Cho dù người nào cũng không thể ngờ được với sự liên thủ của ba người Kim Chiến Dịch mà lại còn phải cầu viện thêm người khác. Đối phó với một người bị tẩu hỏa nhập ma không ngờ cả ba vị cao thủ cùng đẳng cấp cũng không làm được. Loại chuyện này nếu là trước đó thì cho dù là ai cũng không thể tin được vào tai mình. Kỳ Liên song ma nhìn nhau, trong mắt có một chút do dự. Trong tình hình này ra tay, nếu thành công khống chế được Hạ Nhất Minh thì tốt. Nhưng nhìn cặp mắt cùng với động tác của hắn, bọn họ lại cảm thấy hổi hộp, tự hỏi không biết hắn có thực sự tẩu hỏa nhập ma hay không? Nếu mà tẩu hỏa nhập ma, không còn tỉnh táo thì không thể vẫn dũng mãnh như trước, khiến cho ba người phối hợp với nhau mà vẫn chẳng làm gì được. Vào lúc này, cả hai đều cảm thấy khó xử. Nhưng cảm giác đó chỉ diễn ra một chút mà thôi. Trong nháy mắt, cả hai đồng thời quyết định. Lúc trước, cả hai có thể đột phá chính là nhờ đối chiến cùng với Kim Chiến Dịch và Hạ Nhất Minh. Tuy nói sư phụ bọn họ đã sử dụng Giáp Hoàng đan làm thù lao. Nhưng cả hai vẫn thấy cảm giác có chút gì đó mang ơn. Vì vậy mà khi Kim Chiến Dịch thực sự mở miệng, cả hai cũng chẳng hề cự tuyệt. Cả hai cùng nhanh chóng xuất hiện trước mặt Hạ Nhất Minh. Hai huynh đệ sóng vai đứng với nhau, tỏa ra khí thế mạnh mẽ. Có điều, khí thế đó chỉ có hiệu quả giúp cả hai phối hợp với nhau mà thôi chứ cũng không cố ý nhằm vào Hạ Nhất Minh. Thoáng cái, cả hai cũng ra tay ngay lập tức. Đứng xem trận chiến một lúc, huynh đệ Kỳ Liên song mà cũng hiểu được ý định của Kim Chiến Dịch. Hạ Nhất Minh đúng là bị tẩu hỏa nhập ma, nhưng chân khí trong người hắn rất nhiều. Nếu có thể phong bế được huyệt đạo của hắn khiến cho chân khí không lưu chuyển được là tốt nhất. Mà muốn làm được điều đó thực ra bình thường rất đơn giản. Đa số người bị tẩu hỏa nhập ma đều chỉ có thể ngồi một chỗ mà không thể động đậy. Muốn cắt đứt sự lưu chuyển chân khí của họ hết sức dễ dàng. Nhưng tên tiểu tử trước mắt cũng đang bị tẩu hỏa nhập ma nhưng lại không chịu ngồi yên. Cánh tay hắn cứ múa loạn lên nhưng uy lực vẫn còn nguyên không giảm. Mặc dù, Kỳ Liên song ma ra tay cực nhanh, nhưng vẫn bị Hạ Nhất Minh chặn lại. Hơn nữa, thời điểm mà hắn chặn ngón tay của Kỳ Liên song ma vừa đúng lúc chân khí của họ mới lưu chuyển ra đến nơi khiến cho cả hai tiến cũng không được mà lui cũng chẳng xong. Cũng may cả hai đều là cao thủ nên cứ lùi lại phía sau. Cánh tay không hề do dự tạo ra một màn chưởng ảnh, bao phủ lấy thân thể của mình. Vừa mới ra tay đã lập tức lui lại, nhanh chóng chuyển sang thế thủ để tránh cho đối phương thừa dịp phản công. Kết quả như vậy thì đừng nói là bọn họ không ngờ được mà ngay cả những người đang đứng xem cuộc chiến cũng thế. Cũng may là ba người kia vội vàng tấn công khiến cho Hạ Nhất Minh phải xoay tay phòng ngự không thể tiếp tục được. Ngụy Tông Tân hơi biến sắc. Hắn nhận ra ngay Kỳ Liên song ma có chút coi thường nên nói: - Song ma huynh đệ cẩn thận. Hạ Nhất Minh sở trường về Thần Toán chi đạo nên không thể khinh thường được đâu. Nét mặt mọi người đều thay đổi. Thấy biểu hiện của Hạ Nhất Minh, cho dù là ai cũng biết thần trí của hắn không còn tỉnh táo. Nhưng không ngờ trong tình huống như thế này, hắn vẫn còn có thể vận dụng Thần Toán chi đạo tới cảnh giới xuất thần nhập hóa như vậy. Chẳng biết hắn làm như thế nào nữa. Vũ Mạc Phi than nhẹ một tiếng, nói: - Nếu có thể vận dụng binh khí hay đây là một cuộc chiến sinh tử thì tốt. Cứ bó tay, bó chân thế này thì quá khó. