Một luồng lực lượng thần bí lan ra xung quanh mang theo áp lực rất lớn, khiến cho mọi người phải rung động. Tuy nhiên, do đã được dặn dò từ trước nên tất cả không có người nào bối rối. Bọn họ đều lẳng lặng ngồi, chậm rãi cảm nhận những gì đến từ nguồn lực lượng. Trong áp lực mà luồng lực lượng đó mang đến hình như có một loại tin tức thần bí nào đó, giao tiếp với các vị tân Tôn giả theo một loại phương thức đặc biệt. Đây là một sự thể nghiệm rất cao. Trước khi vào Sinh Tử giới, không ai lại tưởng tượng đến chuyện này. Nhưng ở đây, chuyện này lại hoàn toàn tồn tại. Hạ Nhất Minh cũng giống như mọi người, tập trung tinh thần mà cảm nhận. Rất nhanh, hắn đã cảm giác được có một thứ gì đó đang kêu gọi bản thân. Mặc dù cơ bản hắn không thể phát hiện nó xuất phát từ đâu nhưng hắn có thể khẳng định thứ lực lượng đó là vô cùng thân thiết. Nếu như nói Hạ Nhất Minh là một cục sắt to thì luồng lực lượng đó giống như một quả núi tỏa ra lực hút rất mạnh. Hạ Nhất Minh lắc đầu. Trong lòng hắn chợt nảy ra một loại cảm giác vui mừng lẫn sợ hãi đan xen với nhau. Luồng lực lượng đó làm cho hắn cảm thấy vui mừng bởi vì nó kích thích bản năng không cho đi vào đó. Nhưng luồng lực lượng đó lại có một lực hấp dẫn lạ thường khiến cho lí trí của hắn cảm thấy sợ hãi. Đó chính là một sự giao chiến giữa bản năng và lí trí. Trong nháy mắt đã làm cho lưng hắn ướt đẫm mồ hôi. Mở hai mắt ra, nhìn chung quanh, Hạ Nhất Minh cảm thấy rùng mình. Đập vào mắt hắn là nét mặt mọi người cũng tương tự như vậy. Chứng tỏ những gì mọi người gặp phải cũng giống như nhau. Chợt một vị tộc nhân của bộ tộc Đồ Đằng đứng lên. Hắn hét lớn một tiếng khiến cho mọi người giật nảy mình. Sau đó hắn dẫn theo thánh thú của bản thân chạy nhanh về một hướng nào đó. Tất cả mọi người đều thấy trong ánh mắt hắn tràn ngập địch ý. Người này đi thì cứ đi, nhưng không ngờ lại làm kinh động tới người khác. Trong hoành cảnh kì dị như thế này không khỏi khiến người khác nảy sinh bất mãn. Có điều, đã có người đi trước nên những người còn lại cùng thở dài một hơi. Rất nhanh, người thứ hai cũng đứng lên, chạy nhanh về một hướng khác. Hác Huyết và Phương Thịnh cùng lúc đứng lên. Bọn họ không chút do dự chạy thăng về phía trước, nhanh chóng biến mất trong tầm mắt của mọi người. Hạ Nhất Minh thầm than trong lòng. Hai người đó quả không hổ là huynh đệ thân thiết. Ngay cả việc cảm nhận địa điểm cũng là cùng một hướng. Trong lòng hắn có chút mong đợi, không biết Kim Chiến Dịch có cảm nhận được cùng hướng với mình hay không. Ngay sau đó, Kỳ Liên song ma, phụ tử Lệ Giang Phong cũng đứng lên, chạy về các hướng. Ánh mắt Hạ Nhất Minh nhìn theo. Hắn kinh ngạc phát hiện, cho dù là Kỳ Liên song ma cũng lấy Hỏa hệ công pháp để dương danh như phụ tử Lệ Giang Phong nhưng phương hướng lại không giống nhau. Thấy được điều đó, trong lòng Hạ Nhất Minh cảm thấy có chút thất vọng. Xem ra nguyện vọng của bản thân được đồng hành với Kim Chiến Dịch là khó có khả năng. Quả nhiên Kim Chiến Dịch đứng dậy. Hắn quay sang Hạ Nhất Minh gật đầu một cái rồi theo hướng bên trái mà đi. Thoáng cái đã biến mất trong tầm mắt của Hạ Nhất Minh. Hạ Nhất Minh than nhẹ một tiếng, cuối cùng cũng đứng