Vũ Thần

Chương 822: Nguyên nhân biến dị



Hai mắt Hạ Nhất Minh sáng rực, một kích vừa rồi của Lôi điện đầy trí tuệ.
Sau khi đối phương tấn công, Lôi điện đã khéo léo tính toán, lấy lực lượng mạnh mẽ nhất kích sát.
Tổ hợp động tác nhìn qua rất đơn giản nhưng muốn làm được bước sau cùng, khiến Ngân man vương làm ra hành động kia chỉ sợ cũng chỉ có mình Lôi điện.
Đổi lại là một sinh vật khác muốn phá vỡ lôi điện phòng ngự khẳng định khó khăn vô cùng.
Ngay cả khi may mắn đột phá phòng ngự lôi điện, những sinh vật khác chưa chắc đã có thể đả thương Ngân man vương. Nhưng Lôi điện khác biệt, tốc độ cùng lực lượng của nó khiến Ngân man vương vạn phần kiêng kỵ.
Cũng vì tốc độ cùng lực lượng của Lôi điện kết hợp mới đánh cho Ngân man vương mù một mắt kia, một kích này tuyệt đối khắc cốt ghi tâm.
Bởi vậy sau khi thấy Lôi điện áp sát, Ngân man vương không nghĩ ngợi mở miệng cắn tới, nó muốn hù dọa Lôi điện mà thôi. Chỉ là lợi dụng cơ hội này, Lôi điện phát ra một kích trí mạng.
Bất quá khiến Hạ Nhất Minh cảm thấy kinh ngạc chính là, một kích cuối cùng của Lôi điện trước đây hắn chưa từng gặp.
Trên chiếc sừng của nó hình thành một vòng điện mang bén nhọn xoay tròn, thật không biết từ khi nào Lôi điện nắm giữ kỳ năng cường đại như vậy. Mà vừa rồi tới tận lúc mấu chốt nó mới sử dụng, điều này so với tính cách táo bạo khi trước của nó quả thật khác rất xa.
Lôi điện sau khi phát ra một kích cuối cùng lập tức tiến lại phía Hạ Nhất Minh.
Nó đối với một chiêu này vô cùng tự tin, thậm chí kết quả cũng không thèm liếc mắt xác nhận.
Hạ Nhất Minh nhanh chóng đi tới, hung hăng ôm lấy bạch mã.
Ngân man vương cũng không phải Thánh thú thông thường trong đại dương. Mặc dù không sánh bằng Lôi điện nhưng Hạ Nhất Minh vẫn có chút lo lắng, tới tận lúc này khi rõ kết quả, khối đá đè nặng trong lòng hắn mới được ném đi.
Bảo trư đột nhiên lầm bầm vài tiếng, cái mũi dài không ngừng ủi ủi vào người Hạ Nhất Minh, ánh mắt gắt gao nhìn vào hai đoạn thi thể Ngân man vương.
Hạ Nhất Minh đối với động tác này vô cùng quen thuộc, hắn có chút sửng sốt, nói:
- Ngươi muốn thi thể đại gia hỏa này?
Bảo trư liên tục gật đầu, trên mặt lộ rõ vẻ nịnh nọt.
Hạ Nhất Minh trong lòng khẽ động, hắn lập tức đoán ra trong thi thể này có thứ gì đó được bảo trư để mắt, nếu không nó tuyệt đối không hưng phấn như vậy.
Nếu như trước đây, Hạ Nhất Minh với khối thi thể ba mươi trượng này cũng đành bó tay bất lực.
Mặc dù Không gian hạng liên là vật tùy thân của Thần đạo cao thủ, có được không gian giới cực lớn, nhưng tốt xấu cũng chỉ dung nạp thân thể mười trượng của Thánh Long đại nhân. Thi thể Ngân man vương bất luân thế nào cũng không thể nhét vừa.
Nhưng lúc này hắn không chút lo lắng, từ trên người lấy ra một khối Bạch thạch nhét vào miệng Lôi điện, theu sau Ngũ sắc quang mang nhanh chóng bao trùm thi thể Ngân man vương.
Khi Ngũ Hành Hoàn tự hình thành không gian phòng hộ, nước biển cũng không thể xâm nhập vào.
Điều này trước khi Hạ Nhất Minh ngưng tụ Ngũ hành chi hoa, tuyệt không làm được.