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL Tất cả mọi người cùng gật đầu. Bọn họ cũng đã nhận ra, năm người Kim Chiến Dịch mặc dù đông nhưng ra tay vẫn có phần do dự, không dám thi triển sát thủ. Một thân sở học của mỗi người có thể thi triển được đến năm thành đã là tốt lắm rồi. Mà Hạ Nhất Minh nhờ mất đi sự tỉnh táo mà ra tay chẳng hề e ngại. Rõ ràng hắn có thể duy trì trong một thời gian dài như thế gần như là do bản năng của Thần Toán chi đạo mà thôi. Cũng may, mặc dù đám người Kim Chiến Dịch không dám thi triển lực lượng kinh thiên động địa của tôn giả, chỉ sử dụng chiến kỹ bình thường ứng phó. Nhưng chẳng hiểu tại sao, Hạ Nhất Minh cũng không lấy ngũ hành hoàn ra để đối phó. Đồng thời, ngay cả Khai Sơn Tam Thập Lục thức cũng không dùng đến. Đối với người bình thường mà nhìn cuộc chiến trước mắt thì chẳng khác nào đám hậu thiên mới đạt tới tầng thứ năm hay tầng thứ sáu đang giao chiến với nhau. Nhưng trong mắt đám tôn giả lại thấy rõ được sự vững chắc của bọn họ. Đám người Kim Chiến Dịch có mười cánh tay. Dưới sự thi triển của bọn họ, khắp không gian chỉ toàn là chưởng ảnh. Trong tình hình đó, Hạ Nhất Minh chỉ có một đôi tay thì cho dù thế nào cũng không thể ngăn cản được sự công kích của mọi người. Nhưng chẳng hiểu tại sao, mọi người lại có một thứ cảm giác quái dị. Đó chính là đám người Kim Chiến Dịch chỉ thủ là chính... Trong trận đấu, mặc dù bọn họ phòng thủ là chủ yếu. Nhưng mỗi lần ra tay, khi sắp chạm phải Hạ Nhất Minh, liền bị bàn tay của hắn ngăn chặn. Nếu như một hai lần thì còn có thể chịu được. Nhưng lần nào cũng thế khiến cho mọi người sinh ra một sự sợ hãi trong lòng. Trong số đó, Ngả Văn Bân chính là người chấn động nhiều nhất. Khi xưa, lúc lão trở thành tôn giả, Thần Toán tử vẫn chưa đạt tới cảnh giới Ngũ Khí Triều Nguyên. Lúc đó, lão cùng với mấy vị tôn giả khác liên thủ từng luận bàn rất nhiều với Thần Toán tử. Những mỗi lần cũng chỉ có một kết quả như nhau. Đặc biệt là khi sử dụng tay không, cảm giác bất lực lại càng mãnh liệt. Mặc dù sau khi Thần Toán Tử đại nhân trở thành đại tôn giả Ngũ Khí Triều Nguyên không động thủ với họ nữa. Nhưng cái cảm giác lúc đó không bao giờ lão có thể quên. Chẳng ngờ, hôm nay Thiên Trì nhất mạch lại có thể xuất hiện một con quái vật như thế. Mặc dù thần trí của hắn không còn tỉnh táo, nhưng cũng đủ khiến cho lão sợ hãi. Thêm một khoảng thời gian nữa, trong lòng đám người Kim Chiến Dịch quả thực đã sợ hãi tới cực điểm. Trong cảm giác của họ, Hạ Nhất Minh không phải chỉ có hai mà tới mười cánh tay. Thậm chí còn thêm tới một cánh tay nữa thì đúng hơn. Đối mặt với một con quái vật tới mười một cánh