cho lực lượng quanh người hắn cũng dần biến hóa theo. Quang Ám Đại Lĩnh Vực không biết từ khi nào đã biến mất không còn dấu vết, mà ở trước người hắn lại xuất hiện năm loại màu sắc bất đồng - Đây chính là Ngũ Hành Đại Lĩnh Vực. Lĩnh Vực này cũng không phải do Mộc hệ lực lượng bị miễn cưỡng gia nhập vào trong bốn hệ Lĩnh Vực, mà chính là năm loại Lĩnh Vực có thuộc tính bất đồng, tạo thành sự tương sinh tương khắc của Ngũ Hành Đại Lĩnh Vực. Khi Ngao Mẫn Hành sắp đem loại thực lực mình phát huy tới cực hạn tạo thành áp lực lớn cho Hạ Nhất Minh, thì hắn cuối cùng đã hiểu được Mộc hệ lĩnh vực, Mộc hệ lực lượng tràn ngập sinh mệnh khí tức giống như vĩnh viễn không cạn kiệt nhanh chóng tiến vào. Gần như chỉ trong nháy mắt, Mộc hệ lực lượng đã chuyển hóa thành Hỏa hệ lực lượng, rồi tới Thổ hệ, Kim hệ, Thủy hệ. Ngũ Hành luân chuyển không có một chút sơ hở. Lúc này ánh mắt Ngao Mẫn Hành cuối cùng đã thay đổi, hai mắt hắn sáng rực lên, Hạ Nhất Minh cuối cùng đã ngưng tụ được Ngũ Hành Đại Lĩnh Vực, hơn nữa là tiên thiên Ngũ Hành Đại Lĩnh Vực trong truyền thuyết. Hắn cười dài một tiếng, tiếng cười kèm theo sự sảng khoái, sau đó hắn tận lực sử dụng Lĩnh Vực của mình để thi triển áp bách vapsphias Hạ Nhất Minh. Lúc này hắn đã không còn giữa lại một chút thực lực nào, nhưng sự tình làm hắn kinh hãi chính thức phát sinh. Khi Lĩnh Vực lực lượng của hắn tiến vào phạm vi Lĩnh Vực của Hạ Nhất Minh đột nhiên làm cho hắn mất quyền khống chế. Sắc mặt hắn nhanh chóng thay đổi, loại sự tình khó tin này đây là lần đầu tiên hắn gặp phải trong một nghìn năm qua. Ngao Mẫn Hành quyết định thật nhanh, thân hình hắn nhanh chóng lui về phía sau để mong chóng thoát khỏi không gian Lĩnh Vực quỷ dị của Hạ Nhất Minh. Nhưng mà, khi hai Lĩnh Vực lực lượng tiếp xúc với nhau đã có một loại hấp lực cường hãn sinh ra, làm cho Lĩnh Vực của hắn không thể thoát ra. Sắc mặt Ngao Mẫn Hành tái đi không còn chút máu, tiên thiên Ngũ Hành Đại Lĩnh Vực có tiên thiên lực lượng đáng sợ, loại lực lượng này có thể tiếp cận bổn nguyên lực lượng của thế giới. Trước tình huống này thì dù hậu thiên thân thể có cố gắng tu luyện tới mức nào cũng trở thành vô dụng. Tiên thiên ngũ hành thân thể một khi ngưng tụ được Lĩnh Vực lực lượng thì năng lực sẽ đạt tới mức đáng sợ. Hết thảy mọi thứ đều không thể ngăn cản được bước tiến của nó, tất cả mọi thứ đều không thể tránh được mà bị nó nắm giữ. Đây chính là tiên thiên ngũ hành..... Hít sâu một hơi, cường đại lực lượng được Ngao Mẫn Hành chậm rãi thu lại, hắn từ từ nói: - Ta thua rồi.