Nhìn thi thể của Ngân man vương, trong lòng Hạ Nhất Minh tràn ngập cảm khái. Sinh vật này nếu không theo bầy ngân man đuổi theo đội thuyền của hắn cũng sẽ không phải nhật kết quả này.
Hắn lắc đầu, Ngũ sắc quang mang bạo phát, theo sau hai đoạn thân thể Ngân man vương đã được bao phủ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Đầu Ngân man vương mặc dù đã tử vong nhưng không biết vì sao thân thể vẫn không chìm xuống, bởi vậy Hạ Nhất Minh mới có thể dễ dàng thu nạp vào Ngũ hành không gian.
Quang mang biến mất, thi thể quái vật này cũng đồng dạng không thấy đâu.
Bảo trư trợn tròn hai mắt, tựa hồ như không hiểu đang xảy ra chuyện gì.
Thông minh như bảo trư đương nhiên biết Hạ Nhất Minh trên người mang theo vật phẩm không gian. Nhưng vấn đề là nó chưa từng chứng kiến Hạ Nhất Minh đem vật phẩm không gian lấy ra, mà chỉ cần Ngũ sắc quang mang lóe lên, thi thể Ngân man vương đã không còn tăm hơi.
Nhìn bộ dạng của bảo trư, Hạ Nhất Minh không khỏi bật cười, theo sau hung hăng gõ lên đầu nó vài cái mới nhảy lên lưng Lôi điện.
Sau khi phục dụng Bạch thạch, tinh lực của Lôi điện mau chóng phục hồi, nó nhanh chóng mở tốc độ, theo đường cũ trở về.
Hạ Nhất Minh có thể nhìn ra nơi này là ngoại hải, là Thánh thú huyết mạch Thần thú, đương nhiên Lôi điện cũng nhận ra.
Nơi này vạn phàn nguy hiểm, cho dù Nhân đạo đỉnh cấp cường giả cũng không dám giao phong cùng đám sinh vật tại đây.
Bởi thế Lôi điện sau khi giết chết Ngân man vương đồng dạng lấy tốc độ nhanh nhất theo đường cũ trở lại nội hải.
*****
Một ngày sau đám người Hạ Nhất Minh rốt cuộc cũng dừng lại trên một đảo nhỏ.
Lần này bọn họ cũng không lạc đường như lần trước nữa.
Trong đại dương mênh mông, cho dù Hạ Nhất Minh cùng Lôi diện chạy đi bao xa, nhưng chỉ cần bên cạnh họ có Bách Linh Bát, chuyện lạc đường không thể phát sinh.
Bọn họ lúc này dừng lại bởi vì đã tiến vào nội hải, cũng muốn liếc qua thu hoạch làn này một chút.
Trên hoang đảo không người, cổ tay Hạ Nhất Minh vung lên, Ngũ sắc quang mang lóe lên, thi thể Ngân man vương theo sau xuất hiện.
Bảo trư hai tròng mắt nhất thời lóe sáng, hơn nữa cũng bỏ qua việc tìm hiểu tại sao Hạ Nhất Minh có thể thu nạp thi thể Ngân man Vương.
Nó lập tức nhảy lên thi thể, cái mũi dài hư hừ mấy tiếng lớn.
Nếu như không phải chính tai nghe thấy, bất luận là ai cũng không tưởng tượng tiếng hô hấp của bảo trư nghe như sấm động vậy.
Rốt cuộc bảo trư ngưng lại tại một điểm, bộ dạng vô cùng thỏa mãn, nó mở miệng hộc ra một đạo quang mang, theo sau quang mang hóa thành một thanh kiếm đen xì.
Thanh kiếm này do chính tay Hạ Nhất Minh đoán tạo ra, nó ẩn chứa năng lực tê liệt thần kì, kết quả là được bảo trư quang hóa thành công.
Dưới sự điều khiển của bảo trư, thanh kiếm nhanh chóng đâm mạnh xuống thi thể Ngân man vương.
- Đinh...
Âm thanh chói tai vang lên, nhưng kết quả ngoài ý muốn.
Thanh trường kiếm này không thể phá vỡ lân giáp trên thể Ngân man vương, thậm chí còn bắn ngược ra.
Hạ Nhất Minh hít vào một ngụm lãnh khí, hắn với độ cứng của phiến lân giáp này phải đánh giá lại. Đồng dạng dưới lực lượng phòng hộ này lôi điện của bạch mã có thể thương tổn, điều này lại càng được hắn coi trọng hơn.
