Vương Hậu Chỉ Một Lòng Muốn Dưỡng Thai

Chương 12: Vị trí Vương Hậu mãi chỉ có em mới có thể ngồi



Đó cũng là lý do anh đích thân tự mình đi kiếm người, nếu cứ dự vào đám vô dụng đó thì đến bao giờ mới tìm được người?

Vừa rời cung điện Felix Evans liền đến ngay chỗ đánh xe hỏi từng người một về ngày rời thành một tháng trước, anh miêu tả hình dáng cũng như chiều cao của Finn Wilson để họ nhớ, mãi đến một lúc lâu thấy không ai giơ tay xác nhận, anh liền gằng giọng bảo nếu không một ai khai báo thật thì đầu cũng không cần giữ làm gì, đe dọa như vậy khiến người dân đều sợ mất mật vì thế mới có một phu xe đi ra báo cáo với anh.

Biết được địa điểm của Finn Wilson anh liền lên ngựa rời thành ngay lập tức, vừa đến nơi Felix Evans liền lợi dụng dung mạo trời cho của mình mà thu hút một lượng lớn người dân, dù sao cũng ở đây được một tháng anh không tin em ấy chỉ có thể núp ở một góc nào đó mà không làm việc kiếm chút bạc.

Đời trước Felix Evans đã từng cho người giám sát Finn Wilson một khoảng thời gian, cũng biết được tính cách kì lạ của em ấy. Đó là luôn khiến bản thân phải bận rộn, chỉ mới ngồi một lúc thôi người nào đó đã chịu không được mà đi dạo một vòng cung điện hỏi đông hỏi tây xem có gì cho em ấy làm không?

Biết được tính cách cũng như suy nghĩ hành động của người nào đó, Felix Evans còn không ngại việc tìm người trở nên khó khăn? Vì thế rất nhanh dưới sự miêu tả của anh thì người dân xung quanh cũng nhiệt tình chỉ nơi ở một tháng nay của Finn Wilson, chỉ là anh hành động quá lộ liễu vì thế khiến hành tung của bản thân bị em ấy bắt được, nên đã nhanh chân chạy đi trước khi anh bắt người về.

Felix Evans ngồi trên một chiếc ghế gỗ trong căn phòng anh thuê ở trấn, hướng mắt nhìn về một nơi vô định nào đó, khóe môi không khỏi giương lên cười nhẹ, anh cứ nghĩ lần đi này rất nhanh sẽ bắt được người về, nhưng có lẽ anh đã đánh giá quá thấp người nào đó rồi, quên mất với kinh nghiệm chạy trốn gần nửa năm trời của người nào đó ở kiếp trước, thì chuyện trốn chạy dưới mí mắt của anh cũng chẳng có gì khó với em ấy.

- Finn à, em có chạy đằng trời thì vị trí Vương Hậu mãi chỉ có em mới có thể ngồi.

Finn Wilson nằm trên giường rùng mình một cái, mở mắt ra nhìn cửa sổ mình chưa đóng nên vội đứng dậy đóng cửa lại, gió đêm ở đây hơi lạnh đối với sức chịu đựng của bản thân y. Đánh một giấc ngủ đến bình minh thì Finn Wilson bị gọi đánh thức bởi tiếng ồn bên ngoài, mơ màng ngủ đi ra ngoài nhìn khung cảnh buổi sáng.



Sau khi dùng bữa sáng cùng đoàn cũng như tạm biệt mọi người ở đây, Finn Wilson bước vào cỗ xe ngựa cùng với mọi người, trước khi xe rời đi cậu còn được người phụ nữ đỡ đẻ lần trước tặng cho một bình sữa bò, bảo y uống lấy sức đi đường mặc dù không biết vì sao đang trong thời kì bầu bì mà y lại đi cùng đoàn với đoạn đường xa như vậy.

Chuyến xe lại tiếp tục lăn bánh khởi hành di chuyển đến vùng đất Frost, trên đường đi Finn Wilson nghe được cuộc trò chuyện của mọi người, bọn họ đang bàn đến thành Frost năm nay sẽ diễn ra buổi tiệc hằng năm.

Thành Frost nổi tiếng với các buổi tiệc trong năm, đôi khi sẽ là những buổi lễ nhỏ ở từng thôn xóm nhỏ, nhưng cũng có thể là những buổi tiệc lớn cho cả thành, buổi tiệc diễn ra năm nay rất được người dân mong đợi - Đêm của Mask. Điều đặc biệt ở bữa tiệc này chính là được người dân trẻ tuổi trong thành thành lập nên và được tổ chức ngoài trời, nghe đồn có một câu chuyện truyền thuyết về ‘Đêm của Mask’ này.

Thời ấy thành Frost theo tập tục cha mẹ đặt đâu con sẽ nằm đấy, cũng vì vậy mà có rất nhiều cặp yêu đương bị chia cắt, có lẽ vì tình yêu quá lớn hay vì muốn chống đối lại phong tục cổ hủ này, những người trẻ tuổi đã tự biến ngày hóa trang của thành Frost thành ‘Đêm của Mask’, thời gian dần trôi ý nghĩa cũng đã bị biến đổi trở thành một ngày lễ của thành, cũng mang một thông điệp đặc biệt đó là tìm bạn đời.

Lần đặt chân tới thành Frost đã là hai ngày sau khi đi xe, Finn Wilson và mọi người sau khi xuống xe ngựa thì đã thấm mệt đến mức không còn sức đâu mà đi dạo thành nữa, chọn đại một quán trọ gần đó vào nghỉ ngơi trước, Finn Wilson ở chung trọ với ba người trong đoàn, cũng bởi tiền trọ ở thành Frost vô cùng cao nên họ chỉ có thể ở chung một phòng rồi chia đôi tiền, tiết kiệm chi phí cho sau này ở lại thành Frost.

Căn phòng được thiết kế theo phong cách cổ điển nên nhìn vô cùng ấm áp cũ kĩ, mùi hương thảo được đốt làm căn phòng tràn ngập mùi thơm nhẹ, lò sưởi âm tường vẫn luôn được đốt cháy để làm ấm căn phòng, Finn Wilson vừa bước phòng thì được bao trùm bởi hơi ấm của căn phòng, khiến y không khỏi híp mắt hưởng thụ.

Trên đường đến thành Frost tay chân y đã lạnh đến xanh tím, đến lúc này mới có cảm giác sống lại sau trận tuyết lạnh thấu xương bên ngoài, vì trong căn phòng chỉ có duy nhất một chiếc giường không tính là rộng, nếu chịu khó nằm chen chúc thì có thể nằm được hai người, vì không muốn làm phật ý ai nên bốn người quyết định thay phiên ngày để ngủ.