Vũ Tôn

Chương 121: Chương 120



Thân ảnh Dương thì dưới đất chui ra. Bên vai phải của hắn bị một vết thương không nhẹ, máu vẫn không ngừng chảy ra.
- Ta thua.
Tên thiếu niên kia gian nan từ bên ngoài tỉ thí đài đứng dậy, khó khăn nói. Đôi mắt có chút hụt hẫng.
Đó là chuyện khó tránh khỏi, bởi không ai muốn bị loại ngay vòng đầu tiên.
- Số một trăm chín mươi tám, Trần Tuấn Dương chiến thắng.
Tên trọng tài nắm cánh tay trái Dương giơ lên.
- Hoan hô.
Bọn Vũ Tôn sung sướng nhảy cẫng lên như thể người mới giành chiến thắng là chúng vậy.
Dương khó khăn cất bước xuống đài. Vũ Tôn đỡ lấy hắn, cánh tay đặt vào vết thương. Một luồng ánh sáng vô thanh vô tức không ai nhìn thấy bao lấy chỗ bị thương, sau đó từ từ chữa trị cho hắn.
- Cảm ơn.
Dương mỉm cười nói.
- Đối với ta còn khách khí.
Vũ Tôn bật cười, đấm nhẹ vào vết thương của hắn.
- Ai da …
Dương kêu lên. Cún bồi thêm cho hắn một cước vào mông.


Trận đấu của Dương kết thúc sớm nhất. Chín cặp còn lại sau đó cũng nhanh chóng kết thúc. Người chiến thắng thì hí hửng ra mặt, kẻ thất bại thì rầu rĩ, chán nản.
Mười vị Ma Pháp Sư Thổ hệ được phân công nhanh chóng tu sửa tỉ thí đài trở về trạng thái ban đầu. Vốn dĩ ngoài những người trong phân viện ra thì không cho phép phân viện khác tiến vào phân viện mình trong giai đoạn đại tái nhưng mà luôn có một ngoại lệ, đó là những Ma Pháp Sư thổ hệ.
Trong chiến đấu phá hủy tỉ thí đài là chuyện hết sức thường gặp, mà muốn nhanh chóng tu sửa thì chỉ có Ma Pháp Sư thổ hệ mà thôi.
Đương nhiên bọn họ không được quyền quan sát các trận đấu mà phải ở trong một khu vực biệt lập, chỉ khi cần thiết thì mới được ra ngoài làm nhiệm vụ.
Lần lượt từng tên trọng tài tuyên bố kết quả, sau đó A Phong Đạo sư cất tiếng:
- Ta có đôi lời với các ngươi. Thắng không kiêu, bại không nản mới có thể mạnh mẽ bước tới. Nếu chỉ vì chút thất bại mà buông tay thì vĩnh viễn không thể tiến bộ. Thất bại là để cho các ngươi nhận ra thực lực mình đến đâu, sau đó tự tìm hiểu nguyên nhân làm mình không thể giành chiến thắng, từ đó khắc phục để không có lần sau. Có ai không phải chịu thất bại bao giờ. Vì thế hãy mạnh mẽ lên, vứt ngay bộ mặt như sắp chết đi.
Những ai đã kết thúc trận đấu có thể về nghỉ ngơi, ngày mai sẽ tiếp tục tiến hành vòng tiếp theo. Ai còn chưa tham gia thì chuẩn bị cho đợt tiếp theo.
Đúng là thiếu niên, tâm tính dễ thay đổi. Những kẻ thất bại nghe được lời của A Phong khuôn mặt như hiểu ra điều gì. Cả lũ nắm chặt bàn tay, quyết không nản lòng.
- Những người có số thứ tự sau tiến lên phía trước : Số năm mươi mốt, số bốn mươi ba, số chín mươi bảy, số một trăm mười …
Lần này, Trương dực cùng Tiểu tam bị kêu trúng số thứ tự của mình.
- Đừng có bốc vào bọn ta đấy.
Vũ Tôn, Chan, Cún vỗ vỗ vai hai người trêu chọc.
- Yên tâm đi, nếu bốc trúng các ngươi thì sẽ cho các ngươi bẹp dí luôn.
Hai bọn chúng cũng không chịu thua kém đáp trả, sau đó nhanh chóng tiến tới vị trí bốc thăm.
Không lâu sau kết quả bốc thăm được công bố :
- Số năm mươi mốt đấu với số một trăm lẻ một
- Số bốn mươi ba đấu với số ba
- Số chín mươi bảy đấu với số mười ba

- Số hai mươi hai đấu với số năm mươi tám.
- Đề nghị các tuyển thủ chuẩn bị tiến vào tỉ thí đài của mình.
Trương Dực cùng Tiểu tam rất may mắn không gặp ai trong bốn người Cún, Chan, Vũ Tôn, Bảo Nhi mà gặp hai đối thủ yếu hơn bọn chúng.
Đài của Trương Dực là đài số bốn, còn đài của Tiểu Tam là đài số bảy.
Đối thủ của Trương Dực là một thiếu nữ. Tu vi của nàng ta là cấp mười bảy, kém hắn một cấp.
Còn đối thủ của Tiểu Tam là một tên thiếu niên cấp mười sáu, cũng kém hắn một cấp.