tay, trận đấu này cơ bản không thể tiếp tục được. Kỳ Liên song ma khẽ hừ một tiếng. Đại ma cao giọng nói: - Kim huynh! Bọn ta sẽ sử dụng Ngũ Hành Đại Luân Hồi chi hoa khống chế hắn. Sau đó các ngươi ra tay phong bế đại huyệt của hắn có được không? Nét mặt của đám người Vũ Mạc Phi liền thay đổi. Mặc dù bọn họ nhận ra được sự bí ẩn trong đó. Nhưng nếu không tự mình giao thủ thì vẫn không thể nào hiểu được cảm giác khốn khổ mà mấy người đó phải chịu. Vì vậy mà sau khi nghe thấy đề nghị của Kỳ Liên song ma, tất cả đều cảm thấy thất kinh. Đối phó với một kẻ không còn tỉnh táo, mà năm người liên thủ vẫn không thể bắt được. Thậm chí đến bây giờ còn phải sử dụng binh khí thì đúng là quá sức tưởng tượng. Thấy Kim Chiến Dịch chưa trả lời, Ngụy Tông Tân nói luôn: - Song ma huynh đệ! Lúc này, Hạ Nhất Minh vẫn chưa sử dụng binh khí. Nếu các ngươi sử dụng Bán Nguyệt sạn, sợ hắn lấy ngũ hành hoàn ra thì sao? Đại ma cao giọng nói: - Ngụy huynh cứ yên tâm. Hai huynh đệ chúng ta tu luyện trăm năm nhưng vẫn chưa thấy có người nào bị mất tỉnh táo mà lại sử dụng binh khí. Tất cả mọi người đều gật đầu. Đa số bọn họ đều là những người đã từng có mặt ở Quỷ Khốc lĩnh. Trong trí nhớ của bọn họ, hễ là người điên thì cho dù có mạnh đến mấy cũng chỉ sử dụng tay không, chưa hề dùng tới vũ khí. Đôi môi Ngụy Tông Tân hơi run run, định nói ra rằng:"Ta cũng chưa thấy người điên sử dụng vũ khí, nhưng lại càng chưa thấy người mất trí vẫn có thể sử dụng Thần Toán thuật". Ngay cả chuyện khó tin đó còn xảy ra thì có chuyện gì mà không thể cơ chứ. Mặc dù nghĩ như vậy nhưng hắn cũng không nói ra. Dù sao thì Hạ Nhất Minh cũng là một bằng hữu của hắn. Kim Chiến Dịch nhíu mày. Hắn không thể ngờ được diễn biến lại tới mức độ này. Cắn răng một cái, Kim Chiến Dịch cao giọng nói: - Song ma huynh đệ cứ yên tâm ra tay. Kỳ Liên song ma cùng lên tiếng đáp ứng. Bọn họ vốn là một cặp huynh đệ song sinh, cả đời vẫn đi bên nhau như bóng với hình nên hiểu nhau rõ như lòng bàn tay. Hai cánh tay nhẹ nhàng vung lên khiến cho trong tay họ chợt xuất hiện một làn ánh sáng chói mắt. Quang mang chói mắt khiến cho không gian xung quanh tràn ngập năng lượng ngũ hành. Cảm nhận được nguồn năng lượng lớn như vậy, tất cả mọi người đều có chút hâm mộ. Đồng thời trong lòng lại thêm chút kính sợ đối với huynh đệ song ma. Cặp huynh đệ đó chắc chắn đã lĩnh ngộ được rất nhiều trong Sinh Tử giới. Vì thế mà năng lượng ngũ hành của họ đã mạnh hơn xưa rất nhiều. Ngũ thải quang mang chợt ngưng tụ hóa thành năm vầng sáng. Năm vầng sáng riêng rẽ nhưng lại có chút gì đó hòa hợp với nhau tạo ra một thứ cảm giác kỳ diệu. Sau đó, ngón tay của hai người khẽ điểm một cái, năm vầng sáng từ trên trời liền hạ xuống. Trong chốc lát liền vây lấy Hạ Nhất Minh. Nếu Hạ Nhất Minh còn tỉnh táo chắc chắn sẽ sử dụng thân pháp để tránh thoát, hoặc dùng thần binh chống cự. Nhưng lúc này, do bị mất trí nên hắn cứ ngơ ngác đứng đó mà không hề có chút phản kháng. Tới lúc này, tất cả mọi người mới thở phào một hơi. Một người bị tẩu hỏa nhập ma cuối cũng cũng phải bó tay chịu trói.