Vũ Thần

Chương 676: Trả lại hỏa long



Trong màn quang mang ngũ sắc, tinh thần Hạ Nhất Minh lại đi tới trước không gian rộng lớn bên trong Cửu Long lô. Hắn không thể ngờ được, nhìn bên ngoài Cửu Long lô chỉ là một cái hỏa lô nho nhỏ. Nhưng khi chui vào bên trong thế giới của Ngũ Hành Hoàn, kích thước của nó tăng lên rất nhiều
Nó làm cho Hạ Nhất Minh cảm nhận một cách sâu sắc câu nói hào khách khi chủ.
Tuy vậy, đối với một vị hào khác như thế, Hạ Nhất Minh cũng chẳng hề cảm thấy chán ghét. Nếu có khả năng, hắn lại hy vọng trong Ngũ Hành Hoàn cũng có thể có được một hào khách như vậy.
Yên lặng, Hạ Nhất Minh thử đem tâm ý của mình nhắn nhủ tới nó. Đây là lần đầu tiên, Hạ Nhất Minh thử làm như vậy. Nhưng sau một lúc, Cửu Long lô vẫn chẳng hề có chút phản ứng.
Hạ Nhất Minh trong lòng cảm thấy tức giận. Hắn thầm nghĩ trong lòng: Ngươi đã không nói gì thì coi như là đồng ý. Hai tay hắn lập tức kết xuất Khống Hỏa ấn pháp, phóng ra ngoài. Thủ ấn nhanh chóng đánh lên trên Cửu Long lô khiến cho nó đang im lặng chợt xoay tròn.
Hạ Nhất Minh cảm thấy trong lòng mừng rỡ. Hắn vẫn không dừng lại, tiếp tục thi triển khống hỏa ấn pháp. Trong chốc lát, ba con hỏa long đã từ trong Cửu Long lô bay ra.
Ba con hỏa long cũng không có trí tuệ. Khi không có mệnh lệnh, chúng chỉ biết dựa theo bản năng để làm việc. Mặc dù đã ra khỏi Cửu Long lô nhưng chúng vẫn chỉ quanh quẩn xung quanh, không chịu rời đi.
Thủ ấn trong tay Hạ Nhất Minh liên tiếp thay đổi, quang mang màu đỏ xuất hiện, biến thành một bàn tay to, nắm lấy ba con hỏa long.
Nếu như ba con hỏa long là do Lệ Nhã Tĩnh vừa mới sử dụng Cửu Long lô phỏng chế phóng ra mà Hạ Nhất Minh muốn bằng vào năng lực bản thân bắt được chúng là chuyện rất khó.
Nhưng đây là thế giới trong Ngũ Hành Hoàn. Trong thế giới này, uy lực của Ngũ Hành Hoàn tăng lên rất nhiều. Ngoại trừ cái hỏa hệ thần khí Cửu Long lô ra, ba con hỏa long hiển nhiên là chẳng có gì phải để ý. Bàn tay to lớn chộp lấy, nhất thời nắm chặt cả ba con trong tay. Đến lúc này, Hạ Nhất Minh mới thở ra một hơi.
Dám đoạt miếng ăn từ miệng Cửu Long lô đúng là quá can đảm. Cũng may, có lẽ Cửu Long lô mát tính nên cơ bản chỉ xem ba con tiểu long như một trò chơi của nó. Vì vậy, cũng chẳng hề ngăn trở Hạ Nhất Minh.
Sau khi rời khỏi quang mang của Ngũ Hành Hoàn, Hạ Nhất Minh nhẹ nhàng phất tay. Màn ánh sáng giống như khổng tước xòe đuôi, dựng đứng ở phía sau.
Lệ Nhã Tĩnh thèm muốn nhìn quang mang long lanh phía sau lưng hắn. Nếu không biết từ trước là phải kiêm tu ngũ hành chi lực, hoặc ít nhất cũng phải bốn loại, thì nàng đã muốn cướp lấy nó về cho bản thân.
Tất nhiên đó cũng chỉ là một cái suy nghĩ mà thôi. Cho dù thực sự hai tay dâng Ngũ Hành Hoàn đến, nàng cũng không dám nhận. Bởi trong tay nàng đã có thần khí phỏng chế Cửu Long lô. Trước khi không nắm chắc nó trong tay, nàng không thể phân tâm được. Nếu không, tu vi của nàng cũng khó mà tiến thêm được nữa.
- Lệ Tôn giả! Ngươi muốn ba con hỏa long, ta đã chuẩn bị xong. Cửu Long lô của ngươi đâu? – Hạ Nhất Minh trầm giọng nói.
Ánh mắt của hai cha con Lệ Giang Phong chợt co lại. Đặc biệt là Lệ Giang Phong, hắn vừa mới khẳng định Hạ Nhất Minh không thể xuất ra hỏa long, nhưng người ta lại làm được một cái việc không ngờ đó. Nhất thời, khuôn mặt của hắn đỏ bừng. Cũng may ở đây, ngoại trừ Lệ Nhã Tĩnh cũng không còn có người nào khác. Nếu không, hắn cũng chẳng biết giấu mặt vào đâu.
