Vũ Tôn

Chương 141: Chương 140



- Cố gắng lên, cho hai phân viện kia sợ đái ra quần thì thôi.
- Thay ta đánh chúng không lết được vì dám xem thường chúng ta.

Các thành viên Hồn hoàn phân viện nhìn Vũ Tôn mỉm cười. Trận đấu này chưa đánh đã có kết quả rồi. Sự mạnh mẽ của Vũ Tôn toàn bộ học viên của Hồn hoàn phân viện đều rõ ràng.
Nửa năm trước hắn đã hơn hai mươi cấp. Nửa năm sau chẳng nhẽ vẫn giậm chân ?
Vũ Tôn gật đầu, nhìn quanh một lượt không thấy bóng Cún đâu.
- Cún tại sao còn chưa tới?
Hắn lo lắng hỏi.
- Còn sao với trăng gì nữa. Cũng vì chuyện hôm qua nàng …
Chan bô bô nói, chữ “ hôn ” còn chưa ra khỏi miệng đã bị Vũ Tôn vội vã lấy bàn tay bịt kín.
Bảo Nhi, Dương, Tiểu Tam, Trương Dực che miệng phì cười, còn những người khác thì mơ hồ không biết gì.
- Nàng kia kìa, ngươi không cần lo.
Bảo Nhi bí mật chỉ tay về một hướng. Vũ Tôn ngoái đầu qua nhìn quả nhiên thấy Cún lấp ló trốn sau lưng mấy cô bạn nữ, thỉnh thoảng ngoái đầu nhìn lại đây. Bắt gặp ánh mắt của hắn trông tới lại vội vã rụt đầu trốn đi.
Vũ Tôn cười khổ. Aiz, cũng tại cái bệnh dại trai cho lắm vào. Không ngờ có lúc nàng Cún đanh đá, bà chằn cũng biết xấu hổ.
Hắn quay đầu, bước tới Võ Đài số 1.

- Ồ, thằng vừa nãy xuất trận sao. Lúc nãy ngạo mạn đòi số 1, không ngờ lên đài đầu tiên. Kiểu này có trò vui xem rồi.
Từ trên khán đài thấy Vũ Tôn bước lên vị trí bốc thăm thì tiếng bàn luận bỗng rộ lên.
- Hừ, tự gây nghiệt không thể sống. Hắn sẽ phải trả giá đắt vì sự ngạo mạn của mình.

- Số 1 đúng là hắn, nhưng là bị nock-out ngay đầu tiên của vòng Chung kết.
- Ha ha, ta xem hắn chịu được mấy phút.
- Hừ, mấy phút có cao quá không. Hồn hoàn phân viện năm nào chẳng không đỡ nổi mười chiêu.

Bên phía ma pháp phân viện lẫn vũ kĩ phân viện nhiều ánh mắt bất thiện lẫn cười gằn nhìn Vũ Tôn lên đài.
Thái độ của Vũ Tôn khi nãy đã khiến cả các Đạo sư lẫn học viên hai phân viện kia ngứa mắt. Không ngờ trời cho cơ hội đập hắn ngay đầu tiên.
- Cứ đánh cho hắn không đứng dậy nổi cho ta. Đừng chết là được, có gì ta chịu.
Thậm chí một Đạo sư của vũ kĩ phân viện còn cho phép học viên mình làm như vậy.

- Ồ, tên này thật xui xẻo. Không ngờ mới nổi bật được một phút đã bị tắt ngúm.
Trên khu vực giám khảo một vị Trưởng Lão của vũ kĩ phân viện nhìn Vũ Tôn châm biếm.
- Đúng vậy. Ít ra nên cho hắn huyênh hoang thêm chút nữa có phải tốt không. Tội nghiệp thằng bé.
Một vị Đạo sư của ma pháp phân viện cũng đế vào.
- Đúng vậy. Thật tội nghiệp.
- Các ngươi câm miệng. Đường đường Trưởng Lão lại không khác gì mấy thằng “ Trẩu tre ” thế không ngại học viên cười sao? Kết quả còn chưa có thì các ngươi vội vã cái gì.
Hồn Thiên Đế ngứa tai với mấy tên Đạo sư quát lên.
Lập tức mọi người câm như hến. Độ Kiền Trưởng Lão hậu quả mới rời giường được không lâu, không ai dám làm Hồn Thiên Đế tức giận.
Tuy nhiên trong đầu thì lại không như vậy. Họ cho là Hồn Thiên Đế xấu hổ nên mới tìm cách “ dẹp yên dư luận” mà thôi. Hồn hoàn phân viện trước kia có bao giờ qua nổi vòng một thì lấy đâu ra cơ hội.