lên. Nết tất cả mọi người đã đi thì hắn cũng đi xem xem là cái gì đang kêu gọi mình. Tuy nhiên, hắn vừa mới đứng dậy đã nghe thấy một thanh âm rất nhỏ vang lên trong tai. - Hoành Sơn Hạ Nhất Minh. Hạ Nhất Minh giật mình. Hắn quay đầu nhìn về phía thanh âm phát ra. Đập vào mắt hắn chính là một người trung niên gầy gò, trên người mặc một bộ trường bào màu tối. Tay đeo một đôi bao tay bằng da hươu. Nguồn: http://truyenfull.vn Nhìn loại trang phục kì dị đó, Hạ Nhất Minh cảm giác hinh như đối phương tu luyện một thứ công pháp rất lạ. - Các hạ có gì chỉ giáo? Hạ Nhất Minh hơi lo lắng, cũng sử dụng phương pháp truyền âm nói chuyện. Đương nhiên, nếu đối phương không phải là một vị Tôn giả cùng đẳng cấp, Hạ Nhất Minh cũng chẳng tôn trọng hắn đến như vậy. Thanh âm của người noi lại vang lên: - Ta biết tại sao trong tay ngươi có Ngũ Hành Hoàn. Nhưng ngươi có muốn biết Ngũ Hành Hoàn là do ai chế tạo hay không? Hạ Nhất Minh giật mình, trong mắt hắn lóe lên một chút. Người biết trong tay hắn có Ngũ Hành Hoàn không phải ít, đặc biệt là đối với các đại môn phái thì đó cũng chẳng phải là chuyện gì bí mật. Nhưng người trước mắt này rõ ràng là một người tự mình tu luyện. Hắn nói như vậy khiến cho Hạ Nhất Minh cảm thấy bất ngờ. - Làm thế nào mà các hạ biết? – Hạ Nhất Minh bình tĩnh nói: - Làm thế nào thì ta có thể tin được ngươi? Người nọ mỉm cười, từ từ tháo cái bao tay xuống. Hạ Nhất Minh nhìn vào đôi bàn tay hắn mà sững người, trong lòng nổi lên một chút sát khí. Có điều, hôm nay hắn cũng không phải là người mới ra ngoài. Trải qua mấy năm sóng gió, hắn đã có thể che giấu nội tâm của mình rất tốt. Mặc dù lúc này trong lòng hắn đang nổi lên sát khí, nhưng ánh mắt chỉ lóe lên một chút mà không hề có biểu hiện gì khác. Hít một hơi thật sâu Hạ Nhất Minh lạnh nhạt nói: - Thì ra là ngươi. - Đúng! Hôm nay ta tới gặp là có việc muốn hỏi ngươi! - Việc gì? - Ngươi đã vụ hóa thành công Ngũ Hành Hoàn. Vậy ngươi có cảm giác được uy lực của cái thần khí phỏng chế này như thế nào? Mặc dù trong lòng Hạ Nhất Minh cảm thấy khó hiểu, nhưng hắn vẫn bình tĩnh nói: - Rất mạnh. Người nọ khẽ gật đầu. Thanh âm của hắn có chút hổn hển giống như cái thần khí phỏng chế đó vốn là của mình nhưng chẳng may lại rơi vào tay Hạ Nhất Minh. - Ngươi có biết Ngũ Hành Hoàn là ở đâu mà ra không? - Tất nhiên là do người nào đó đoán tạo ra. – Hạ Nhất Minh nhếch mép cười lạnh. Người này vẫn còn không biết hắn đã được Chu Đại Minh nói cho lai lịch của cái thần khí này rồi, nên vẫn muốn dùng những lời đó để cho hắn bối rối. Người nọ lại không cười nổi, nói: - Muốn đoán tạo ra Ngũ Hành Hoàn đâu có dễ như vậy. Trên thế gian này chỉ sợ cũng không có người nào có thể có được thần thông đó. Hạ Nhất Minh nhíu mày, nói: - Ngũ Hành Hoàn quả là khó đoán tạo. Nhưng nếu có vận may, cao giai đoán tạo sư chắc chắn là có thể thành công. – Dừng lại một chút, Hạ Nhất Minh đưa mắt nhìn về phía Lệ Nhã Tĩnh rời đi, nói: - Lưu Ly động chủ ở Nam Cương cũng đã thành công đoán tạo được thần khí Cửu Long Lô phảng chế. Người nọ cười ha hả, nói: - Cửu Long Lô làm sao có thể so sánh được với Ngũ Hành Hoàn. – Hắn hãnh diện nói: - Ngũ Hành Hoàn được thiên hạ công nhận