Trương Dực cùng Tiểu Tam vốn có thành tích không tệ trong khóa này, gặp bọn chúng thì hai tên thiếu niên, thiếu nữ kia xem ra không có nhiều hi vọng nhưng chưa đấu đâu thể biết được gì. Bỏ cuộc sẽ trở thành trò cười cho cả học viện.
- Các ngươi sẵn sàng chưa ?
Trương Dực cùng thiếu nữ gật đầu.
- Tốt, vậy bắt đầu đi.
Trọng tài vung tay lên, ra hiệu trận đấu bắt đầu.
- Xin được chỉ giáo.
- Xin được chỉ giáo.
Trương Dực cùng thiếu nữ đồng thời ôm quyền.
Hai viên Hồn hoàn xuất hiện, lơ lửng quanh người của bọn họ. Của Trương Dực là một con hoàng kim tê, khắp người chỉ có vảy giáp bao kín, phòng ngự gần như tuyệt đối. Còn Hồn hoàn của thiếu nữ kia là một con Bạch Hạc.
Trong các loài yêu thú, Bạch Hạc không tính là mạnh mẽ, duy chỉ có nhanh nhẹn, khéo léo. Vì thế Trương Dực không quá lo ngại.
Hoàng kim tê hư ảnh xuất hiện, hắn chủ động lao vào thiếu nữ. Bạch hạc sau lưng khẽ tung cánh, đột nhiên một màn làm mọi người kinh ngạc đến mức những người chứng kiến lẫn đang thi đấu ở tỉ thí đài khác ngây người.
Từ sau lưng nàng, một đôi cánh y như Bạch hạc trắng muốt, tuy còn hơi nhỏ nhưng cũng đủ sức nâng nàng bay lên cao.
- Nàng bay kìa, Phi yến có thể bay rồi sao ?
- Là Hồn hoàn năng lực, không ngờ ngay Hồn hoàn đầu tiên nàng đã nhận được năng lực phi hành.
- Ta không mơ đi, nàng ta mới mười sáu cấp đã có thể bay được rồi sao ?

Bao nhiêu tiếng nghị luận kinh ngạc vang lên. Ánh mắt vô số tân sinh nhìn nàng như muốn ăn tươi nuốt sống. Quả thực nàng ta cũng khá xinh đẹp, cộng với đôi cánh sau lưng càng tôn thêm sự mỹ lệ, trông nàng không khác gì một Thiên sứ giáng trần.
Nhưng mà đám tân sinh không phải vì nàng xinh đẹp mà muốn ăn tươi nuốt sống.

Là đôi cánh – tức năng lực từ Hồn hoàn của nàng.
Ngay Hồn hoàn đầu tiên đã cực kì may mắn nhận được khả năng mọc cánh phi hành, đây là chuyện chưa từng có trong lịch sử của Tiềm Long Đại Lục.
Quả thực vận khí của nàng phải gọi là nghịch thiên.
Bởi vì thực lực bản thân càng thấp, khả năng nhận được năng lực khó khăn như phi hành là chuyện gần như không thể. Chỉ có một trên một ngàn người mới may mắn có được.
Tu vi lớn hơn năm, sáu mươi cấp thì chuyện đó không tính là quá khó. Đằng này một tiểu thiếu nữ mười sáu tuổi lại có thể may mắn đến vậy.
Nhiều người phát đố kị, ganh tị với nàng.
Kể cả nhóm Vũ Tôn cũng hâm mộ không ngớt, đặc biệt là Cún đôi mắt thèm thuồng không kiêng nể.
Ngay cả bốn vị Đạo sư lẫn Hồn Thiên Đế cũng cực kì rung động.
Đối thủ của nàng là Trương dực càng phát mộng hơn. Nàng bay lên trên cao thế kia thì làm sao mà đánh ???
Khi hắn còn đang ngẩn người không biết làm sao thì đột nhiên nàng kia phát động công kích.
- Bạch Hạc loạn vũ.
Người nàng đang trên không trung xoay tròn, hai cánh hạc mở rộng hết cỡ. Hư ảnh bạch hạc cũng tung cánh ra. Nguyên lực xung quanh tụ tập lại, những sợi lông hạc trên cánh nàng tách ra khỏi cánh sau đó bám vào các luồng nguyên lực dị động. Chỉ thoáng chốc, một trăm sợi lông hạc đã rời ra, quay tròn xung quanh nàng.
- Phá.
Nàng chỉ tay. Các sợi lông đột nhiên dựng thẳng như những mũi dao đang xoay tròn dừng lại, toàn bộ hướng Trương Dực ầm ầm lao tới.