Bất luận tử điện của bạch mã hay ngân điện của Ngân man vương đều là công kích lợi hại đứng đầu thiên hạ.
Mặc dù Ngũ hành không gian của Hạ Nhất Minh có thể tự hình thành phòng ngự, nhưng nếu chúng toàn lực công kích, e rằng hắn khó kiên trì được.
Bảo trư sốt ruột hồi lâu, hiển nhiên nó cũng không ngờ gặp phải kết quả này. Thần binh quang hóa không ngờ chịu thua lân giáp của Ngân man vương.
Điều này đối với nó đích thực là vũ nhục trắng trợn.
Chậm rãi trên mặt bảo trư lộ ra vẻ giận dữ, nó mở miệng hút lại bảo kiếm, theo sau một chân giơ lên cao.
Hạ Nhất Minh lập tức thấy được ánh sáng lóe lên trên móng bảo trư, cùng chỉ giây lát, cái móng này được bảo trư hung hăng đâm xuống.
Không có bất cứ âm thanh gì vang lên giống như bảo kiếm đâm qua đậu hũ, móng vuốt của bảo trư không chút lưu tình đâm thủng thi thể Ngân man vương.
Ngay cả thần binh lợi khí cũng không thể công phá thi thể Ngân man vương, không ngờ lúc này nó lại trở lên yếu ớt không chịu nổi, giống như một trang giấy, thoáng cái đã bị chọc thủng.
Hạ Nhất Minh không hề giữ hình tượng, hai mắt trợn tròn, hắn nhìn vẻ đắc ý của bảo trư cùng móng trước của nó đang đâm sâu vào thi thể Ngân man vương mà mồ hôi ướt đầm lưng áo.
Tiểu tư kia thì ra giả trư ăn thịt cọp.
Bởi bản tính lười biếng của nó nên hắn cùng Bách Linh Bát hay ôm vào lòng.
Nếu đột nhiên có ngày bảo trư cũng hành động như vậy...
Hạ Nhất Minh thật không dám nghĩ tiếp.
Có lẽ Bách Linh Bát không việc gì, thân thể gã sẽ khôi phục như trước, nhưng hắn thì thảm rồi. Nếu trên người xuất hiện hai lỗ thủng, bất luận là ai cũng không thể cảm thấy thú vị nổi.
Bất quá chỉ sửng sốt đôi chút, Hạ Nhất Minh lắc đầu, đem suy nghĩ quỷ dị này ném khỏi đầu.
Bảo trư tổn thương cơ thể hắn? Điều này tuyệt dối không thể.
Khi nghĩ tới điều này, tâm trạng hắn mới bình tĩnh lại.
Bảo trư cũng không chú ý tới vẻ mặt Hạ Nhất Minh, nó một mực dò dẫm trên thi thể Ngân man vương như tìm kiếm vật gì.
Chỉ là có thể do nó cảm ứng được vật này không đơn giản nên ngay cả Hạ Nhất Minh cũng có chút mong chờ.
Sau một lát, bảo trư đột nhiên hưng phấn lầm bầm vài tiếng, theo sau móng vuốt nó từ từ thu lại.
Hạ Nhất Minh ánh mắt nhìn lại không khỏi cau mày.
Đâu là một vật hình cầu, do máu huyết nhiễm vào nên căn bản không nhìn ra lai lịch.
Thân thể khẽ động, Hạ Nhất Minh nhanh chóng túm lấy bảo trư.
Mặc dù trong lòng vẫn sợ hãi hai móng trước cứng cỏi của nó, nhưng nhiều năm sống chung, thói quen này khó bỏ ngay được.
Đi tới bờ biển, Hạ Nhất Minh nhanh chóng tẩy rửa sạch sẽ máu huyết trên vật hình cầu kia.
Sau khi tẩy rửa sạch sẽ, ngay cả Hạ Nhất Minh cũng trợn mắt cứng lưỡi không thốt lên lời.
Hắn quay đầu nhìn thi thể biến dị của Ngân man vương, trong lòng rốt cuộc cũng hiểu.
Trách không được Ngân man vương có hình thù kỳ dị như vậy, hơn nữa còn có thể chống lại Thánh thú huyết mạch Thần thú.
Nguyên nhân chính là trong người nó có những thứ này.