là thần khí khó chế tạo nhất. Ngay cả Nam Cương Lưu Ly động chủ được xưng là thiên hạ đệ nhất đoán tạo sư cũng không thể phỏng chế thành công, ngươi có biết tại sao không? Hai mắt Hạ Nhất Minh hơi chuyển động, trong lòng cảm thấy rất hiếu kỳ. Đừng nói bản thân hắn mới bắt đầu luyện tập Đoán tạo thuật, mà cho dù không tiếp xúc với nó thì hắn cũng phải cố gắng tìm hiểu bí ẩn của nó. - Tại hạ không biết. Mong các hạ chỉ giáo. – Hạ Nhất Minh trầm giọng, nói. Người nọ cười hắc hắc, nói: - Bởi vì ngũ hành luân chuyển tự tạo cho mình một thế giới riêng. Việc này lại liên quan đến kiến thức về không gian. Nên ngoại trừ cao thủ thần đạo ra cũng không người nào có thể phỏng chế thành công. Hạ Nhất Minh nghe thấy vậy mà sững sờ. Nếu những người khác mà nghe thấy vậy chắc chắn sẽ mở miệng cười nhạt. Phỏng chế thần khí mà đem chuyện hiểu biết về không gian ra nói chẳng phải là lấy đó mà đối phó với người khác hay sao? Nhưng do đã vụ hóa thành công Ngũ Hành Hoàn nên Hạ Nhất Minh biết rõ, bên trong Ngũ Hành Hoàn quả thật có một thế giới riêng. Mặc dù thế giới đó không thể so sánh với thế giới bên ngoài, nhưng lại hơn xa hỏa thế giới trong Cửu Long Lô. Trong nháy mắt, Hạ Nhất Minh nghĩ ra rất nhiều thứ. Hắn đã từng ở Linh Tiêu bảo điện tiếp xúc với thần khí Cửu Long Lô phỏng chế. Mặc dù nó rất mạnh nhưng lại không có dấu hiệu tự thành một thế giới riêng cho bản thân. Vì vậy có thể thấy được Ngũ Hành Hoàn trong người hắn hoàn toàn khác biệt. Ít nhất thì nó cũng khác biệt rất nhiều so với những thần khí phỏng chế còn lại. Hít một hơi thật sâu, Hạ Nhất Minh chăm chú nhìn đối phương. Vào lúc này cho dù kẻ kia không muốn nói cũng không thể được. - Ý của các là cái Ngũ Hành Hoàn này do cao thủ thần đạo đoán tạo ra? Nhưng theo tại hạ biết thì cao thủ thần đạo mất mấy ngàn năm. Nếu có người mới tiến vào đẳng cấp đó thì chắc chắn đã gây nên sự xôn xao, làm sao lại không có người nào biết? Người nọ chẳng thèm quan tâm tới ánh mắt uy hiếp của Hạ Nhất Minh, nói: - Việc này có quan hệ rất lớn. Thật sự ngươi muốn biết hay sao? Mi mắt Hạ Nhất Minh hơi giật giật, trong lòng có chút nghi hoặc. Như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Hạ Nhất Minh, người nọ tươi cười, nhấc chân đi đến, đồng thời truyền âm với Hạ Nhất Minh: - Muốn biết đáp án chính thức thì đi theo ta. Hạ Nhất Minh hơi do dự. Mặc dù đối phương mỉm cười rất tươi nhưng không biết tại sao Hạ Nhất Minh lại có cảm giác lạnh hết cả người. Hắn cảm giác nếu cứ đi theo nhất định sẽ gặp phải nguy hiểm. Nhưng hắn chỉ ngập ngừng một chút rồi tự động đi theo. Bí mật của Ngũ Hành Hoàn đối với hắn rất quan trọng. Chỉ cần có cơ hội được biết, hắn nhất định sẽ không bỏ qua. Hơn nữa, cơ bản là Hạ Nhất Minh cũng tự tin vào bản thân, cho dù bị người này đẩy vào núi dao biển lửa hắn vẫn có thể thoát ra được. Đây là sự tự tin sinh ra do có được thực lực mạnh mẽ. Bàn tay hắn nắm chặt lại sau đó từ từ thả lỏng. Tinh khí thần của bản thân nhanh chóng tập trung tới mức cao nhất. Mỗi bước chân của hắn tựa như nặng ngàn cân. Cứ như vậy hắn đi theo người đó thẳng về phía trước cho tới khi xuất hiện một con đường có rất nhiều ánh sáng với vô số màu sắc khác nhau.