Lệ Nhã Tĩnh khẽ hé đôi môi xinh xắn, ánh mắt có phần kinh ngạc nhưng pha lẫn một chút mong đợi. Nàng vung tay lên, một làn sương mù tỏa ra, huyễn hóa thành Cửu Long lô.
Hạ Nhất Minh gật đầu. Phất tay nhẹ một cái, ba con hỏa long nhe nanh múa vuốt vọt ra từ trong cái thế giới chỏ có một màu đỏ của lửa.
Thực ra, dùng từ ném hoặc vất thì đúng hơn. Nhưng hai cha con Lệ Giang Phong cũng không tin vào điều đó. Mắt thấy ba con hỏa long xuất hiện, trong mắt Lệ Nhã Tĩnh nhất thời xuất hiện một sự vui mừng, pha lẫn một chút sợ hãi. Nàng vội vàng mở nắp Cửu Long lô. Một đạo khí tức sâm nghiêm nhất thời tỏa ra.
Ba con hỏa long vốn theo bản năng lao về phía làn ánh sáng màu đỏ. Nhưng sau khi Cửu Long lô phỏng chế tỏa ra hơi nóng, chúng do dự một chút, cuối cùng cũng quay đầu, ngoan ngoãn chui vào trong.
Đối với rừng rậm thì thứ đáng sợ nhất chính là lửa. Nhưng trong cánh rừng nguyên thủy này như cố một thứ lực lượng thần bí, khiến cho hỏa hệ không hề có tác dụng.
Thu Cửu Long lô vào trong người, Lệ Nhã Tĩnh thật lòng nói:
- Đa tạ Hạ Tôn giả.
Hạ Nhất Minh mỉm cười, nói:
- Lệnh tôn đã nói rồi! Chỉ là nhấc tay mà thôi, không cần phải khách khí.
Lệ Giang Phong giật mình, sau đó cất tiếng cười to, nói :
- Chẳng trách mà Kim Chiến Dịch coi ngươi như huynh đệ. Người phóng khoáng như ngươi, lão phu rất thích.
Hạ Nhất Minh quay sang hắn gật đầu, trong ánh mắt thể hiện một sự thân thiện. Lệ Nhã Tĩnh chợt nói:
- Hạ Tôn giả! Ta vốn định xin ngươi ba mươi giọt máu tươi của bạch mã. Nhưng không ngờ ngươi lại có thể lấy được hỏa long ra. Thật sự là cảm tạ.
Hạ Nhất Minh giật mình, nói:
- Ngươi muốn máu bạch mã làm gì?
Lệ Nhã Tĩnh bình tĩnh nói:
- Nghe đồn thần khí Cửu Long lô chính thức là do thần đạo cao thủ dùng thân thể cùng với hồn phách của chín con thần long để tạo ra. Mà lão tổ của bổn môn khi đoán tạo Cửu Long lô phỏng chế phải dùng chín mươi giọt máu thánh thú nên có thể làm ra được chín con hỏa long.
Hạ Nhất Minh chợt hiểu ra, nói:
- Máu của thánh thú có huyết mạch thần thú?
- Đúng thế! – Trong mắt Lệ Nhã Tĩnh có chút tán thưởng, nói:
- Thần khí phỏng chế hiển nhiên là không thể so sánh với thần khí chính thức. Vì vậy cũng chỉ có thể sử dụng máu của thánh thú có huyết mạch thần thú. Cứ mười giọt máu tươi là có thể tạo ra một con hỏa long. Vì chín con hỏa long, tông chủ đại nhân của bổn môn chẳng những đã dùng hết tất cả những gì tồn trưc trong kho. Thậm chí còn phải tới thâm sơn Đồ đằng dùng bảo vật để đổi lấy máu huyết thánh thú.
Hạ Nhất Minh gật đầu. Trong lòng hắn hết sức hưng phấn. Nếu những người khác biết được tin này, cũng chẳng hề để ý, bởi thánh thú có huyết mạch thần thú làm sao có thể có được một cách dễ dàng? Ngay cả bộ tộc Đồ Đằng cũng chẳng có nhiều lắm.
Nhưng Hạ Nhất Minh ở trong Luân Hồi chi địa lại có được một nửa bình máu thánh thú. Hơn nữa, trong tay hắn còn có một cái sừng Long Xà. Mà sừng của Long Xà chính là do máu huyết của nó ngưng tụ mà thành. Hiệu quả chắc chắn cũng chẳng kém hơn máu huyết của nó. Hơn nữa, hắn có thần khí Cửu Long lô phụ trợ. Chẳng pphair là muốn luyện chế bao nhiêu co hỏa long cũng được hay sao?