- Cầu mong ngươi gặp chính thành viên của Hồn hoàn phân viện các ngươi thì ngươi còn cười được thêm một chút, nếu gặp thành viên của hai phân viện bọn ta thì tốt nhất nên quỳ xuống xin tha có thể sẽ còn lết được xuống Võ Đài.
Một tên học viên của vũ kĩ phân viện bốc thăm cùng lúc với Vũ Tôn đi tới cạnh hắn nói.
- Đúng vậy a. Cầu mong rằng ta sẽ không gặp phải hai phân viện các ngươi.
- Xem như ngươi biết điều. Nhưng ngươi sẽ phải trả giá vì sự kiêu ngạo ban nãy.
- Ta còn chưa nói hết mà. Người nên cầu mong như vậy là các ngươi mới đúng. Bởi vì GẶP KẺ NÀO TA SẼ CHO HẮN BÒ BẰNG CẢ TỨ CHI RỜI KHỎI VÕ ĐÀI.
Bụt còn biết nổi giận huống gì Vũ Tôn. Mấy ban kia quá mức kiêu ngạo, xem thường người khác làm hắn nhịn không nổi nữa.
- Ngươi… Tốt, tốt. Ta sẽ chống mắt xem ngươi còn sủa được tới lúc nào.
Tên học viên của vũ kĩ phân viện tím mặt nhìn Vũ Tôn gằn giọng.
- Thoải mái mong chờ đi.
Vũ Tôn mỉm cười nhíu vai.
- Các ngươi náo đủ chưa? Nếu còn không nhanh rút thăm thì ta sẽ trực tiếp loại hai ngươi khỏi vòng này.
Vị Trưởng Lão thấy hai tên bọn chúng hằm hè nhau quát lên.
Vũ Tôn lẫn tên thiếu niên kia không nhìn nhau nữa, quay sang nơi rút thăm.
- Bắt đầu từ số 1. Ngươi chọn đối thủ đi.

Vũ Tôn gật đầu, đưa tay bốc đại một viên ngọc giản sau đó giao cho vị Trưởng Lão.
- Cầu mong không phải thành viên Hồn hoàn phân viện đi.
- Đối thủ của số 1 – Vũ Tôn Hồn hoàn phân viện là số hai mốt – Ngô Minh – VŨ KĨ phân viện.
Vị Trưởng Lão sau khi dò xét ngọc giản tuyên bố.
- Ha ha, thằng này xui quá đi. Ngô Minh nằm trong top mười tân sinh mạnh nhất Hồn hoàn phân viện kì này. Xem ra sẽ một chiêu rớt đài rồi.
Sau khi vị Trưởng Lão công bố kết quả, cả Đấu trường rộ lên.
Bên khu vực VŨ KĨ phân viện, tên thiếu niên tên là Ngô Minh cũng giật mình khi nghe được tuyên bố của vị Trưởng Lão.
- Ha ha, tốt. Xem ra ông trời cũng giúp ta trợ uy rồi. Một chiêu đánh bại hắn ta sẽ thành tâm điểm của toàn trường.
Trong lòng Ngô Minh cười lớn.
- Ngô Minh, ngươi nhớ lời ta ban nãy rồi chứ?
Một tên Đạo sư nhìn Vũ Tôn đầy chán ghét sau đó quay sang nhìn Ngô Minh hỏi.
- Đỗ Đạo sư, ta nhớ rõ. Ta sẽ cho bọn Hồn hoàn phân viện bò còn không nổi.
- Tốt. Ngươi chuẩn bị lên đài đi.

Sau Vũ Tôn, ba người kia cũng nhanh chóng chọn được đối thủ của mình. Có một sự trùng hợp không hề nhẹ là bốn Võ đài đều có mặt của Hồn hoàn phân viện.
Như vậy là ba kẻ kia cũng bốc trúng thành viên Hồn hoàn phân viện. Một tên là kẻ có Hồn hoàn Đại địa chi hùng từng chiến đấu với Vũ Tôn, một tên có Hồn hoàn Mãng ngưu từng chiến với Chan.
Kì hoa hơn là Bảo Nhi cũng có mặt. Nghĩa là hai kẻ mạnh nhất của Hồn hoàn phân viện toàn bộ xuất trận ngay từ đầu tiên. Cộng thêm hai tên kia cũng cực kì mạnh mẽ.
- Lần này hai phân viện kia thảm rồi.
Dương thở dài. Bọn chúng quá xui đi khi gặp phải đội ngũ như thế của Hồn hoàn phân viện.
Kể cả các Đạo sư lẫn học viên khác của Hồn hoàn phân viện cũng méo mặt. Số bọn này xui quá đi. Ngay lượt đầu tiên đã đụng phải mấy tên biến thái bậc nhất Hồn hoàn phân viện rồi.
- Thôi, thảm rồi, thảm rồi.
A Phong lắc đầu ngao ngán.

- Hồn hoàn phân viện lần này thảm rồi. Không biết cả bốn tên cùng bị nock-out thì sẽ như thế nào nhỉ?

- Còn thế nào nữa? Tuyệt đối thành trò cười chứ sao. Dám to gan hô hào Hồn hoàn số 1, Hồn hoàn Vô địch.
- Đáng đời bọn chúng không biết lượng sức mình.

Các ngươi đã chuẩn bị xong chưa?
Trên Võ Đài số 1, tên Trọng tài nhìn hai người hỏi.
- Đã xong.
- Đã xong.
- Tốt, trận đấu bắt đầu.
Ngô minh khoanh tay, nhìn Vũ Tôn như nhìn một con cóc ghẻ.
- Ngươi không có cơ hội nhận thua đâu, bởi vì ta sẽ cho ngươi biết cái giá của sự ngạo mạn.
Đáp lại hắn, Vũ Tôn giơ 1 ngón tay trỏ lên.
- 1 chiêu.
Vũ Tôn hờ hững đáp. Hắn không áp chế giọng nói nên toàn bộ Đấu trường đều nghe được.
- Ngươi tự biết thân như vậy là tốt. Đối với ngươi, ta chỉ cần một chiêu.
Ngô Minh hiểu nhầm ý Vũ Tôn.
- Sai rồi, ngươi tự tin quá mức. Ý ta là gặp bất cứ kẻ nào của VŨ KĨ phân viện lẫn MA PHÁP phân viện ta chỉ cần 1 chiêu.
- Cái gì.
Toàn bộ Đấu Trường như nổ tung bởi một lời khinh miệt trắng trợn.