Nghĩ tới điều này, cho dù là Hạ Nhất Minh có được định lực rất cao cũng hơi mất bình tĩnh. Hắn hít một hơi thật sâu, quay về phía hai người bọn họ vái một cái, nói:
- Đa tạ hai vị đã giúp đỡ. Hạ mỗ cũng chẳng nghĩ có thể báo đáp. Nhưng nếu ngày sau có chuyện gì, chỉ cần Hạ mỗ đủ khả năng chắc chắn sẽ không từ chối. Nguồn: http://truyenfull.vn
Lệ Giang Phong thi lễ lại, nói:
- Hạ huynh sao lại nói vậy! Chúng ta cho ngươi một viên đan dược ngươi liền trả lại ba con hỏa long. Cho dù thế nào thì chúng ta cũng buôn bán có lời rồi.
Hạ Nhất Minh mỉm cười, nhưng cũng không giải thích. Hắn chỉ đem chút tình nghĩa đó ghi nhớ trong lòng.
- Hai vị! Hạ mỗ còn có chút chuyện riêng phải làm. Xin cáo từ! – Hắn dừng lại một chút, nói:
- Sau một năm, Hạ mỗ sẽ tới Nam Cương. Đến lúc đó sẽ cùng hai vị uống rượu với nhau.
Hai người Lệ Giang Phong khẽ gật đầu, nhìn theo hắn đi vào trong rừng sâu rồi biến mất.
Trong mắt Lệ Nhã Tĩnh hiện ra một sự nghi hoặc. Nàng lấy Cửu Long lô ra, mở nắp, cẩn thận nhìn vào bên trong. Trong lòng lại càng thêm nghi hoặc. Lệ Giang Phong rùng mình, nói:
- Có chuyện gì thế?
Cửu Long lô phỏng chế vẫn ở bên người Lệ Nhã Tĩnh vốn hết sức bình thường. Nhưng nhìn động tác của nàng lúc này như có chuyện gì đó xảy ra.
Lệ Nhã Tĩnh do dự một chút, chợt nói:
- Phụ thân! Ngươi có nghe nói tới việc Ngũ Hành Hoàn còn có thể nuôi dưỡng hỏa long hay không?
Lệ Giang Phong sửng sốt, nói:
- Trong cổ tịch hình như cũng không hề ghi lại chuyện như vậy. Nhưng ba con hỏa long có gì khác biệt?
Lệ Nhã Tĩnh cười khổ, nói:
- Chúng quả thực rất khác. – Ánh mắt của nàng có chút phức tạp, nói:
- Uy lực của ba con hỏa long như mạnh hơn trước rất nhiều.
Vốn chín con hỏa long trong Cửu Long lô có uy lực tương đương với nhau. Nhưng hôm nay có sự khác biệt. – Đến lúc này, Lệ Giang Phong mới thực sự kinh ngạc. Mặc dù Lệ Nhã Tĩnh nói một cách đơn giản, nhưng hắn cũng hiểu được.
Chẳng lẽ Ngũ Hành Hoàn trong tay Hạ Nhất Minh lại có thể nuôi dưỡng đươc hỏa long?
Nhưng năng lượng hỏa hệ trong một cái thần khí phỏng chế như thế làm sao có thể sánh được với thánh khí hỏa hệ?
Điều này chắc chắn là không thể. Cha con hai người nhìn nhau, trong lòng hết sức cảm khái.
Uy lực của Ngũ Hành Hoàn quả thực là rất lớn. Thần khí Cửu Long lô phỏng chế không thể so sánh được với nó. Chỉ có điều, cho dù thế nào bọn họ cũng không thể đoán ra được thần khí Cửu Long lô chính thức lại nằm trong Ngũ Hành Hoàn.
- Phụ thân! Ngươi chẳng phải nói hỏa long không thể sinh sống trong Ngũ Hành Hoàn hay sao?
- Điều này chắc là do thư tịch ghi lại có chút sai lầm. - Lệ Giang Phong nói:
- Thời kỳ thần đạo đã từng xuất hiện vô số cao thủ thần đạo. Nhưng có thể được xưng tụng là đánh khắp thiên hạ vô địch thụ thì lại chỉ có một người.
Nét mặt Lệ Nhã Tĩnh hơi đổi, nói:
- Phụ thân! Người nói là Hạ Nhất Minh có được chân truyền của người đó?
Lệ Giang Phong bình tĩnh, nói:
- Ta cũng không biết. Nhưng nếu Ngũ Hành Hoàn của hắn có uy lực khó tin như thế, lại có thể đi ra từ Luân Hồi chi địa, có lẽ... – Thanh âm của hắn chợt có chút mơ hồ:
- Có lẽ trong nhân gian sắp xuất hiện một người đánh khắp thiên hạ vô địch thủ rồi.
Lệ Nhã Tĩnh im lặng nhìn theo hướng Hạ Nhất Minh rời đi. Thần quang trong mắt nàng lóe lên rất lâu mà vẫn không biến mất.